Sau khi đến Cố Thị, vừa để túi xách xuống, trợ lý đã đi qua gọi Hạ Thanh Trì vào phòng họp, nói là bản kế hoạch hợp tác với Vạn Khang xảy ra chút vấn đề, Hạ Thanh Trì vội vàng đi theo trợ lý vào phòng họp.
Vì vụ việc này mà bận rộn đến buổi trưa, Hạ Thanh Trì và trưởng phòng Diêu cùng nhau xuống lầu ăn trưa ở nhà ăn của nhân viên, sau đó lại trở về phòng họp, tiếp tục bận rộn.
Cho đến khi sắp tan làm, Hạ Thanh Trì mới làm xong công việc trong tay, trở về phòng làm việc, quả nhiên khi con người bận rộn thì sẽ quên đi rất nhiều phiền não.
Hạ Thanh Trì trở về bộ phận thiết kế, ngồi xuống, uống một ngụm nước, lúc này mới nhớ đến chuyện tối hôm qua, cô vội lấy điện thoại ra gọi cho Lộ Tiểu Kỳ.
“Alo, Tiểu Kỳ, các cậu đang ở đâu vậy?” Hạ Thanh Trì vừa dứt lời thì đã nghe thấy đầu bên kia truyền đến tiếng cười của Hạ Bảo Bối. Lúc này Hạ Thanh Trì mới ý thức được câu hỏi này của mình vô cùng dư thừa.
“Janey, tụi tớ đang ở nhà nè, cậu yên tâm đi, tụi tớ đều rất ổn. Sắp đến giờ tan làm rồi, cậu trên đường về cẩn thận nhé.” Lộ Tiểu Kỳ ở bên kia điện thoại dặn dò.
Hạ Thanh Trì đáp: “Cậu yên tâm đi.” Sau đó cúp máy.
Một ngày làm việc kết thúc, rất nhanh đã đến giờ tan làm, Hạ Thanh Trì ở trong phòng họp sửa đổi bản thảo thiết kế cả một ngày, quả thực có hơi mệt, cô không dám ở lại lâu hơn nữa, cô phải nhân lúc chưa có quá nhiều người mà mau chóng về nhà thôi.
Nhưng vừa đi ra khỏi bộ phận thiết kế, Hạ Thanh Trì đã gặp phải Cố Đình Xuyên.
“Tan làm à?” Cố Đình Xuyên chủ động bắt chuyện với Hạ Thanh Trì, vừa mở miệng, không ít cô gái bên cạnh Hạ Thanh Trì đã phóng ánh mắt như dao găm về phía cô.
“Vâng.” Hạ Thanh Trì cố gắng tỏ ra bình thản một chút, cô không muốn mình và Cố Đình Xuyên có tin đồn gì trong công ty.
Hai người không nói gì nhiều, cho đến khi ra khỏi Cố Thị, Cố Đình Xuyên đột nhiên nói: “Ngồi xe tôi cùng đến nhà trẻ đón bọn trẻ đi.”
Hạ Thanh Trì từ chối theo thói quen: “Không cần đâu, tổng giám đốc Cố, hôm nay Hạ Bảo Bối không có đến nhà trẻ, bây giờ tôi phải về nhà đây.”
“Không có đến nhà trẻ?” Cố Đình Xuyên kéo Hạ Thanh Trì lại: “Tại sao lại không đến nhà trẻ?”
“Hôm nay Hạ Bảo Bối bệnh rồi, nên đã xin nghỉ với nhà trẻ.” Hạ Thanh Trì nói.
“Hạ Bảo Bối bệnh rồi, sao hôm nay cô còn đi làm?” Trong giọng nói của Cố Đình Xuyên mang theo chút chất vấn: “Cô đi làm rồi, ai chăm Hạ Bảo Bối?”
Hạ Thanh Trì nhìn anh một cái, không biết tại sao cô cứ cảm thấy hôm nay Cố Đình Xuyên rất không bình thường: “Bạn tôi sẽ chăm sóc tốt cho Hạ Bảo Bối, những chuyện này không cần phiền tổng giám đốc Cố nhọc lòng.”
Nói xong, Hạ Thanh Trì nhanh chân rời đi, hôm nay còn phải ngồi xe buýt về nhà, phải mau chóng đi đợi, đừng để một lát đến trễ.
Cố Đình Xuyên nhìn hướng Hạ Thanh Trì rời đi, không biết tại sao anh luôn cảm thấy hôm nay Hạ Thanh Trì hơi hoảng loạn, chẳng lẽ Hạ Bảo Bối bị bệnh rất nặng sao?
Đang suy nghĩ, Cố Đình Xuyên lấy điện thoại ra gọi một cuộc: “Cậu nhất định phải đi theo Janey, phải đảm bảo an toàn cho cô ấy.”
Nói xong, Cố Đình Xuyên cúp máy rồi mới quay về xe.
Quả nhiên, giống như những gì Cố Đình Thuấn đoán, người đàn ông kia đúng là do Cố Đình Xuyên phái đến để bảo vệ cho Hạ Thanh Trì và Hạ Bảo Bối.
“Alo, Janey, lúc cậu sắp về đến dưới lầu thì nói với tớ một tiếng, tớ xuống đón cậu.” Hạ Thanh Trì vừa chen lên xe buýt thì nhận được điện thoại của Lộ Tiểu Kỳ.
“Được, Tiểu Kỳ, tớ biết rồi, tớ xuống xe rồi sẽ gọi điện thoại cho cậu.” Trên xe buýt quá nhiều người, Hạ Thanh Trì không dám nói nhiều, vội vàng nhắn nhủ vài câu rồi cúp máy.
Cuối cùng cũng đợi được đến lúc xe đến trước cửa khu chung cư, Hạ Thanh Trì không dễ gì mới chen xuống xe được, cô sửa soạn lại quần áo bị chen đến nhăn nhúm, lấy điện thoại ra vừa gọi cho Lộ Tiểu Kỳ, vừa đi đến dưới tầng.
Vừa vào khu chung cư, Hạ Thanh Trì đã nhìn thấy bóng dáng của Lộ Tiểu Kỳ, người thật sự quan tâm bạn thì chẳng cần phải gọi thêm bất kỳ cuộc điện thoại nào, vừa rồi Lộ Tiểu Kỳ đã nghe ra Hạ Thanh Trì đang ở trên xe buýt, tính toán thời gian cũng sắp đến rồi nên đã xuống lầu đợi từ sớm.
“Thanh Trì.” Lộ Tiểu Kỳ vui mừng gọi Hạ Thanh Trì, bước nhanh qua chỗ cô: “Sao rồi? Có phải chen chúc xe buýt rất mệt không?”
Hạ Thanh Trì lắc đầu: “Vẫn ổn, chủ yếu là vì công việc hôm nay hơi mệt, chúng ta mau lên nhà thôi.”
Hai người vừa nói chuyện, vừa nhìn bốn phía xung quanh, dáng vẻ thậm thà thậm thụt: “Thanh Trì, hình như hôm nay người đó không có đi theo cậu.”
Hạ Thanh Trì gật đầu: “Ừm, trên đường về tớ cũng không nhìn thấy anh ta.”
Trong lúc nói chuyện, hai người đã đi đến đầu cầu thang, đây là đoạn đường Hạ Thanh Trì sợ nhất, cô sợ người đàn ông kia sẽ đợi cô ở trong góc.
Nhưng sự thật chứng minh, trên đời này chẳng có chuyện gì cả, con người tự chuốc lấy buồn phiền mà thôi, Hạ Thanh Trì không chút tổn hại về đến nhà.
Cô vừa đẩy cửa ra, Cố Đình Thuấn đã làm xong cơm tối, đang đợi Hạ Thanh Trì về nhà ăn cơm.
Bốn người ngồi quanh bàn cùng nhau ăn cơm. Hạ Thanh Trì nhìn mọi người cười vui vẻ, trong lòng cô cũng rất vui, cơm tối cũng bất giác ăn nhiều hơn một chút.
Sau bữa tối, Hạ Thanh Trì ngồi trên sofa, nói đến chuyện chính: “Đình Thuấn, có tin tức gì của người đàn ông đó không?”
Nghe thấy câu này, vẻ mặt của Lộ Tiểu Kỳ và Cố Đình Thuấn đều hơi thay đổi, Hạ Thanh Trì vừa nhìn là biết ngay đã tìm thấy người đàn ông đó rồi, nói không chừng còn tìm được người đứng phía sau anh ta.
“Là ai?” Không đợi Cố Đình Thuấn trả lời, Hạ Thanh Trì đã hỏi thẳng.
“Đúng là tôi đã tra ra được tin tức của người đàn ông đó.” Cố Đình Thuấn nói: “Chỉ là có vài chuyện vẫn chưa chắc chắn.”
Hạ Thanh Trì hơi nghi ngờ, vậy là có ý gì? “Anh cứ nói đi, chắc chắn hay không thì cũng cứ nói ra, chúng ta bàn bạc với nhau.”
“Người đàn ông đó tên Khương Biểu.” Cố Đình Thuấn ngập ngừng nói.
Hạ Thanh Trì nhìn dáng vẻ của Cố Đình Thuấn, lại càng nghi ngờ hơn, rốt cuộc người này là ai, sao đến Cố Đình Thuấn cũng do dự, chẳng lẽ là nhân vật tai to mặt bự nào đó? Nhưng mà cô đâu có gây sự với ai đâu.
Khương Biểu? Trong đầu Hạ Thanh Trì đột nhiên dừng lại, cái tên này nghe quen tai quá: “Khương Biểu?” Đây không phải là vệ sĩ bên cạnh Cố Đình Xuyên sao?
Năm đó lúc Hạ Thanh Trì vẫn còn là vợ của Cố Đình Xuyên, cô đã từng gặp người tên Khương Biểu này, anh ta là vệ sĩ mà Cố Đình Xuyên tin tưởng nhất.
Chẳng lẽ là do Cố Đình Xuyên kêu Khương Biểu theo dõi cô sao?
“Người này là người bên cạnh Cố Đình Xuyên.” Lộ Tiểu Kỳ đoán được có lẽ Hạ Thanh Trì quen biết người này, cô ấy sợ Hạ Thanh Trì để lộ sơ hở ở trước mặt Cố Đình Thuấn, nên chủ động nói.
Hạ Thanh Trì ngẩng đầu, nhìn Lộ Tiểu Kỳ với vẻ khó tin, quả nhiên người tên Khương Biểu này là người của Cố Đình Xuyên.
“Nói như vậy, là do Cố Đình Xuyên cho người theo dõi tôi sao?” Hạ Thanh Trì hỏi.
Cố Đình Thuấn và Lộ Tiểu Kỳ đưa mắt nhìn nhau, đều không nói gì. Nhưng trên thực tế, hai người hiểu rõ, chuyện này nhất định có liên quan đến Cố Đình Xuyên.
Giống như Hạ Thanh Trì, mặc dù cô không có được câu trả lời từ Lộ Tiểu Kỳ và Cố Đình Thuấn, nhưng trong lòng Hạ Thanh Trì đã hiểu rõ Cố Đình Xuyên chính là chủ mưu phía sau sự việc theo dõi cô.