Rõ ràng cảm thấy mình đã nói đúng tâm lý đối phương.
“Ý cô là cô gái tên Diệp Tịnh Nhi đó với anh Đăng Tuấn…?”
“Hai người đó còn có hôn ước thì phải, vì hai bà mẹ là bạn thân của nhau, trước đây hồi còn học đại học tôi có nghe nói qua.”
Khuôn mặt của Sở Mỹ Anh ngay lập tức biến đối thành một dạng méo mó.
Một bên Lưu Bối Na cười nhếch môi.
Suy nghĩ một hồi, Sở Mỹ Anh cất tiếng nói: “Cô có địa chỉ hay thông tin liên lạc của Diệp Tịnh Nhi hay không?”
Lưu Bối Na mỉm cười, cô ta niềm nở: “Có chứt Tôi có Facebook của cô ấy, cũng có địa chỉ salon cô ấy làm việc, chúng tôi là bạn học mà!”
Sở Mỹ Vân nghe thấy hơi nhướng mày: “Cô ta chỉ là một nhân viên salon thôi sao?”
“Ô, cô ấy thích makeup.”
Lưu Bối Na đáp lửng lơ.
Kỳ thực gia thế nhà Diệp Tịnh Nhi thế nào Lưu Bối Na không nắm được nên không dám nói bừa.
Sở Mỹ Vân có chút không tưởng tượng nổi một người say chuyên môn như Thịnh Đăng Tuấn lại đi thích một cô gái làm nghề trang điểm, chăm sóc sắc đẹp.
Trong suy nghĩ của cô ta đó là nghề không cân đến bộ não nên trong lòng có chút khinh thường.Buổi chiều, tan ca, Thịnh Đăng Tuấn xuống hầm gửi xe nhân viên chuẩn bị trở về thì điện thoại reo.
“Thịnh Đăng Tuấn, chuyện em nhờ anh có kết quả chưa?”
Diệp Tịnh Nhi nói trong điện thoại.
“Đi ăn cơm cùng nhau rồi anh mang cho em!”
Thịnh Đăng Tuấn đáp nhanh.
“Được! Nhưng em đang dở một chút việc ở salon, xe em mới đi bảo dưỡng nên chắc anh phải chờ một chút rồi!”
Diệp Tịnh Nhi ở đầu dây bên kia cất tiếng nói.
Thịnh Đăng Tuấn không chần chừ mà đề nghị: “Gửi anh địa chỉ salon của em, anh qua đón, như thế sẽ tiết kiệm thời gian!”
Diệp Tịnh Nhi nghe xong bật cười.
Thịnh Đăng Tuấn đúng chuẩn trai thẳng đến nói chuyện với phụ nữ cũng nói về giờ giấc.
Nếu như không phải hai người quen biết từ nhỏ thì Diệp Tịnh Nhi đã nhanh chóng phản bác rồi.
“Vâng! Chờ em chút nhé! Cảm ơn anh trước!”
Diệp Tịnh Nhi cười hì hì.
Cô vui vẻ gác máy.
“Kính chào quý khách!”
Phía bên ngoài lễ tân salon cất tiếng chào đón khách hàng.
Diệp Tịnh Nhi vừa cất điện thoại xoay người nhìn ra, từ phía cửa một cô gái chừng hai tư hai lầm, dáng người cao ráo, hình thể chuẩn, đặc biệt làn da rất trắng, khuôn mặt xinh đẹp đang bước vào.
Diệp Tịnh Nhi hơi nhướng mày.
Cô tặc lưỡi một cái sau đó tiếp tục đến chỗ ghế khách hàng của mình đang chờ đắp mặt nạ hồi phục da trước khi make up.
“Cảm phiên cô, tôi vừa cân gọi đi một cuộc điện thoại, tôi tháo mask ra để chuẩn bị trang điểm nhé!”
Diệp Tịnh Nhi nhẹ nhàng nói.
“Nhìn khuôn mặt vui vẻ này chắc hẳn đi hẹn hò hả? Được rồi, hôm nay tôi cũng chỉ tham gia một party nho nhỏ thôi, cô giúp tôi make up nhẹ nhàng là được.”
Vị khách hàng cất tiếng nói.
Đây là khách hàng quen thuộc của Diệp Tịnh Nhi, chính là Linh Nghiên Hương, tiểu thư nhà họ Linh danh giá.
“Có hẹn nhưng không phải hò nhé!”
Diệp Tịnh Nhi cũng vui vẻ đáp lời.
Ở phía này, vị khách mới đến không ai khác chính là Sở Mỹ Vân.
Vừa đi vào salon cô ta nhìn một vòng, cuối cùng dừng ở Diệp Tịnh Nhi đang ở khu vực khách VIP.
“Tôi muốn cô gái kia trang điểm cho tôi, phong cách hẹn hò lãng mạn!”
Sở Mỹ Vân cất tiếng nói, tay chỉ về phía Diệp Tịnh Nhi đang ở đó.