Nhìn thấy vẻ cung nữ này quả thật đang hoảng sợ, Hàn Bá Trang nói với giọng điệu chậm rãi, dịu dàng: “Đừng cuống, bây giờ người từ từ nói cho rõ ràng là ai muốn giết ngươi? Rốt cuộc chuyện này là thế nào? Ngươi nói thật tỉ mỉ, bổn quan nhất định sẽ làm theo lẽ công bằng.”
Cung nữ thở hổn hển, sau một hồi lâu, dường như đã hạ quyết tâm bèn mở miệng nói: “Là Lục Cầm cô cô, là Lục Cầm cô cô muốn giết nô tỳ. Nô tỳ… nô tỳ nghe theo sự sai bảo của Lục Cầm cô cô, thả bột vào trong trà của công chúa uống. Sau đó nô tỳ mới biết công chúa bị trúng độc, trong lòng sợ hãi không thôi. Sau đó… có người đẩy nô tỳ vào trong ao.”
Cung nữ kia nói năng ngắt quãng, cuối cùng đã nói đến phần mấu chốt.
Quan viên Hình Bộ liền truy hỏi: “Bột? Bột gì?”
“Nô tỳ không biết là bột gì. Lúc Lục Cầm cô cô dặn nô tỳ lại bỏ vào trong trà của công chúa Đồng Nhạc lại không có ai. Nhưng lúc đó nô tỳ quá gấp gáp nên đã vẩy một ít vào y phục. Y phục đó vẫn còn ở trong cung Khôn Ninh. Nếu đại nhân muốn biết là bột gì thì bây giờ có thể đi lấy để nghiệm chứng.” Cung nữ từ tốn nói, trên mặt dần dần đã có huyết sắc, hiển nhiên là đã dần trấn tĩnh lại.
“Ồ? Ngươi còn chưa giặt y phục kia?” Hàn Bá Trang trầm giọng, ánh mắt bỗng trở nên sắc bén.
Y phục bị dính bột mà đến giờ còn chưa giặt…
Việc này cũng rất bất thường!
Bị Hàn Bá Trang nhìn chằm chằm như vậy, cung nữ nọ rụt người lại, sợ sệt nói: “Đại nhân, lúc đó nô tỳ cảm thấy rất lạ… nên mới cố ý không giặt.”
Nghe xong câu trả lời này, Hàn Bá Trang liếc nhìn nàng ta một cái thật sâu mà không nói gì nữa, lập tức sai quan viên cấp dưới đi tìm bộ y phục kia tới.
Lời nói và biểu hiện của cung nữ này còn có rất nhiều chi tiết đáng cân nhắc, tuy nhiên thứ bột mà nàng ta nhắc tới quan trọng như vậy, vẫn phải nắm giữ trong tay trước đã.
Bấy giờ, cung nữ lại khóc thút thít lần nữa, hoảng hốt nói: “Đại nhân, công chúa Đồng Nhạc bị trúng độc là bởi vì nô tỳ sao? Tội của nô tỳ không thể tha thứ phải không? Nô tỳ… nô tỳ chỉ làm việc theo lệnh, nô tỳ không biết gì cả!”
Hàn Bá Trang híp mắt lại, hồi lâu mới nói: “Ngươi dâng trà lên cho công chúa ở đâu, vào lúc nào?”
Công chúa Đồng Nhạc nói rằng chỉ uống trà ở cung Diên Hi, ngoài ra thì không ăn uống thứ gì khác trong cung.
“Tại chính cung Khôn Ninh, trước khi Cửu công chúa đi đến cung Diên Hi, nô tỳ đã tự tay dâng trà cho công chúa. Hẳn là công chúa nhớ kĩ nô tỳ đúng không?” Cung nữ kia buột miệng trả lời, hiển nhiên là chưa suy nghĩ cẩn thận.
Ánh mắt Hàn Bá Trang hơi chuyển động, ông ta nhớ lại những lời công chúa Đồng Nhạc đã nói trước đó.
Trước khi đến cung Diên Hi, đúng là công chúa đã đến cung Khôn Ninh, chỉ là tới thỉnh an Vi hoàng hậu mà thôi, sau đó nhanh chóng rời đi, hoàn toàn không tiếp xúc với đồ ăn thức uống nào.
Cung nữ đi theo bên cạnh công chúa cũng đã xác nhận về điều này.
Hiện tại, cung nữ này lại nói rằng công chúa Đồng Nhạc đã từng uống trà?
Lời nói của công chúa Đồng Nhạc và cung nữ này không thống nhất, ai mới là người nói thật?
Lúc này, ông ta không khỏi nghĩ đến lời đồn trong cung… Bây giờ xem ra, những gì cung nữ nhỏ vừa nói đều đã chứng thực cho lời đồn đó.
Hàn Bá Trang lại nhìn nàng ta lần nữa. Cung nữ này có gương mặt non nớt, ánh mắt bối rối, không phải là loại người bình tĩnh, thâm trầm.
Song nội dung những điều nàng ta nói hiện giờ lại là về bí mật của cung Khôn Ninh, còn nói ra hai điểm hết sức then chốt.
Nếu nội dung những điều nàng ta nói là thật, vậy thì đã cung cấp manh mối mới trong chuyện công chúa Đồng Nhạc bị trúng độc, tạo ra bước tiến triển đột phá trong tình tiết của vụ án.
Vấn đề là lời nàng ta nói có tin được không?
Kiểu cung nữ nhỏ nhoi non nớt nhút nhát thế này sẽ có can đảm nhằm vào cung Khôn Ninh sao?
Ông ta không truy hỏi tiếp nữa, chỉ sai quan viên Hình Bộ dẫn cung nữ đó lui xuống trông giữ cẩn thận, đợi tìm được y phục kia, làm rõ thứ bột dính trên đó rồi nói sau.
Quan viên Hình Bộ muốn đi vào cung Khôn Ninh lấy bộ y phục của cung nữ là chuyện không thể, nhưng tình hình của cung Khôn Ninh bây giờ có phần đặc biệt.
Để tránh sự nghi ngờ, tỏ rõ mình hoàn toàn không liên quan tới chuyện công chúa Đồng Nhạc bị trúng độc, Vi hoàng hậu không hề phản đối việc điều tra của quan viên Hình Bộ.
Quả nhiên trên bộ y phục có dính chút bột, xem ra là do vội vàng nhét vào thắt lưng, không cẩn thận nên bị đổ.
Các thái y nhanh chóng tra ra bột này quả thức có chứa chất kịch độc, chính là loại độc mà Trưởng công chúa và công chúa Đồng Nhạc bị trúng phải.
Thái y vừa chẩn đoán ra kết quả, quan viên Hình Bộ liền thay đổi sắc mặt, ngay cả vẻ mặt của Hàn Bá Trang cũng rất khó coi.
Hồi lâu sau, quan viên Hình Bộ dè dặt xin chỉ thị: “Đại nhân, nên làm thế nào bây giờ?”
Hàn Bá Trang cau mày không nói gì, cảm thấy manh mối trước mắt thoạt nhìn thì nhiều nhưng lại không có cảm giác thông thoáng sáng sủa, mà còn cảm thấy càng giẫm càng lún sâu trong vũng lầy.
Trưởng công chúa trúng độc, công chúa Đồng Nhạc trúng độc, Thuần quý tần bị nghi ngờ, Hoàng hậu nương nương có liên quan… từng việc nối tiếp nhau, không có thời điểm dừng lại.
Tất cả khiến Hàn Bá Trang cảm thấy kỳ lạ, giống như những chuyện này đã được sắp xếp theo trình tự, chỉ lần lượt xuất hiện trước mặt Hình Bộ mà thôi.
Giống như hiện giờ, khi trong cung xuất hiện lời đồn nhằm vào Vi hoàng hậu thì có một cung nữ đến nhận tội, nói ra tất cả những bí ẩn, còn cung cấp chứng cứ vô cùng xác thực là thứ bột kia.
“Đại nhân, ngài cho rằng chứng cứ của cung nữ đó là thật sao?” Quan viên Hình Bộ hỏi Hàn Bá Trang về cung nữ đột nhiên xuất hiện kia.
Một cung nữ nhỏ trong cung Khôn Ninh lấy đâu ra lá gan lớn như thế? Nàng ta bị người ta đẩy xuống ao là thật sự có người muốn giết người diệt khẩu? Hay là một vở kịch tự biên tự diễn?
Hàn Bá Trang suy nghĩ rất lâu rồi nói: “Cung nữ này xuất hiện quá đột ngột, mọi chuyện vẫn còn khó nói…”
Đúng lúc này, Vĩnh Chiêu Đế lại đột nhiên cho triệu Hàn Bá Trang vào điện Tử Thần.