Thấy Kim Hậu trở về với cái giỏ đựng đầy linh dược làm lão Ezio cảm thấy rất kỳ quái, thậm chí hắn còn trơ mặt xin vài viên ma hạch từ lão:
“Ông ơi, ông cho cho cháu xin vài viên ma hạch cấp một để hấp thu được không ạ?”
Lão Ezio đang ung dung uống trà cũng kinh ngạc nhìn Kim Hậu hỏi:
“Này nhóc, không cần phải vội làm gì, muốn bước trở lại giả nguyên cảnh thì gắng chờ thêm một hai tháng nữa cũng là có chết ai đâu?”.
“Nhưng mà cháu thì lại rất cần bây giờ, vả lại cháu cũng chỉ dần dần hấp thụ mà thôi, không có dùng hết một lúc.” Kim Hậu miễn cưỡng nói ra một lý do không hợp lý chút nào.
Thấy hắn kiên trì như vậy, cuối cùng thì lão Ezio cũng mềm lòng không có ngăn cả nữa, chỉ là tiện tay đơn giản đưa cho Kim Hậu một cái hộp mà trong hộp đựng đầy ma hạch cấp một rồi nói:
“Trong cái hộp đủ cho ngươi dùng ba tháng, nếu sau này tu vi phù phiếm không chắc chắn thì cũng đừng tới tìm ta khóc lóc.”
“Nhất định rồi thưa ông!”. Kim Hậu bỏ ngoài tay lời cảnh báo của lão Ezio, sung sướng mà ôm cái hộp chay tót đi ra sau núi.
Trong một cái tiểu sơn động sau núi, bên trong là Kim Hậu cùng Bạch lão. Mà giờ này, trước mắt bạch lão là tất cả số dược liệu hôm nay Kim Hậu khổ công nhặt nhạnh cả buổi.
Hất ống tay áo dài thượt của mình lên một cái, trước mặt lão liền hiện ra bảy cái bình sứ rỗng. Sau khi chuẩn bị xong xuôi, Bạch lão liền ngửa tay ra, bỗng một đoàn hỏa diễm màu xanh lục bùng cháy từ trên tay của lão. Hỏa diễm vừa ra, nhiệt độ trong sơn động liền tăng vọt, làm cho Kim Hậu phải vận ra một tia đấu khí hộ thể cho bớt nóng.
Đưa mắt nhìn trên tay đoàn hỏa diễm của Bạch lão, Kim Hậu cũng lấy làm kỳ quái, tại sao ngọn lửa này của sư phụ hắn lại kỳ dị như vậy, tựa hồ không giống trong sách như những pháp sư hỏa chủng miêu tả.
Bạch lão vung tay lên lần nữa, màu xanh lục hỏa diễm liền nhanh chóng bao phủ lấy tất cả đống dược liệu. Ngay lúc ấy, dược liệu lập tức bị đoàn hỏa diễm thiêu đốt. Chỉ là chúng không có như trong tưởng tượng của Kim Hậu là biến thành tro, ngược lại từng giọt tinh hoa từ các dược liệu khác nhau được bạch lão tinh tế chắt lọc ra một lượt.
Trước mặt Kim Hậu hiện giờ là đủ mọi loại giọt chất lỏng lơ lửng trên không, mà bao bọc chúng là một đoàn hỏa diễm màu xanh lục kỳ dị của Bạch lão. Mắt thấy đã thanh lọc ra hết tạp chất, Bạch lão liền một lần nữa khẽ đảo tay một cái, tất cả giọt những giọt chất lọc liền tụ lại một chỗ, tạo thành một giọt chất lỏng cực lớn. Mà bên trong đó, những giọt chất lỏng nhỏ hơn đang không ngừng tinh tế dung hòa vào với nhau dưới sự điều khiển như nước chảy mây trôi của bạch lão.
Làm xong bước dung hợp chất lỏng này, Bạch lão một bên lấy ra một viên ma hạch mộc thuộc tính, sau đó viên ma hạch này cũng nhanh chóng bị ngọn lửa của lão luyện hóa thành một loại năng lượng màu xanh.
Tiếp đến chính là tới bước cuối cùng, hai nguồn năng lượng này từ từ được lão mạnh mẽ dung hợp vào với nhau, gây ra một chút vặn vẹo sóng năng lượng trong không khí. Tuy vậy, vẻ mặt của Bạch lão vẫn bảo trì thản nhiên, thậm chí đến mồ hôi cũng chưa chảy ra một giọt.
Xong xuôi hết các công đoạn, hiện trước mặt Kim Hậu là một đoàn chất lỏng màu trắng cực kỳ tinh khiết. Theo sự điều khiển của Bạch lão, đoàn chất lỏng này tách ra làm bảy giọt rồi theo mỗi một bình sứ mà chui vào.
Kim Hậu vừa hớn hở nhanh chóng chạy đến đậy nắp bảy cái bình sứ, vừa hỏi:
“Sư phụ, mấy cái nước thuốc này dùng như thế nào ạ? Con tưởng người nói ngâm nước thuốc là cho dược liệu rồi ngâm chứ? Sao người lại chỉ tạo ra mấy giọt thuốc?”
“Đừng có coi thường loại nước thuốc này, tuy loại nước ngâm cái này không được tính là phẩm giá gì nhưng hiệu quả với ngươi thì cực lớn. Thuốc này lấy mỗi ngày một giọt pha vào với nước ấm, sau đó cứ thế hấp thụ cho tới khi hết dược lực trong nước thì thôi. Ngâm nước thuốc này ngoài tăng tiến tu vi cho học đồ thì công dụng quý nhất của nó là tăng cường cái tạo kinh mạch. Đó là lý do chủ yếu ta dùng ma hạch hệ mộc như lần trước nói cho ngươi nghe. Vả lại ngươi phải biết, sau này tăng tiến tu vi nếu trụ cột chắc chắn thì lúc dung nạp năng lượng sẽ thuận lợi hơn, có một số trường hợp tu luyện giả chỉ chăm chú tu luyện đấu khí hay ma lực mà không chịu cải tạo thân thể, về sau tăng tiến tu vi nhưng thân thể quá yếu dẫn đến không có khả năng thu nạp năng lượng ở tu vi cao hơn. Nếu thân thể đã yếu mà lại còn cưỡng ép hấp thụ hậu quả sẽ cực kỳ thê thảm, nhẹ thì kinh mạch đứt đoạn, nặng thì cứ như vậy nổ tung”.
Kim Hậu nghe xong mà rét run cả người, hắn cũng không ngờ cải tạo thân thể lại là một việc trọng yếu như vậy.
“Sau này mấy cái sự tình chế nước thuốc này ngươi phải tự học rồi tự luyện chế thôi, điều chế mấy cái nước ngâm này để ta phải tự thân xuất thủ thật đúng là quá hạ phẩm giá rồi.” Bạch lão một bên vừa xoa vai làm bộ tỏ ra cao thâm mạt trắc.
Chi là hiện tại Kim Hậu đang cau mày suy nghĩ, chợt hắn nhìn thẳng vào mặt Bạch lão chăm chăm, làm cho lão có một cảm giác cực kỳ khó chịu.
“Có gì thắc mắc thì phun hết ra, đừng có mà nhìn ta với ánh mắt gian tà như vậy.” Lão khó hiểu nhìn Kim Hậu nói.
“Sư phụ, con biết người tuổi có vẻ so với bề ngoài vẫn là không nhỏ, nhưng tại sao dung nhan lại là vẫn như hai mươi tám, hai mươi chín tuổi như vậy? Liêu đây có phải là tác dụng từ đan dược mà ra không ạ?” Kim Hậu từ lúc gặp bạch lão tới giờ thì chuyện làm hắn hiếu kỳ nhất vẫn là Bạch lão tại sao có dung mạo trẻ trung đến như vậy. Hơn nữa, hắn cũng rất muốn biết trình độ luyện đan thuật ở thế giới này phát triển đến đâu, cho nên mới bất chợt hỏi như vậy.
“Ngươi muốn biết chuyện này để làm gì?” Bạch lão nhíu mày hỏi.
“Thứ nhất con muốn biết luyện đan thuật ở thế giới này… Khục! Nói chung con muốn biết luyện đan thuật trên đại lục chúng ta phát triển tới đâu. Liệu có tồn tại những loại đan dược cấp bậc cải lão hoàn đoàn hay không. Thứ hai là đơn giản con chỉ… tò mò muốn biết mà thôi.” Kim Hậu có chút xấu hổ nói.
“Nhìn vào vẻ mặt ngốc nghếch mà thành khẩn của Kim Hậu, Bạch lão tất nhiên cũng khổng thể từ chối được hắn, cho nên vẫn giải thích cho hắn nói:
“Cũng trong chính lần đi thám hiểm trong di tích ta tìm được bộ công pháp không tên kia, thì ta cũng có may mắn chộp được tới tay một loại đan phương có tên là Trường Sinh Đan. Loại đan này làm ta mất một vài năm nghiên cứu sửa chữa lại đan phương thì làm cho công hiệu không những khiến người bình thường hay là tu luyện giả gia tăng tuổi thọ, mà còn là làm cho người sử dụng dung nhan được hồi xuân. Mặc dù ta cũng không cần phải hồi xuân làm gì nhưng không tự mình thử đan dược thì còn ai thử nữa? Nói chung loại đan này có thể nói như toàn bộ đại lục thì chỉ có mình ta sở hữu đan phương.”
Ta chấn động!
Kim Hậu kinh ngạc nhìn xem Bạch lão đang kiêu ngạo kể chuyện, hắn trong lòng cảm thấy thật là may mắn khi mà được bái kiến lão làm sư phụ. Một người có thể cái biến đan phương thành ra hiểu quả như vậy? Liệu một luyện dược sư bình thường có thể làm được sao? Tất nhiên là không rồi. Hơn nữa nếu là độc nhất vô nhị trên toàn đại lục thì có nghĩa là hắn có thể… Hai mắt Kim Hậu đột nhiên sáng lên như hai cái đèn pha.
“Nhưng là loại đan dược này cần nguyên liệu có chút đặc thù, phẩm chất cũng rất là khá cao. Cho nên ngươi cũng chỉ nên biết tới đó mà thôi, đừng có mà mơ tưởng hão huyền. Vẫn là nên chú tâm vào mà tu luyện thì hơn đi.” Bạch lão nhanh chóng chặt đứt cái ánh mắt hình ($)-($) của Kim Hậu, có chút khinh thường nhớ tới câu nói trước lúc bái sư kia của hắn.
“Khụ khụ… chỉ là đồ nhi cảm thấy hiếu kỳ với cách luyện chế của nó mà thôi, người đừng có hiểu lầm. Đúng vậy, chỉ là hiếu kỳ mà thôi.” Mặt mo của Kim Hậu đỏ lên, hắn ho khan chữa thẹn nói.
“Thôi được rồi, mau đi lấy chậu gỗ rồi ngâm mình luôn đi” Bạch lão phất phất tay thúc dục nói.
Gật dầu lia lịa như chim gõ mõ, hắn lập tức chạy đi tìm chậu chuẩn bị tiến hành ngâm mình. Để gánh từ tháp ra một chậu gỗ lớn đầy nước ấm, Kim Hậu phải chật vật gánh ra sau núi mất ba mươi phút.
Xoa chậm bình sứ trong tay, Kim Hậu nuốt nuốt nước miếng mở nắp bình sứ, nhỏ một giọt nước thuốc vào chậu gỗ. Giống như một phản ứng hóa học, nước trong chậu đang trong vắt thì bỗng dần dần chuyển thành một màu trắng ngà. Cởi hết quần áo nhảy vào trực tiếp trong chậu, hắn nhanh chóng ngồi chỉnh tề khoanh chân lại, tiếp đó dần dần tiến vào trạng thái tu luyện.
Hấp thu dược lực trong nước, Kim Hậu cảm giác trong cơ thể một đoàn dược lực chạy quanh tới từng mỗi một bộ phận trên người hắn, từng đoạn kinh mạch như được gội rửa cải tạo một lượt. Một giờ đồng hồ trôi qua, màu trắng ngà trong chậu nước từ từ phai nhạt đi, nước trong bồn cũng dần trở lại bình thường. Cảm nhận được đấu khí cùng ma lực được tăng lên rõ rệt, Kim Hậu miệng cười toe toét hưng phấn, cứ với tốc độ tu luyện thế này thì chẳng mấy chốc hắn sẽ có thể trở lại thực lực bốn năm trước, thậm chí còn có thể thăng tiến hơn.
Cứ như vậy, cuộc sống của đồng chí Kim Hậu trôi qua từng ngày, sáng luyện kiếm, trưa tu luyện ngâm thuốc, tối thì mới mò cái bụng trống rỗng đi ăn, tạo thành một vòng tuần hoàn khóa biểu đều đặn. Mà bên cạnh đó, lão Ezio vẫn không quên dõi theo biến hóa từng ngày của Kim Hậu.