Trình Vũ Hiên cũng ngay lập tức nhập vào trạng thái chiến đấu, linh lực dịch chuyển quanh thân người, cảnh giác nhìn về phía khu rừng rậm.
Trần Mộc chau mày, hung hăng nhìn về phía khu rừng rậm.
“Này cô em gái, đồ của chúng ta không thể tuỳ tiện động chạm vào được đâu, nếu không sẽ chết người đấy!", một tiếng cười lạnh ngắt vang lên.
Sau đó, chỉ thấy có khoảng mười bóng người lập loè đi ra từ phía khu rừng rậm, trong đó người đứng đầu chính là thanh niên anh tú mà ban nãy bọn họ đã chạm mặt.
"Là các người sao?", Hạ Chỉ Lan khẽ rùng mình.
Đám người đó không ai khác chính là mấy người của gia tộc họ Dương mà ban ngày họ mới chạm mặt, mới gặp cách đây nửa ngày mà giờ lại gặp ở đây rồi!
"Làm sao? Dương gia đường đường là một trong ba đại gia tộc võ đạo, vậy mà giờ cũng thích dùng thủ đoạn đánh lén hèn hạ này à?”
Mặt Hàn Giang Tuyết lạnh như băng, bước tới, thực lực cảnh giới Vạn Pháp phóng thích ra ngoài, linh lực cuồn cuộn hình thành một luồng ánh sáng vàng chói mắt bao phủ quanh thân, chấn nhiếp đối phương.
Sau khi cảm nhận được thực lực cảnh giới Vạn Pháp của Hàn Giang Tuyết, ánh mắt của đám người Dương gia rõ ràng lộ ra vẻ kiêng kị.
Nhưng cũng không lâu lắm, nam tử trung niên cao hai mét đứng ở phía cuối cùng, hình như là người đứng đầu cười nhạt một tiếng, mở miệng nói: “Ha ha, hành động vừa rồi của bọn ta vô lễ quá!”
"Nhưng mà tiểu cô nương này, gốc Thất Sắc Hỏa Linh Liên này là bọn ta phát hiện trước, bọn ta đã diệt trừ tất cả yêu thú quanh đây, đang chuẩn bị đến hái thì cô lại muốn lấy nó đi, vậy là có ý gì?”
Thất Sắc Hỏa Linh Liên là một loại linh dược cực kì hiếm thấy, cho dù Dương gia là một trong ba đại gia tộc võ đạo thì cũng không thể bỏ qua nó được.
"Vớ vẩn, các ngươi nói các ngươi phát hiện ra trước, thế sao không lấy luôn đi mà đợi đến tận bây giờ, đường đường là gia chủ Dương gia, ngươi không cảm thấy lời nói của mình rất vô sỉ sao?” Hàn Giang Tuyết lạnh lùng nói.
Nàng nhận ra vị gia chủ Dương gia này, hắn tên Dương Chấn Thiên, cũng là cường giả cảnh giới Vạn Pháp, chỉ có điều phong cách làm việc của đối phương khiến nàng cực kì khinh thường.
"Ngươi chỉ vào mũi ai mắng đấy? Biết bọn ta là Dương gia mà còn dám kiêu ngạo như vậy, muốn chết sao?" Trong đám người Dương gia, một nữ tử dáng người xinh đẹp đứng ra, đáp lại không chút khách khí.
Dù là đối phương có là cường giả cảnh giới Vạn Pháp, thì bọn họ cũng không thua kém, bởi vì bọn họ cũng có cường giả cảnh giới Vạn Pháp tọa trấn!
"Cút!" Ai ngờ, tuy bên ngoài Hàn Giang Tuyết là một nữ tử dịu dàng, nhưng nội tâm lại là một người vô cùng thô bạo. Nàng quát một tiếng, linh lực cuồng bạo rung chuyển, hóa thành sóng xung kích chấn động trong không trung.
Ngay lập tức đánh bay nữ tử xinh đẹp nhưng nói năng lỗ mãng kia ra ngoài, nàng ta rên rỉ đau đớn, sau đó phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy.
"Ta đang nói chuyện với trưởng bối trong tộc các ngươi, đến lượt ngươi chen miệng vào à?” Hàn Giang Tuyết hừ lạnh nói.
Gương mặt của nữ tử dáng người xinh đẹp kia hiện lên sứ khiếp sợ, cường giả cảnh giới Vạn Pháp, cho dù chỉ phóng ra chút dư uy thì một người vừa bước vào cảnh giới Thần Tàng như nàng ta cũng không thể so sánh được!
Thấy thế, khuôn mặt già nua của Dương Chấn Thiên trở nên âm trầm, đôi mắt hiện lên sát ý: “Bổn tọa vẫn còn ở đây đấy, người trẻ tuổi trong tộc ta vẫn chưa đến lượt ngươi dạy bảo đâu!”
Bùm.
Dương Chấn Thiên vừa sải bước ra, linh lực cảnh giới Vạn Pháp màu bạc lập tức được phóng thích, đại địa chấn động, uy áp khủng bố không kém Hàn Giang Tuyết bao nhiêu.
Thế lực phân tranh trong địa giới của Linh Tiêu Tông cực kì hỗn loạn, không giống Ninh Quốc, có thể đứng vững được trong địa giới của Linh Tiêu Tông thì gần như đều phải trưởng thành từ trong máu chảy đầm đìa, thực lực của những người này mạnh mẽ hơn những nhân vật lớn ở Ninh Quốc nhiều.
Mà Dương gia được xem là một trong ba đại gia tộc võ đạo, Dương Chấn Thiên quả thật cũng có tư cách kiêu ngạo.
"Muốn gây chiến đúng không? Lên đi, ta lại sợ nhà ngươi chắc, cùng lắm thì không đi di tích Thương Long Tông nữa, chiến nhau ở đây, cảnh giới Vạn Pháp thì sao, lão nương đánh hết!”
Hàn Giang Tuyết lạnh lùng quát, đôi mắt đẹp hiện lên sát ý lạnh thấu xương, không hề có ý định lùi bước.
Đối phương trưởng thành từ chém giết đẫm máu, chẳng lẽ Hàn Giang Tuyết nàng không phải?
Nhượng bộ á?
Không bao giờ!
Với tính cách không thích chịu thiệt của Hàn Giang Tuyết, sao nàng có thể nhượng bộ được.