"Ngày thường bọn họ... đều như thế này sao?" Nhan Lương Quân hỏi.
"Đừng để ý đến họ, họ vốn là vậy mà."
Trần Mộc mỉm cười.
" Linh điện của ngươi... rất tốt." Nhan Lương Quân thở dài.
Hắn ta cũng xuất thân từ đệ tử nội môn. Khi đó, tất cả đệ tử nội môn trong Thiên điện đều đối thủ. Mặc dù ngày thường vẫn gọi nhau sư đệ sư huynh, nhưng thực ra vẫn không thể hoàn toàn buông lỏng cảnh giác.
Suy cho cùng, mọi người đều đang tranh giành tài nguyên với nhau, không ai có thể đảm bảo liệu những người xung quanh có ra tay với mình hay không.
Thế nhưng, trong Linh điện này, hắn ta đã nhìn thấy một tình cảm huynh đệ đồng môn chân chính. So với ba đại điện khác, rõ ràng tình người ở Linh điện nồng ấm hơn rất nhiều.
"Tiểu sư đệ..." Như thể có tâm sự, Nhan Lương Quân trầm ngâm một lát, sau đó nhìn Trần Mộc, nói: "Trần sư đệ, ta rất ngưỡng mộ tính cách của ngươi, cho nên thân là sư huynh, ta muốn cho ngươi một vài lời nhắc nhở.”
"Bây giờ, ngươi đã giành được vị trí trong mộ kiếm Đại Hoang, nhưng điều này không có nghĩa là ngươi có thể thuận lợi đi đến mộ kiếm của Kiếm Tôn tiền bối. Trước hết, ngươi phải trải qua một trận chiến tàn khốc hơn bất kỳ trận điều gì."
"Nghĩa là sao?" Trần Mộc nhìn Nhan Lương Quân.
Thân là đệ tử thân truyền hàng đầu trong tông môn, chắc chắn là hắn ta phải biết một số tin tức mà người khác không biết.
Có lẽ bởi vì uống nhiều rượu, mặt Nhan Lương Quân hơi đỏ lên, nhưng hai mắt lại sáng ngời, không có chút đùa giỡn nào.
Hắn ta trịnh trọng nói: "Ngươi có biết, mộ kiếm Đại Hoang năm năm tổ chức một lần thực ra không chỉ là tiến vào bí cảnh truy tìm bảo vật, mà còn có ý đồ làm suy yếu các thế lực tiềm năng khác."
“Nam Châu chia làm ba đại môn phái và bảy đại vương quốc.”
“Mừời thế lực siêu cường này rất coi trọng việc bồi dưỡng thế hệ trẻ, gần như bỏ ra rất nhiều tâm huyết và tài nguyên. Dù là ba đại môn phái hay bảy đại vương quốc đều như vậy."
“Một ngày nào đó, nếu có thể giết chết những người trẻ tuổi hàng đầu này thì sẽ tương đương với việc giết chết những người có thể trở thành những cường giả lỗi lạc trong tương lai. Như vậy, trong một trăm năm tới, những thế lực siêu cường này sẽ không còn những cường giả xuất chúng nữa."
Nghe đến đây, Trần Mộc lập tức hiểu được ý tứ của hắn ta.
Hắn mỉm cười: “Ý của ngươi là, những thế lực siêu cường khác ở Nam Châu rất có khả năng sẽ giết ta ở mộ kiếm Đại Hoang?”
"Không phải là có khả năng, mà là chắc chắn." Nhan Lương Quân nghiêm túc nói.
Hắn ta dừng lại một lát.
Hàng lông mày nhăn chặn cũng dần dần giãn ra.
"Tuy nhiên, ngươi cũng đừng quá lo lắng, lần này ngươi không đi một mình, sẽ có hai người đi cùng ngươi, dù sao chúng ta cũng có ba suất đi vào mộ kiếm Đại Hoang."
"Hai người còn lại cũng rất mạnh."
Nhan Lương Quân nói.
"Ồ? Còn lại hai người là ai?" Trần Mộc tò mò hỏi.
"Một người là con gái của tông chủ Linh Tiêu tông chúng ta, còn người kia... là trưởng lão trẻ nhất của Linh Tiêu tông."
Nhan Lương Quân mỉm cười, trong mắt lộ ra vẻ kính sợ.
"Nếu nói ra thì ta chỉ là đệ tử thân truyền mạnh nhất, nhưng so với nàng thì ta vẫn kém xa. Có nàng ta đi cùng, có lẽ ngươi sẽ không gặp bất lợi."
"Ngày mai là ngươi có thể gặp bọn họ rồi. Bởi vì sau khi chọn xong danh sách, các ngươi sẽ có một cơ hội tiến vào Linh Lầu Thượng Cổ, ngươi phải nắm bắt cho tốt cơ hội này."
"Linh Lầu thượng cổ, đó là gì?"
Trần Mộc nhìn Nhan Lương Quân với vẻ khó hiểu.
Trong suốt sáu tháng ở đây, Trần Mộc hầu hết đều đã đặt chân tới, làm quen và nắm rõ cả thảy bảy vùng đất vàng thích hợp để tu luyện trong Linh Tiêu Tông.
Còn Linh Lầu thượng cổ này thì...
Trần Mộc chưa từng nghe nói đến.
Nhan Lương Quân tiến gần đến chỗ Trần Mộc, nghiêm nghị giải thích: "Ta nói cho ngươi nghe, Linh Lầu thượng cổ là một vùng huyền bí trong Linh Tiêu Tông của chúng ta, đã tồn tại kể từ khi thành lập môn phái, bên trong đó có một yêu linh thượng cổ, tinh thông vạn pháp, vô cùng mạnh!"