Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế

Chương 512



Cô chậm rãi đặt Đoàn Tử xuống đất, vỗ nhẹ đầu nó: “Cô phải thay quần áo tắm rửa rồi, không cho phép nhìn trộm, trẻ con nhìn trộm dễ bị mọc lẹo”.

Đoàn Tử quay đầu sang góc tường: Ai thèm!

Một đêm ngon giấc, Đoàn Tử không hề quấy nhiễu.

Sáng sớm ngày hôm sau, ăn bữa sáng anh tư đích thân nấu, tâm trạng của Nam Mẫn rất tốt, chỉ cảm thấy cả người sảng khoái.

Trình Hiến và Lý Vân không thuê bảo mẫu, cả hai đều bận rộn với công việc riêng, cũng không có thời gian làm việc nhà nên thường thuê người làm theo giờ, nơi ở của hai người đàn ông đồ đạc không nhiều trông vô cùng sạch sẽ gọn gàng.

Nhưng cũng rất ấm cúng.

Trên chiếc ghế sô pha lớn kiểu Châu Âu trong phòng khách đặt hai chiếc gối dựa, là một cặp, lần lượt in hình chibi của Trình Hiến và Lý Vân, là do Nam Mẫn vài năm trước tặng họ vẫn giữ đến ngày hôm nay, đã tẩy giặt đến mức có chút sờn màu.

Trên kệ TV bày tấm ảnh của Trình Hiến sành điệu của trong bộ vest và giày da, còn có bức ảnh Lý Vân mặc áo blouse trắng, thoạt nhìn liền biết là người nào đó trong nhà chụp trộm cho anh, bởi dưới lớp áo khoác trắng không còn quần áo nào khác.

Ngoài ra còn có ảnh chụp chung của hai người, muôn màu muôn vẻ với phong cách thoải mái, lễ phục, cổ trang, dân quốc… họ quàng vai bá cổ, cử chỉ thân mật.

Nam Mẫn chớp mắt chiêm ngưỡng nó một hồi lâu mới bất giác phát hiện cái này dường như là…

Ảnh cưới!



Lý Vân đưa lát bánh mì bơ cho Nam Mẫn, lại bưng tới một ly sữa, nói: “Uống đi”.



Nam Mẫn nhận lấy lát bánh mì, đối với sữa bò thì bày ra dáng vẻ ‘xin miễn thứ cho kẻ bất tài’ này, cách xa ngàn dặm không chịu.

“Em không thích uống thứ này, nó có mùi như giày da vậy”.

Lý Vân kiên trì: “Bổ sung protein”.

Nam Mẫn ngoan ngoãn cầm lên quả trứng luộc: “Vậy em có thể ăn thêm hai quả trứng, vẫn bổ sung chất đạm”.

“……”

Lý Vân bất lực lắc đầu, anh không còn cách nào khác là tự mình thưởng thức hai ly sữa.

“Anh nhớ rằng mẹ dường như cũng không thích uống sữa”, Lý Vân vừa rót nửa ly sữa vừa ngẫm nghĩ nói: “Có lẽ là vấn đề gen”.

Nam Mẫn gật đầu đồng quan điểm.

Nếu không, tại sao mọi người đều cảm thấy sữa thơm, chỉ có mình cô cho rằng nó hôi hám đây?

Tuy nhiên được thừa hưởng nhiều gen ưu tú từ mẹ như vậy thì khuyết điểm nhỏ bé này cũng không đáng gì, không có ai hoàn hảo cả, Nam Mẫn cũng rất thông suốt điểm này.

“Cuộc phẫu thuật được sắp xếp vào mười giờ sáng, em có muốn gặp bệnh nhân và trò chuyện một lát không?”

Nam Mẫn uống một ngụm nước trái cây rồi gật đầu: “Chắc chắn là muốn, mặc dù đã nắm được tương đối tình hình căn bản nhưng cụ thể vẫn phải gặp tận nơi mới biết được”.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv