Kim Hậu hiện tại đang cố vận chuyển ma lực theo sự chỉ điểm của Bạch lão, trong lòng bàn tay của hắn năng lượng hiện đang liên tục áp súc tụ lại, dần dần tạo thành quả cầu lửa cỡ nắm hai nắm tay của Kim Hậu.
Cảm thấy đã tới thời điểm thích hợp, hắn khẽ quát một tiếng trong lòng, đồng thời liền ném viên hỏa cầu trong tay vào một cây đại thụ trước mặt.
"Hỏa cầu thuật!"
Ầm!!!~
Cây đại thụ đáng thương mà Kim Hậu dùng làm bia đỡ đạn hiện đã bị đánh te tua cháy đen thui.
“Kỹ năng hỏa cầu thuật đơn giản nhất mà đã uy lực có thể đánh te tua thân cây đại thụ thế kia, thật đúng là thần kỳ, một cảm giác hoàn toàn khác so với lúc sử dụng đấu khí”. Kim Hậu vừa mới thi triển ra một kỹ năng công kích ma thuật thì nhất thời bị dội vào một trận cảm khái không thôi.
“Tốt lắm, bốn tháng qua ngươi luyện tập ma thuật cũng đã có chút tiến bộ, nhưng mà hỏa cầu thuật của ngươi cũng chỉ là một cái tiểu hỏa cầu mà thôi. Muốn uy lực hơn vẫn là cần đột phá giả nguyên cảnh cả hai phạm trù.” Bên cạnh Bạch lão vẫn như thường lệ phiêu phù chỉ đạo đốc thúc Kim Hậu.
Bốn tháng qua đi, Kim Hậu vùi đầu tu luyện, đấu khí cũng đã sắp có thể đột phá cao cấp học đồ tiến vào Giả nguyên cảnh, còn ma lực được Bạch lão trợ giúp chỉ điểm nên cũng dễ dàng đã đạt tới cao cấp học đồ.
“Sư phụ, hiện con muốn đột phá vào giả nguyên cảnh, nhưng đồng loạt cả hai cùng tiến cũng là quá khó khăn, mà tốc độ tu luyện của con vẫn chậm như rùa vậy…”. Kim Hậu ra vẻ mặt mày ỉu xìu nói.
“Ngươi cái tên nhóc không biết trời đất này này, bình thường người ta tu luyện cần ba tới bốn năm mới đạt được cao cấp học đồ tiêu chuẩn, mà ngươi dùng bốn tháng từ một người không biết ma pháp thành cao cấp học đồ ma pháp sư, đấu khí thì cũng sắp đột phá vào Giả nguyên cảnh, ngươi còn không thỏa mãn cái gì chứ?”. Bạch lão nghe Kim Hậu than thở liền trợn mắt phàn nàn nói.
Kim Hậu bây giờ đã xách cặp mà theo bạch lão tu luyện, mặc dù hắn có thể đi sâu thành kỵ sĩ. Nhưng để trở thành kỵ sĩ cần khá nhiều nghi lễ và đòi hỏi chuyên tâm hơn, chỉ là bây giờ hắn đã lựa chon ma lực và đấu khí song tu, cho nên cũng không giám ôm đồm gì nhiều. Thế nên hắn vẫn chỉ học kiếm thuật mà lão Ezio truyền thụ, còn lại dành thời gian tu luyện ma lực.
“Nhưng mà sư phụ, trụ cột của con cũng đã rất khá vững vàng rồi mà? Dù sao thì đột phá tới giả nguyên cảnh còn cần bao nhiêu thứ phải học nữa mà sư phụ.” Kim Hậu kiên trì làm nũng nói.
“Ta hỏi ngươi vội vàng muốn tăng lên cảnh giới như vậy là để là gì?” Bạch lão có một chút hiếu kỳ hỏi Kim Hậu.
“Dạ…là bởi vì con…con có một lời hứa. Và con thật sự không muốn trở thành kẻ thất hứa với họ…”Vẻ mặt của Kim Hậu tự dưng trở nên nghiêm túc tới nỗi làm cho Bạch lão cũng phải có chút ngạc nhiên.
“Haìz, ngươi đúng là được voi đòi tiên... thôi được , xác thực bây giờ có một thứ có thể giúp ngươi đột phá, nhưng mà cần ngươi phải góp nhặt cho đủ thành phần. Đó là Giả tinh đan, đẳng cấp nhị phẩm đan dược có tác dụng trợ giúp cao cấp học đồ đột phá vào giả nguyên cảnh, ta cũng có thể làm nó công dụng trực tiếp cho ngươi đột phá. Nhưng cũng không nên làm như vậy, tốt nhất hãy tự túc chính mình đột phá đi, không nên ỷ vào ngoại lực quá nhiều”. Cuối cùng Bạch lão vẫn phải chào thua tên đồ đệ lẻo mép này.
Tối hôm ấy đang trong bữa ăn, lão Ezio vẫn chăm chú theo giõi sự tiến bộ của Kim Hậu ánh mắt lão hiện có thể thấy rất là rung động, nhưng mà lão vẫn là không có hỏi hắn cái gì.
_________________
“Giả tinh đan cần một thạch linh quả, hai gốc kim túc thảo, một rễ tích cốc hương, một viên ma hạch nhị giai.”
Tuy những loại linh dược này Kim Hậu cũng mới nghe lần đầu, nhưng được Bạch lão chỉ dạy nên hắn cũng có thể theo mô tả tìm tòi được.
Sau một buổi chiều tìm kiếm, Kim Hậu mặt mày bí xị buồn bực nói:
“Hôm nay tìm được có mỗi Thạch linh quả, còn mấy gốc linh dược kia tại sao mình tìm mãi mà không thấy, Đậu phộng! Chả nhẽ quanh đây không có?”
Cốp!
“Hồ đồ! Ngươi thật đúng là một tên nhóc có lòng tham không đáy, chả nhẽ cứ bước vào rừng là có ngay linh dược cho ngươi hái sao? Đây chỉ là những loại cấp thấp linh dược, sau này tìm loại cấp cao hơn thì ngươi còn phải phụ thuộc vào chín phần vận khí (may mắn) thì may ra mới có thể mò ra được. Không những thế, cao cấp linh dược đôi khi còn có ma thú thủ hộ, ngươi đừng tưởng tìm thấy là có thể hái được ngay .” Bạch lão cũng rất khó chịu trước thái độ ăn sẵn của Kim Hậu không kém, lập tức lão chỉ thò ra một cánh tay từ chiếc nhẫn đen rồi gõ cho hắn một cái vào đầu.
Những ngày tiếp theo Kim Hậu tìm tòi linh dược cũng rất cực khổ, Kim túc thảo thì hắn phải leo lên một vách núi mới hái được, còn Tích cốc hương phải sau đó hai tuần Kim Hậu mới có thể tìm được trong một cái sơn động tự nhiên.
Lại chiêu bài cũ ngửa tay xin ma hạch, Kim Hậu lần này vẫn chém gió lý do cũ vượt mặt lão Ezio…
“Khò! zZz Khò!”
Kim Hậu thời gian này phải tìm linh dược cho nên hắn vận động leo núi khá nhiều, vì vậy mà vừa về tới tháp là hắn lựa chọn lăn ra ngủ say như chết cho tới sáng.
Lão Ezio lúc này vẫn thắp đèn (ma pháp) ngồi đọc một cuốn sách, đợi sau khi Kim Hậu ngủ ngáy như sấm vang rền, lão mới bình thản gập lại cuốn sách, sau đó nhàn nhạt nói:
“Bằng hữu, thỉnh ngươi hiện thân, ta muốn nói về chuyện của Hậu”.
Trong bóng đêm vẫn không có ai trả lời, lão Ezio lại nói tiếp:
“Không cần phải giấu diếm, sự tồn tại của ngươi ta đã cảm nhận được từ lúc Hậu mới về từ chuyến đi trước rồi.”
Vụt!
Một đạo bóng trắng hiện ra ngay tức thì, phiêu phù tới đối diện lão Ezio, trực tiếp “ngồi” xuống ghế trước mặt, sau đó chấp hai tay nói.
“Thật không ngờ các hạ lại có thể cảm nhận được ngay lúc tại hạ có chút sơ suất. Tại hạ là Dương Tôn, không biết quý tính của các hạ là gì, các hạ có cần gì chỉ giáo sao?”.
Mặc dù ông lão ngồi đối diện này thoạt nhìn bình thường, nhưng Bạch lão vẫn phải nói chuyện một cách khiêm nhường, lão bị lộ chỉ vì một tia nho nhỏ dao động chứng tỏ người này tu vi không bình thường, ít ra trên lão không phả là ít.
“Dương Tôn? Có phải hay không Dương dược Đế? Nổi tiếng công phu sư tử ngoạm chuyên luyện dược lấy giá cắt cổ? Một trăm năm trước đột phá cửu phẩm luyện dược sư thất bại bị thiên kiếp đánh chết?”.Lão Ezio nhận thức khá rộng, chỉ cần biết tên liền đã nhìn ra được thân phận của Bạch lão.
“Khục! Là tại hạ, cũng may mạng lớn mệnh lớn, linh hồn may mắn còn có thể giữ lại”. Bạch lão đỏ mặt ngượng ngùng nói.
Đột nhiên lão Ezio trên người tỏa ra một cỗ uy áp cực kỳ cường đại, lão trầm giọng:
“Ta là ai thì có lẽ cũng không quá quan trọng, nhưng là ta vẫn không biết, ngươi và Hậu quan hệ thế nào? Tại sao trên người thằng bé bây giờ lại có hai hệ sóng năng lượng dao động?!!!”.
Bạch lão tuy rằng bị cỗ uy áp từ lão Ezio chấn áp nhưng vẻ mặt vẫn là thong dong, bình tĩnh đáp:
“Kim Hậu trong lúc chiến đấu sinh tử mà sinh ra biến dị, làm thằng nhóc có thể tu luyện đấu khí và ma lực song tu. Không những vậy, nó còn là thể chất hỏa-lôi song hệ nguyên tố. Thằng nhóc ưu tú này tiền đồ thật sự là không thể đếm được, cũng may mắn cho tại hạ là chính Hậu đã bái tại hạ làm sư phụ, cho nên hiện giờ tại hạ đang huấn luyện cho thằng bé tu luyện ma lực, sắp tới sẽ là huấn luyện cho thằng bé đột phá trở lại giả nguyên cảnh.”
Mặc dù vẫn lờ mờ biết được chút gì đó, nhưng vừa để chính Bạch lão nói ra thì trong mắt lão Ezio liền lóe lên một tia kinh ngạc xen lẫn kinh hỉ. Nhưng sau đó nhanh chóng phục hồi lại bình thường, chậm rãi vuốt bộ râu bạc phơ của lão cảm thán:
“Song tu hai hệ năng lượng? lại còn là song hệ nguyên tố thể chất? Vậy là… Có hy vọng… Aiz~ ”. Lão Ezio liền thở dài ra một hơi, sau đó lại nhìn vào Bạch lão tiếp tục nói:
“Kim Hậu là một đứa bé rất chân chất và kiên cường. Từ nhỏ nó đã phải chịu cảnh mồ côi, cha mẹ nó thì cũng vì cái đại lục này mà chấp nhận hy sinh, điều mà đáng lẽ ra phải để những lão già như ta thực hiện… Haìz, thằng nhóc thực ra rất được xứng đáng một cuộc sống tốt hơn, nhưng nếu nó đã có lựa chọn của chính nó, vậy thì phiền ngươi hãy dạy dỗ thằng bé nên người. Còn cuộc nói chuyện ngày hôm nay thì cũng không nên nói cho nó biết.”
Bạch lão đợi cho lão Ezio nói xong liền lập tức gật đầu quả quyết nói:
“Các hạ yên tâm, Hậu là đệ tử của tại hạ thì làm sao tại hạ lại có thể hại nó được.”
“Nhưng ta vẫn cảnh báo cho ngươi biết, thằng bé mà có mệnh hệ gì, ngươi dù có tiến vào luân hồi đại đạo, ta cũng phải lôi ngươi ra bằng được trảm sát, để ngươi vĩnh viễn trầm luân không thể đầu thai.”
Lão Ezio vừa nói, uy áp lại tuôn trào ra như hồng thủy phá đê, làm cho Bạch lão nhất thời hít thở không thông. Sau đó, lão Ezio liền lắc mình biến mất tại chỗ, để lại Bạch lão một mình trầm mặc suy tư.