Tuyệt Thế Thiên Tài Phúc Hắc Phi

Chương 119: Cố nhân



Có nguy hiểm...

Nguyệt Băng nheo mắt lại. Nơi này có vẻ như là lãnh thổ của ma thú nào đó.

\- Tê...tê...

\- Là Hỗn Huyết Hồng Mãng\- thánh thú cấp 2.

Toàn thân vẩy đỏ, đen xen lẫn xấu xí. Cơ thể dài ước chừng mười mấy mét. Cái đầu ngẩng cao, thè lưỡi, nhe răng với Nguyệt Băng. Với một người nhan khống mà nói, quả thật rất xúc phạm.

\- Quá xấu.

Hỗn Huyết Hồng Mãng như bị chọc giận, nhe răng quát:

\- Nha đầu không biết sống chết. Để bản thánh thú hôm nay dạy ngươi một bài học.

Nguyệt Băng vẫn lạnh nhạt, như có suy nghĩ:

\- Đánh rắn, chắc là bảy tấc nhỉ?

Nguyệt Băng tay cầm Nghịch Thiên, phủ một tầng linh lực lên thân kiếm, bắt đầu lao vào vòng chiến đấu. Nàng đơn thuần đấu kiếm bình thường, không hề sử dụng vũ kĩ hay võ kĩ.

\- Nhân loại ngu xuẩn.

Cảm giác tôn nghiêm bị xem thường, Hỗn Huyết Hồng Mãng tức giận, phun ra một đám khí độc. Nguyệt Băng vẫn không để ý xông lên. Chỉ là độc rắn nho nhỏ, thân thể được U Minh hỏa đắp nặn còn không kém đến mức chút độc nho nhỏ này cũng không chịu được.

Thấy độc của mình không có chút ảnh hưởng, Hồng Mãng hất đuôi định đánh lên Nguyệt Băng. Nhưng Nguyệt Băng rất nhanh nhẹn nhảy lên tránh thoát. Cơ thể nàng giữ thăng bằng rất tốt. Cứ thế chạy lên chỗ tử huyệt của nó. Không ngờ chỗ này còn được bảo vệ rất kĩ lưỡng đâu. Mấy tầng vảy cứng cáp liền.

Nhưng...

Không có chuyện Nghịch Thiên chém không đứt!

Nguyệt Băng giơ kiếm lên đâm thẳng xuống. Hỗn Hỗn Huyết Hồng Mãng vốn còn đang giãy dụa ý đồ hất Nguyệt Băng xuống liền nằm gục xuống, chết. Nguyệt Băng vốn định cứ thế bỏ đi nhưng nghĩ lại, toàn thân con ma thú này không biết đáng giá bao nhiêu nhỉ? Nghe nói ma thú trong Phù Quang rừng rậm rất có giá. Vì thế, Nguyệt Băng thu xác nó vào không gian.




Nguyệt Băng cứ đi cho tới khi...



Tố Tố!




Tại sao nàng ta lại ở đây? Tố Tố bây giờ hoàn toàn khác so với trước đây. Vẻ mặt cao ngạo này, tu vi này hoàn toàn không phải Tố Tố trước đây có thể sánh kịp. Bây là nàng ta thế nhưng là Luyện Khí kỳ tầng 1. Lúc trước khi gặp mới chỉ là người thường không ngờ bây giờ lại có tu vi như thế. Nguyệt Băng không hề cho rằng Tố Tố thiên phú kinh người, tự tu luyện đến giờ. Hơn nữa thời điểm nàng ta rời đi quá bất ngờ. Nếu không có điều mờ ám, nàng chắc chắn không tin.




Bên chân nàng ta phủ phục một con Hỏa Linh Điểu, thánh thú cấp 5. Xem ra là ma thú đã khế ước. Nhưng tu vi Luyện Khí tầng 1 của nàng ta là không có khả năng thần phục. Xem ra là có hậu thuẫn.




\- Ai?




Hỏa Linh Điểu nhạy bén phát hiện ra Nguyệt Băng. Nguyệt Băng cũng không ngạc nhiên. Bởi vì, nàng cố tình tiết lộ hơi thở.




\- Tố Tố, lâu ngày không gặp.



Tố Tố từ khi nhìn thấy Nguyệt Băng, bắt đầu thu liễm cảm xúc, vui vẻ cười:




\- Nguyệt tỷ tỷ.




\- Là ta. Không ngờ muội tu vi tăng nhanh như vậy. Còn nhỏ mà đã phi thăng lên Thượng giới.



Tố Tố ngại ngùng gãi đầu:



\- Cũng không phải. May mà sau khi muội rời khỏi Huyết gia gặp được cao nhân. À, phải rồi, tỷ cũng đến đây để rèn luyện ư?




\- Mục đích thực sự của ta là đến Linh Ương học viện ghi danh, rèn luyện chỉ là thuận tiện thôi.



Nguyệt Băng như cũ bình tĩnh trả lời. Vẻ mặt không khác gì so với bình thường. Tố Tố nghe vậy như phát hiện điều gì đó đặc biệt, hân hoan nói:



\- Vậy là giống muội rồi. Chúng ta có thể đi cùng nhau.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv