Ước Mơ Hoa Phượng Đỏ

Chương 91



Chap 91:

Ăn cơm no nê, tôi cùng các nàng trên con xe đạp hướng đến nhà của con Vy bắp, đến nơi khung cảnh của những vườn rau xanh tươi hiện ra. Bọn tôi men theo con đường mòn giữa những hàng rau ấy đi tới ngôi nhà ở bên kia, đến nơi đã thấy lũ cờ hó đang dành nhau mấy ổ bánh mì mới mua.

- Mợ tụi bây chưa ăn sáng hay sao mà giành nhau ghê thế! – Tôi xuống xe rồi nói vọng vào.

- Im, sáng có kịp ăn đâu lo sang đây nè, ai dè có cái để húp hehe! – Thằng TS đang nhồm oàm mẫu bánh.

- Ừ mầy thì sướng rồi, được ba đứa con gái vỗ béo như chăm heo thế kia còn ý kiến hả! – Thằng S lên tiếng.

- Hề hề tụi bây cứ ăn đi, hề hề!

Tôi chả dại gì chọc cái bọn không được gái chăm sóc, bước tới chỗ đồ nghề đã chuẩn bị sẵn bên hiên nhà. Các nàng thì đang cùng với mấy đứa con gái ra chỗ bờ suối trước nhà ngắm cảnh, nói thật chứ ở đây cây cối, dừa, con suối cùng những mảnh vườn rau mơn mởn, cùng khung cảnh thoáng mát ấy thì tuyệt vời luôn ấy. Tôi đợi bọn nó xơi xong bữa sáng thì bắt đầu gọi bọn nó tới.

- Ê thế bây giờ kiếm tre ở đâu Vy bắp! – Tôi hỏi.

- Mấy ông tự mua đi chứ tao đâu biết, à có mấy bụi tre ở ngoài kia đó, nhớ xin người ta nhé không què giò mà về đấy hihi!

Sau khi nhìn theo hướng chỉ đường của nó cả đám cầm mấy con hàng bước đi, người ngoài mà nhìn vào chắc tưởng cái đám này định đi đánh nhau mất. Đi thấy mợ dưới những hàng dừa xì xào theo cơn gió thì cả đám đã thấy đằng xa là những bụi tre mọc liên tiếp nhau.

- Ê hốt hàng thôi tụi bây lẹ! – Thằng TS chạy lên trước.

- Đợi đã xem nó của nhà ai đã rồi xin, mợ chặt đấy xíu người ra cho mầy ngậm khúc tre lên phường giờ! - Tôi nói.

- Mấy bụi cây này ngoài đường mà mầy lo gì tới đi! – Thằng Duy hòa vào bọn nó chạy lên trước.

Đang hừng hực khí thế chuẩn bị cho nhát chặt đầu tiên thì có tiếng la.

- Này mấy đứa kia tui bây chặt trộm tre phải không, bước hết lại đây tao bảo.

Cả đám lúi húi bước đến chỗ bác ấy, nhìn mặt đứa nào cũng đã chuyển sang tái nhợt như tàu lá chuối luôn.

- Dạ bọn cháu không biết ạ, nếu là của bác thì cho bọn cháu xin lỗi! – Tôi thay mặt cho cái đám cờ hó kia đứng ra nói chuyện.

- Năm nào đến ngày này tao cũng canh mấy đứa tụi bây đi chặt tre hết mà, nãy giờ đã chặt cây nào chưa.



- Dạ chưa ạ!

- Lần sau có muốn lấy thì sang nhà ở đằng kia mà xin, nhà ổng trồng để giữ đất khỏi sạc, thôi đi đi.

Cả đám cảm ơn bác ấy rối rít rồi kéo nhau qua hướng nhà kia.

- Mợ tao nói rồi chặt bừa đi có ngày lên đồn ngồi uống nước trà với mấy anh đồng chí cho mà coi! – Tôi nói.

- Hề hề lỡ dại xíu thôi mà hề! – Thằng TS cười xuề xòa.

- Thôi để tao cho rồi, để tụi bây có ngày lên đồn chơi bây giờ.

Nói xong thì cũng đã tới trước nhà, tôi bước tới gọi lớn.

- Có ai ở nhà không ạ!

- Có đây, mà có chuyện gì vậy mấy cháu! – Một giọng nói trầm hiền hòa vọng ra.

- Dạ cho bọn cháu xin mấy cây tre nhé bác!

- Ừa mấy cháu lấy đi, mà chọn mấy bụi lớn đấy, đừng chặt mấy bụi nhỏ.

- Dạ vâng ạ, cháu cảm ơn bác ạ!

Xin bác ấy xong, cả đám chạy ra mấy bụi tre gần đó, chặt xong cả đám nhìn xuống mà mặt mày não nề.

- Ê giờ rồi sao dài quá sao vác! – Thằng TS hỏi.

- Mỗi thằng một cây mà kéo về chứ sao, hỏi ngu thế hề hề!

Nhìn cả đám mỗi thằng một cây kéo mà mặt mũi bọn nó cứ như ăn mấy trái ớt nhìn mà vừa thương vừa buồn cười thôi thì cũng kệ vậy. Đi một đoạn tôi nở nụ cười đầy nham hiểm.

- Ê TS ơi tao nói này!

Nó nghe theo tiếng gọi của tôi ở sau rồi quay đầu lại. cái cây nó đang vác cũng đưa theo.

- Ê ể ê, thằng kia, mợ mầy aaaaa! - Thằng L la oai oái khi cái cây quất trúng nó.



Nhờ cú xoay đẹp của thằng TS mà giờ đây thằng L đang giãy đành đạch dưới con mương. Cả đám nhìn thằng L tèm lem từ đầu tới chân.

- Mợ mầy không phải do tao đâu do thằng T nó gọi đấy!

- Mợ mầy chơi ngu vãi! – Thằng L lọ mọ bò lên.

Tôi cười khoái trí, cười như được mùa luôn, đang cười thì cơ thể bị nhấc bổng lên.

- Ê ê tụi bây tha tao, đừng đừng có chơi ngu, aaaaa!

Tôi la bãi hãi khi bị cái đám nó bê lên rồi ném thẳng không thương tiếc xuống cái mương đầy sình lầy kia.

- Hahahaha, mầy chơi tao hả con! – Thằng L cười sằng sặc khi được bạn bè trả thù dùm.

Tôi nhìn theo tiếng cười của thằng L, nào ngờ tôi cũng im lặng mà nhịn cười luôn.

- Ơ ơ mợ tụi bây đừng có ném tao nữa! – Tiếng la của thằng L lại vang lên.

Hai thằng bây giờ đã yên vị ở dưới con mương kia, tội cho thằng L bây giờ cả người nó không còn chỗ nào mà còn sạch sẽ nữa. Sau trận cười no nê từ cái đám cờ hó trên bờ kia, thì cũng tiếp tục công việc kéo mấy cây tre đi về. Về tới nơi đứa nào đứa nấy thở như con trâu, tôi với thằng L phải đi ra chỗ cái lu nước làm sạch cơ thể. Tắm táp thoải mái tôi bước ra thì nàng đã đứng ở đó đưa cho tôi cái khăn lau.

- Hihi nghịch quá mà, lau đi nè anh! – Nàng cười khúc khích.

- Hề hề cảm ơn em nhé!

Tôi cầm lấy lau cho nó khô nước, nhưng mùi hôi từ bùn vẫn còn đó, định bước ra xối lại cho nó hết thì nàng kéo tay lại.

- Thôi anh, tắm nhiều ốm ra đó giờ, đợi em chút xíu hihi!

Nàng nói xong rồi chạy vào bên trong nhà, tôi đứng đợi một lúc thì nàng quay ra trên tay đang cầm chai nước hoa nào đó.

- Hihi anh đứng đó đi nhé!

Nàng đưa chai nước hoa lên cao rồi xịt vào không trung, những hạt nước li ti từ từ rơi xuống người, tôi đưa tay ra tận hưởng mùi thơm từ nó, mùi của hoa oải hương mà nàng hay dùng là đây sao, thật thơm, thật thoải mái. Tôi khẽ liếc sang nhìn người con gái đang nở nụ cười tinh nghịch kia, đưa tay ra kéo luôn nàng vào trong cùng những hạt nước li ti vẫn đang rơi xuống.

- Hề hề hai đứa mình cùng thơm nhé! – Tôi khẽ nở nụ cười cùng người con gái ấy.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv