Ngày hôm sau là lúc diễn ra vòng thứ 3. Đây cũng chính là vòng cuối cùng của cuộc khảo hạch, cuối cùng chỉ giữ lại 200 thí sinh làm học viên. Vòng thứ 3 này là đối chiến 1 vs 1. Dựa vào biểu hiện của hai vòng trước mà các thí sinh đều được đánh giá điểm. Hai trăm người điểm cao nhất lần lượt sẽ xếp thành các vị trí xung quanh lôi đài từ 1 đến 200. Những người còn lại sẽ đi khiêu chiến 200 người kia để giành vị trí cho mình. Đương nhiên mỗi người chỉ có một cơ hội.
Thật bất hạnh làm sao hai vòng trước Nguyệt Băng được miễn thi nên số điểm hiện tại của nàng là 0. Ai~
Bây giờ đã có một tên lên khiêu chiến:
\- Số 200, ta muốn khiêu chiến ngươi.
Kết quả là số 200 bị đổi người. Tên khiêu chiến kia thành công giành được vị trí cho bản thân nhưng ngồi chưa ấm mông đã bị gọi khiêu chiến. Vị trí 200 liên tục đổi chủ. Việc này cũng dập tắt suy nghĩ trước đó của Nguyệt Băng. Ban đầu nàng cũng định tìm vị trí cuối để khiêu chiến tránh gây chú ý. Haiz, xem ra là không được rồi.
Nguyệt Băng tiến lên trước một bước, dõng dạc nói:
\- Ta muốn khiêu chiến số 100.
100 chắc không quá chú ý đâu nhỉ?
Xung quanh chợt lặng ngắt. Vừa rồi toàn khiêu chiến 200 với 19x, 100 vẫn là lần đầu. Hơn nữa, cô nương này điểm thế nhưng là 0? Không phải chứ?
Khoan đã. Đó chính là cô nương may mắn hai lần bốc được miễn thi sao? Khiêu chiến cao như vậy là có thực lực thật sự hay là một phút bốc đồng?
Số 100 là một nữ nhân. Trông dáng vẻ thì có khả năng là tiểu thư nhà nào đó. Tuy nhiên khuôn mặt rất hống hách ngang ngược. Đây cũng là một phần lý do Nguyệt Băng chọn nàng ta.
Nàng ta cao ngạo ngẩng đầu, nhảy xuống lôi đài.
\- Huyết Nguyệt Băng khiêu chiến với số 100 Giang Niệm Nhu.
Giang Niệm Nhu khởi động linh lực trong cơ thể. Dưới chân hiển hiện đồ án.
Cư nhiên là Luyện Khí kỳ tầng 1 đỉnh.
Dưới đài hít khí lạnh một hơi. Trời ạ. Đây chắc chắn là con nhà thế gia nào rồi. Phải biết rằng ở Ngân Tuyết Đại Lục phải 15 tuổi mới bắt đầu tu luyện. Nhìn dáng vẻ cô nương kia chỉ 16 tuổi vậy mà đã tu luyện được như vậy. Mọi người trông chờ nhìn về phía Nguyệt Băng, chờ đợi xuất hiện kỳ tích tiếp theo. Đáng tiếc cho họ là Nguyệt Băng không hề điều động linh lực. Mà cho dù có thì cấp bậc cũng sẽ không hiện ra.
Dưới đài bắt đầu sốt sắng.
\- Tại sao bây giờ vẫn chưa khởi động linh lực? Chẳng lẽ bị dọa choáng váng?
\- Ta đoán một trăm phần trăm là thế!
\- Sao ta lại thấy đây là giả heo ăn thịt hổ.
\-...
Giang Niệm Nhu nghe tiếng bàn tán dưới đài mà trong lòng không nhịn được cao hứng và kiêu ngạo. Hừ, lũ ngu ngốc kia cứ tiếp tục tán dương ta đi. Ha ha~. Nàng ta tâm tình rất tốt mà nói:
\- Bổn tiểu thư nhường ngươi một chiêu.
Nguyệt Băng nhếch miệng cười tà tứ khiến Giang Niệm Nhu sửng sốt. Chưa để nàng ta nghiền ngẫm ra đó là ý gì thì thân ảnh Nguyệt Băng đã biến mất.
Không, không phải biến mất mà là đã di chuyển tới phía sau Giang Niệm Nhu. Tốc độ này thật sự là quá nhanh rồi. Giang Niệm Nhu chưa kịp định hình thì đã bị Nguyệt Băng chế trụ. Giọng nói ác ma vang lên bên tai nhưng lại nhanh chóng rời đi:
\- Hối hận sao?
Trong mắt những người dưới đài là Nguyệt Băng nhanh chóng tiến lên chế trụ Giang Niệm Nhu nhưng lại bị Giang Niệm Nhu tránh thoát. Chỉ có người trong cuộc mới biết sự thật đằng sau là như thế nào.