Thời gian nhanh chóng trôi qua.
Nháy mắt cô đã cùng Giang Cảnh Di đi đăng ký kết hôn, buỗi lễ đính hôn cũng đã kết thúc.
Ngồi trên sô pha, Hứa Tinh hoảng hốt, không ngờ mình đã là phụ nữ có chồng:) May mắn là hai người ở phòng riêng, nếu không thì cô còn hoảng loạn hơn.
Còn Giang Cảnh Di cảm thấy, tiến độ này là quá chậm chạp. Đăng ký kết hôn, đính hôn, cuối cùng anh cũng có thể thuận lợi ôm mỹ nhân về nhà. Tâm tình anh đang vui vẻ, cánh tay vòng ra ôm trọn Hứa Tinh, làm cho người cô dính sát vào người mình, cằm dựa trên đầu cô, nhẹ nhàng cọ cọ.
Trong cổ họng phát ra tiếng cười khẽ. Giang Cảnh Di không nặng không nhẹ vỗ lưng Hứa Tinh.
"Em sợ", Hứa Tinh từ trong lòng anh nói.
Cô giống như một bé dê béo ngây thơ, tự hiến dâng mình vào hang ổ của lão sói xám hung ác nham hiểm vậy. Càng nhìn Giang Cảnh Di càng muốn ôm cô vào ngực ** =))))
Tưởng tượng cô nằm trong lòng, dùng mắt hạnh long lanh nước nhìn mình, nức nở gọi tên anh, Giang Cảnh Di chỉ cảm thấy mãn nguyện, rất muốn làm chút gì đó xấu xa.
Giang Cảnh Di hít sâu một hơi. Đáng tiếc, bé dê béo ngây thơ này lại có tính cảnh giác quá mạnh.
Anh phải nuôi cô trắng trẻo mập mạp, để cô tự mình buông lỏng cảnh giác. Lúc đó, món thịt dê sẽ thuận lợi mà được nấu.
Lúc này, Hứa Tinh không biết suy nghĩ nham hiểm trong lòng lão sói xám đang ôm mình kia. Cô cảm thấy sống chung như vậy có chút sợ hãi.
Ngoại từ ba cô, cô chưa từng sống cùng với người đàn ông nào khác. Cảm giác quá xa lạ.
Giang Cảnh Di than thở một tiếng, "Sợ cái gì?"
Tư thế này không thoải mái lắm, anh lại đổi kiểu khác.
Buổi lễ đính hôn đã kết thúc, ba mẹ hai bên rời đi, cho đôi vợ chồng trẻ không gian riêng tâm sự. Mặc dù không có ai nhưng Hứa Tinh vẫn rất ngại ngùng.
Giang Cảnh Di nghĩ nghĩ, mấy cái phòng dành cho khách kia thật phiền toái. Ôm ôn hương nhuyễn ngọc trong lòng mà vẫn còn phải ngủ riêng, đến cả một nụ hôn cũng không có!!!
Không thể tưởng tượng nổi.
- ----------------------------
Có lần, Giang Cảnh Di đứa Hứa Tinh đi ngắm sao. Xung quanh, tiếng ve cùng tiếng côn trùng hòa lẫn vào nhau như một bản nhạc du dương.
Cả người Hứa Tinh nhẹ nhàng dựa vào Giang Cảnh Di. Hương cam ngọt ngào thoang thoảng quanh quẩn nơi chóp mũi. Mặt Hứa Tinh đỏ ửng. Đôi mắt cô được ánh đèn chiếu lên, sáng ngời hơn cả những vì sao trên bầu trời đêm.
Nhất thời động tình, Giang Cảnh Di lại gần cô. Hứa Tinh ngây ngốc nhìn anh. Vòng eo mảnh khảnh bị ôm trọn.
Nhìn thấy anh muốn hôn mình, Hứa Tinh ngả người ra phía sau, tay che miệng. Cả hai người ngã xuống thảm cỏ xanh.
Sau đó, cả hai ngây như phỗng.
Bỗng nhiên bật cười.
Một nụ đáp trên trán cô
Giang Cảnh Di cảm thấy đáng tiếc, không thể hôn lên đôi môi anh đào mọng nước kia.
- ---------------------------
Quay lại hiện tại.
Giang Cảnh Di nhớ đến lúc ấy, tới giờ vẫn còn tiếc nuối.
Hứa Tinh giống như nghe được tiếng lòng anh, nhẹ nhàng ngẩng đầu, chạm môi vào môi anh.
Giang Cảnh Di nín thở nhìn Hứa Tinh đang run rẩy dán môi cô lên môi mình. Có lẽ là vì khẩn trương, lông mi cô không ngừng lay động.
Nhìn thấy Hứa Tinh muốn rụt người về, Giang Cảnh Di lấy tay cố định đầu cô, dùng lực, kéo cô dính sát vào người mình.
Đàn ông đối với chuyện này, không học cũng tự thành tài.
Anh nhẹ nhàng chạm nhẹ vào môi cô, chậm rãi phác họa đôi môi cô.
Cảm thấy chưa đủ, Giang Cảnh Di bế Hứa Tinh ngồi lên đùi anh, để nhiệt độ nóng bỏng trên cơ thể truyền qua người cô. Hứa Tinh cảm thấy cô bị bỏng rồi.
Nụ hôn trở nên sâu hơn, hô hấp đều bị anh cướp đi sạch sẽ. Giang Cảnh Di càng dùng sức mà hôn.
Hứa Tinh không thở nổi, khẽ đẩy lồng ngực nóng bỏng của anh.
Một tiếng cười khẽ phát ra từ cổ họng. Giang Cảnh Di thấy Hứa Tinh không thở nổi mới tạm tha cho cô, nhẹ nhàng vuốt ve để cô bình ổn lại hơi thở.
Đầu lưỡi bị mút đau, tiếng nức nở khẽ khàng phát ra. Hô hấp triền miên, Hứa Tinh thấy gương mặt Giang Cảnh Di mang đầy ý cười cùng chút thỏa mãn nho nhỏ.
Mặt Hứa Tinh đỏ bừng, nhanh chóng trượt xuống khỏi đùi anh. Giang Cảnh Di vẫn ôm cô như lúc nãy.
Đầu ngón tay chạm vào môi cô, thỉnh thoảng lại cúi đầu hôn cô một cái. Môi cô bị hôn mà càng đỏ thắm, ai nhìn qua cũng đều biết cô vừa bị người ta hung hăng mà yêu thương.
Cái hôn này kích thích Hứa Tinh, cả người cô vẫn còn run rẩy đây này.
Giang Cảnh Di nhìn khuôn mặt đỏ ửng kia, sau đó quét mắt một vòng trên người cô, không biết nghĩ gì mà tầm mắt tập trung vào một chỗ nào đấy:) Anh ôm cô cười không ngừng được.
Hứa Tinh cảm nhận được ánh mắt anh, tức giận đẩy anh ra, chạy về phòng.
Giang Cảnh Di một mực duy trì tư thế đó nhìn bé dê béo ngây thơ - Hứa Tinh chạy về phòng. Vẫn còn nhiều thời gian!
Ba mẹ Hứa cũng ở lại đây nên làm hành động thân mật gì đó đều phải để ý trước sau. Bao giờ về thành phố G rồi thì.....
- ------------------------
Dưới ánh đèn mờ nhạt, Hứa Tinh đưa tay lên sờ sờ môi mình, dường như vẫn cảm nhận được hơi thở của Giang Cảnh Di luẩn quẩn đâu đây.
Cô cố gắng điều chỉnh lại hô hấp.
Hóa ra hôn nhau là cảm giác này à?
Điện thoại bỗng nhiên sáng lên. Hứa Tinh nhìn thoáng qua, Giang Cảnh Di nhắc cô ngày mai phải bay sớm, dặn dò cô không được thức khuya.
[Trúc thanh]: Vâng ạ, em biết rồi *ngoan ngoãn.jpg*
Giang Cảnh Di giống như lão sói xám, một khi đã xác định được con mồi rồi, rất muốn nhanh nhanh chóng chóng đem về giấu đi, vỗ béo thật cẩn thận rồi chờ ngày hưởng thụ.
Bước đầu tiên, trao nhau nụ hôn đầu đã xong. Nên bắt đầu bước thứ hai thôi nhỉ?
Đáy mắt Giang Cảnh Di tràn đầy ý cười, sẽ rất nhanh thôi, bước thứ hai sẽ được hoàn thành.