Tuyệt Thế Thiên Tài Phúc Hắc Phi

Chương 82: Mẫu Đơn cô nương



Bỗng nhiên, một tiếng đàn thanh nhã như lan vang lên. Đặt trong nơi tục tĩu, tràn đầy phấn son này thì quá không hợp rồi.

Từ trên lầu cao hạ xuống một thiếu nữ. Tuy mang mạn che khuất cả nửa khuôn mặt nhưng không khó để nhận ra đằng sau tấm màn mỏng đó là dung nhan mỹ miều như thế nào. Đôi mắt nàng mang vẻ đẹp tĩnh lặng, không rực rỡ nhưng lại tràn đầy cảm xúc. Y phục màu lam bó sát cơ thể hiển lộ ra vóc dáng mê người. Quả nhiên không hổ là hoa khôi của Di Hồng các.

Dưới đài đám nam nhân bắt đầu hò hét:

\- Hay lắm. Hay lắm.

\- Mẫu Đơn, ta yêu nàng.

\- ...

Nhưng Mẫu Đơn vẫn không hề bị ảnh hưởng. Nàng nhẹ nhàng đáp trên đài, xoay tròn bắt đầu múa. Vạt áo tung bay, hấp dẫn ánh mắt của vô số nam nhân. Đám nữ kĩ kia thì ghen tị đỏ con mắt. Nhưng người ta là hoa khôi. Dù không thích nàng ta thì bọn nàng vẫn phải cười tươi tiếp đón, một câu tỉ tỉ, hai câu muội muội mà gọi.

Một vũ kết thúc, tiếng vỗ tay vang lên như sấm. Có vài người giàu có vỗ bàn đứng lên nói:

\- Mẫu Đơn, chỉ cần nàng theo ta một đêm ta sẽ cho nàng một ngàn kim tệ.

\- Ta ra hai ngàn.

Có người nữa đứng lên. Hai người bắt đầu tranh chấp, cãi nhau:

\- Mẹ nó, ngươi như vậy là có ý gì? Muốn cướp người của ta, đừng có mơ.

\- Ta phi, Mẫu Đơn là hoa khôi Di Hồng các. Ai trả nhiều hơn thì có được thôi.

Mẫu Đơn lúc này mới bước xuống đài để hòa giải. Nàng ta dùng giọng điệu rất ôn nhu nhưng lại rất cương quyết:

\- Hai vị quan khách đừng vì Mẫu Đơn mà đánh mất hòa khí. Thiếp tuy là nữ kĩ nhưng chỉ bán nghệ không bán thân. Mong hai vị lượng thứ.

\- Được rồi. Nể mặt Mẫu Đơn, ta không tính toán với ngươi.

Nhưng người còn lại thì không dễ dãi như thế. Hắn nắm chặt tay Mẫu Đơn. Mặc nàng vùng vẫy cũng không bỏ. Tuy khó chịu nhưng Mẫu Đơn vẫn cố gắng cười tươi:

\- Khách nhân mời người buông tay tiểu nữ ra.

Vẻ mặt hắn bỉ ổi. Không những không buông còn xoa nắn, vuốt ve tay nàng.

\- Lão tử khinh. Đã là kĩ nữ mà còn đòi lập đền thờ trinh tiết à?

\- Mong khách nhân hãy tự trọng.

\- Ta phi, dù hôm nay thế nào ngươi cũng phải ở với lão tử.

Xung quanh mấy người xì xào nói nhỏ nhưng không lên tiếng. Người nam nhân trung niên kia là đệ đệ của Lễ bộ Thượng thư. Bọn họ đắc tội không nổi. Hắn cậy thế hiếp người, cưỡng ép dân nữ. Trong phủ tỳ thiếp đều có thể sánh bằng với hậu cung của hoàng thượng rồi.

Nguyệt Băng ngồi trên nhã gian xem tình hình. Đôi mắt tràn đầy hứng thú. Không biết lát nữa Mẫu Đơn sẽ sử xự ra sao nhỉ? Hôm nay có được gặp một màn anh hùng cứu mỹ nhân không đây?


* Tiểu kịch trường *


\- Nguyệt Băng: Ta hóng chuyện sắp xảy ra quá. Liệu có anh hùng không nhỉ? Nếu là mỹ nam thì hắc hắc...


\- Nhan Tử Mặc: Nương tử nàng nói gì đó? * cười tươi *


\- Nguyệt Băng: Ta nói dù là mỹ nam đẹp đến đâu thì cũng sao sánh nổi với phu quân của ta chứ. Phu quân ta là thiên hạ đệ nhất soái ca.


\- Nhan Tử Mặc: Ngoan. Lại đây hôn một cái.



\- Tiểu Manh: Đề nghị hai người không ngược độc thân cẩu nữa.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv