Thấy Giai Kỳ quận chúa đi rồi, chưởng quầy liền đưa lại tinh thạch thượng phẩm cho Nguyệt Băng:
\- Khách nhân, thuê phòng và dùng cơm một viên tinh thạch cao cấp kia đã đủ rồi. Còn cái này cô nương cất đi đi.
Nguyệt Băng xua tay nói không cần liền theo tiểu nhị lên lầu nhận phòng. Nhận phòng xong nàng liền ở bên trong đả tọa tu luyện. Dặn dò không được làm phiền liền tu luyện liên tục 7 ngày. Đến ngày thứ 8 mới xuống lầu ra ngoài. Bởi vì tu luyện duyên cớ nên Nguyệt Băng không những không mệt mỏi mà còn thần thanh khí sảng. Chưởng quầy vừa thấy nàng xuống liền ân cần tiếp đón.
\- Khách nhân, ngày mai là đại hội tuyển chọn đệ tử của Vân Thiên Tông. Hôm nay những người khác đều đi báo danh rồi. Ngài cũng nên nhanh chóng báo danh đi.
Nguyệt Băng đối với sự ân cần của chưởng quầy không tỏ thái độ gì. Bình tĩnh nói:
\- Ta không có ý định làm đệ tử Vân Thiên Tông.
Chưởng quầy ngạc nhiên. Mấy hôm nay toàn là các thiếu nam thiếu nữ đến trọ để tham gia đại hội. Không ngờ vị khách giàu có này lại không muốn tham gia. Cũng phải thôi, giàu có như thế nhất định là người thừa kế của đại gia tộc hay tông môn lớn nào đó cũng không biết chừng?
Hắn cũng không lắm miệng nói nữa phân phó tiểu nhị đem một bàn thức ăn lên. Dùng bữa xong, Nguyệt Băng liền ra ngoài quan sát xung quanh. Nàng cần nhanh chóng nắm bắt được tình hình ở Lương Bắc quốc.
Đang đi trên đường liền nghe thấy hai nam nhân đang trò chuyện ở quán rượu ven đường:
\- Ngươi nghe nói gì chưa, Mẫu Đơn cô nương của Di Hồng các tối nay biểu diễn đó.
\- Thật sao, Mẫu Đơn cô nương cả tháng mới xuất hiện có một lần, ta nhất định sẽ tới xem.
\- Ngươi không sợ con cọp cái nhà ngươi nghe thấy sao?
\- Sợ gì chứ. Không phải ngươi cũng không sợ bà chằn nhà ngươi sao?
Đột nhiên có hai nữ nhân tới véo tai hai người đó. Bộ dạng hơi béo và dữ dằn:
\- Đám nam nhân thối các người dám đến Di Hồng các xem mỹ nhân, hửm?
\- Không dám, không dám. A , a, nhẹ tay thôi.
Rời tầm mắt, Nguyệt Băng đột nhiên hứng khởi. Đến đại lục này lâu như vậy, nàng còn chưa tới kĩ viện chơi lần nào. Không biết kĩ viện tại cổ đại như thế nào nhỉ.
Buổi tối...
Trên đường treo đầy đèn lồng sáng trưng. Vẫn có vài quán ven đường buôn bán. Nguyệt Băng đã hóa thân thành công tử Huyết Vô Song anh tuấn. Mặc y phục màu tím huyền bí, trên tay cầm quạt phe phẩy. Mục tiêu chỉ có một. Đó là Di Hồng các.
Vừa đến trước cửa Di Hồng các, Nguyệt Băng đã thấy có một nữ nhân trung niên đang lôi kéo mấy khách nhân. Không khó nhận ra được khi còn trẻ cũng là một mỹ nhân. Đoán chắc là Hoa ma ma của Di Hồng các. Quả nhiên, Hoa ma ma vừa thấy Nguyệt Băng đến liền định lôi kéo Nguyệt Băng vào trong. Nguyệt Băng không dấu vết tránh thoát cánh tay của bà ta, phe phẩy quạt đi vào. Vừa vào trong, mùi phấn son nồng nặc sặc vào mũi. Nàng khó chịu cau mày. Không hiểu sao đám nam nhân cổ đại lại thích cái này. Mấy nữ kĩ thấy khách nhân vào liền định quấn lên nhưng đều bị Nguyệt Băng dọa chạy. Tìm một nhã gian còn tính sạch sẽ, ít phấn son ngồi xuống, Nguyệt Băng đang đợi buổi biểu diễn của Mẫu Đơn như lời bàn tán lúc sáng.