Tuyệt Thế Thiên Tài Phúc Hắc Phi

Chương 148: Ảo cảnh trong ảo cảnh



Nhan Tử Mặc liên tục xin lỗi, giọng điệu thành khẩn thiết tha:

\- Băng Nhi, ta thật sự không cố ý. Là nữ nhân kia câu dẫn ta, là lỗi của nữ nhân kia. Ta là thực sự ái nàng. Băng Nhi, nếu nàng khó chịu cứ đâm ta một đao, ta nhất định không oán trách.

Nguyệt Băng vốn đang tức giận, đau đớn nhưng khi chứng kiến cảnh Nhan Tử Mặc cầu xin tha thứ này bỗng nhiên cười, đau thương trong ánh mắt cũng lập tức rút đi. Nàng cười lạnh:

\- Đúng vậy, là nên đâm ngươi một đao.

Nguyệt Băng lấy từ trong không gian ra một thanh chủy thủ. Thanh chủy thủ này là nàng trước khi tham gia thí luyện đã lấy tới đặt trong không gian mà Hàn Kinh Vũ đưa cho. Mỗi đệ tử ở Linh Ương học viện đều được phát cho một số vũ khí để học tập. Tuy nhiên phẩm chất đều là sơ cấp. Bình thường ngoài những lúc học tập về binh khí sơ cấp ra thì không ai sử dụng. Không nghĩ tới vẫn là bị nàng dùng tới.

Nguyệt Băng vừa nói xong liền đâm thẳng Nhan Tử Mặc một đao ngay vị trí trái tim. Tiếp theo đó nàng tiếp tục đâm nữ nhân đang nằm trên giường kia. Hai người đó đều nằm gục xuống, một đao chết. Ánh mắt Nguyệt Băng thanh minh, không có cảm xúc dư thừa.

\- Ảo cảnh cũng nên kết thúc. Ngươi vốn không xứng dùng khuôn mặt của chàng làm loại chuyện này.

Không gian xung quanh bắt đầu sụp đổ, nhà cửa, phòng ốc, con người đều biến mất thành hư vô. Xung quanh biến thành một mảnh đen nhánh.

Từ trong bóng đen đó, một nữ nhân bước ra. Nữ nhân sinh một khuôn mặt câu nhân dị thường, khuôn mặt trứng ngỗng nhỏ nhắn, da như ngưng chi. Một đôi mắt hồ ly cong cong, môi tô son đỏ thắm. Trên người khoác hồng y lụa mỏng.

\- Mấy ngàn năm rồi, cuối cùng cũng có người thoát ra khỏi Mộng Yêu cảnh của ta.

Nữ nhân giọng điệu tang thương lại ẩn ẩn có chút tựa như giải thoát?

Nghe nữ nhân này nói, Nguyệt Băng mới biết rằng nàng ta là một con Cửu Vỹ Hồng Hồ Ly thánh thú cấp 9. Chỉ kém một chút nữa là có thể tấn cấp thành thần thú. Bởi vì huyết mạch cao quý, tốc độ tu luyện của nàng ta nhanh hơn so với những con ma thú khác. Nhưng cũng chỉ là một chút mà thôi. Để nhanh chóng tu luyện đại thành, báo thù cho cha mẹ bị một con thánh thú cấp 9 giết, Hồng Hồ Ly rất chăm chỉ. Suốt ngày chỉ ở trong động phủ tu luyện, gần như chưa bao giờ đặt chân ra khỏi phạm vi ngoài động. Rốt cục tiêu tốn mấy vạn năm, Hồng Hồ Ly trở thành Thánh thú cấp 9. Nàng đi tìm Song Dực Hổ báo thù nhưng lại không ngờ được Song Dực Hổ đó đã vì tìm được cơ duyên thành công tấn chức thần thú cấp 1. Khó khăn lắm mới trốn thoát khỏi móng vuốt của nó nhưng Hồng Hồ Ly cũng bị thương nặng, biến trở về thời kì ấu thú, được một công tử nhà giàu nhặt về. Công tử này thấy Cửu Vỹ Hồng Hồ Ly đáng yêu lại là linh thú hiếm có vì thế định mang về nhà chữa trị để tặng cho vị hôn thê. Hồng Hồ Ly bị thương nặng, công tử kia tốt bụng, chăm sóc nó rất tốt. Mới có một năm đã bình phục đến 4, 5 phần. Lúc này, công tử kia lại đưa nó cho vị hôn thê nhưng lại không ngờ rằng Hồng Hồ Ly đã sớm bởi vì hắn ôn nhu dịu dàng mà luân hãm. Một con hồ ly chưa bao giờ nếm trải sự đời cũng như tiếp xúc với người khác như nó thật sự rất dễ dàng động tâm. Đáng tiếc, nó là linh thú, đến siêu thần thú mới có thể hóa thành người. Hơn nữa đối phương đã có vị hôn thê. Chờ đến lúc nàng hóa thành người, có lẽ y đã sớm hóa thành một bãi cát trắng.

Đúng lúc này, vị hôn thê kia ra ngoài rèn luyện bị trọng thương. Hồng Hồ Ly lúc ấy vì ích kỉ lại làm chuyện điên rồ. Nó dùng bí thuật của Cửu Vỹ Hồng Hồ Ly nhất tộc bám nguyên thần vào nàng ta, trực tiếp đoạt xá. Từ đây Hồng Hồ Ly trở thành vị hôn thê. Hôn lễ một tháng sau tiến hành như dự định. Nhưng do là hai người khác nhau nên tính cách chung quy có bất đồng. Công tử kia nhiều lần thấy lạ liền nói đùa nàng tính cách thay đổi giống như là hai người vậy, thi thoảng cũng đối nàng xa cách. Tuy lúc đó Hồng Hồ Ly cười cười cho qua nhưng rốt cuộc nhiều lần như thế đã thành nó tâm ma.

Mà của nó kiếp, cũng đã đến.

Năm mươi năm sau, của nó thiên kiếp đến. Lần thiên kiếp này, độ thành thì nó chính là thần thú. Mà độ bất thành vậy đó chính là vạn kiếp bất phục. Trùng hợp, thiên kiếp lần này lại là tình kiếp. Đã sớm có tâm ma nó, ở trong mộng thấy được công tử chất vấn phát hiện sự thật kia, lại thấy được đã bị nguyên thần của nó cắn nuốt vị hôn thê hai người ân ái. Nó thế nhưng dứt ra không được, bị trong mộng cái kia công tử cấp giết. Nó cũng tắc vĩnh viễn không thể tỉnh dậy mà rơi vào ngủ say mãi mãi. Trải qua nhiều năm như vậy nguyên thần của nó cũng đã tan biến gần hết.

Một vị Luyện khí sư cao thủ không biết làm cách nào lại có thể phong ấn tàn dư linh hồn ngủ say của nó vào trong cái kính này, từ đây nó thành kính yêu, tạo nên Mộng Yêu cảnh. Này kính, cũng trở thành Mộng Yêu Kính.

Nguyệt Băng nghe chuyện này xong vẫn không bày tỏ chút gì. Hồng Hồ Ly cảm xúc tựa hồ có chút không ổn. Nó đưa tay lên mặt, lẩm bẩm nói:

\- Rõ ràng vẫn là cùng một khuôn mặt, tại sao chàng ấy lại không thể đối xử với ta tốt như với nàng ấy?

Bất chợt nàng ta lại trừng trừng Nguyệt Băng:

\- Tại sao ngươi lại có thể dễ dàng thoát khỏi Mộng Yêu cảnh chứ? Tại sao ngươi có thể dễ dàng tin tưởng nam nhân mình yêu? Ngươi cũng cho rằng ta sai sao?

Đối mặt nữ hồ bắt đầu thần chí không rõ này, Nguyệt Băng không chút đồng tình. Là chính nàng ta tự chuốc lấy. Không thuộc về mình đồ vật lại nhất quyết muốn cướp, hại người vô tội. Cướp được rồi lại nghi thần nghi quỷ tự hành hạ bản thân. Còn vì oán niệm của bản thân mà sinh ra ảo cảnh tổn hại đến các đôi tình lữ. Giống như một màn Nhan Tử Mặc phản bội nàng vừa rồi, suýt chút nữa đã khiến nàng hãm sâu. Nếu không phải nàng hiểu rõ tính cách của Mặc, ngoài lúc đầu mất khống chế nên không quan sát kĩ, nàng đã nhanh chóng phát hiện điểm kì lạ trên người ' Nhan Tử Mặc' . Mặc mà nàng biết là người đối nàng ôn nhu lại bá đạo, thỉnh thoảng trêu chọc lưu manh ra chứ không bao giờ là cái bộ dạng cầu xin hèn mọn đó. Suy cho cùng, nữ hồ này quá ích kỉ, vì tư tâm riêng mà tổn hại nhiều người.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv