Trong ngàn dặm truyền âm vang lên tiếng nói ôn nhu nhưng không dấu nổi sự hoang mang của mẫu thân:
\- Băng nhi, gia tộc xảy ra chuyện lớn rồi. Con mau quay về.
Nguyệt Băng trầm tĩnh suy nghĩ. Nàng nhảy lên phi hành pháp khí bay về phương hướng của Huyết gia. Hiện tại, có lão tổ trở về tọa trấn, vốn dĩ là không ai có khả năng động đến Huyết gia. Nhưng mẫu thân lại hoang mang như vậy, nhất định là có đại sự xảy ra liên quan đến lão tổ. Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?
Liên tục đi 5 ngày liên tiếp không nghỉ, đưa vào phi hành pháp khí vô số thượng phẩm tinh thạch, cuối cùng đến tối ngày thứ sáu, Nguyệt Băng đã trở về gia. Nàng lặng lẽ ẩn vào phòng mẫu thân mà không kinh động bất cứ ai.
\- Mẫu thân.
Lam Linh Nhi đang gục đầu bên án thư bất chợt nghe thấy tiếng nữ nhi liền vội ngẩng đầu. Bà đôi mắt hồng hồng, khuôn mặt hốc hác hơn nhiều so với trước đây. Nguyệt Băng nhìn mà không khỏi đau xót.
Nàng tiến tới bên mẫu thân, ôm bà vào lòng , nhẹ giọng hỏi:
\- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Phụ thân con đâu?
Lam Linh Nhi hơi run giọng trả lời, đến đoạn cuối càng không cầm được nước mắt:
\- Lão tổ mất tích rồi. Ngay cả phụ thân con, ông ấy... cũng bị trọng thương tới giờ chưa tỉnh lại...
\- Mẫu thân, chuyện xảy ra bao giờ?
\- 10 ngày trước. Ta vốn định đợi phụ thân con tỉnh lại rồi mới hỏi cho ra lẽ. Ai ngờ đến giờ ông ấy vẫn hôn mê bất tỉnh. Cho dù tìm y sư, luyện dược sư cũng vô ích. Vì để tránh gia tộc nội loạn nên ta đã che giấu chuyện này. Nhưng không có bức tường nào không lọt gió, chuyện này sớm muộn cũng sẽ bị phát hiện. Băng Nhi, chuyện của con đã truyền khắp Mạc Lâm quốc. Huyết gia bây giờ chỉ trông chờ vào con. Còn về Huyết Liên, vì để tránh tai mắt người khác nên ta không gọi nó về.
Nguyệt Băng đưa tay lau nước mắt cho mẫu thân, trầm tĩnh đáp. Hiện tại, nàng là cái cột duy nhất để mẫu thân, để Huyết gia dựa vào. Nhất định phải thật bình tĩnh để giải quyết mọi chuyện.
\- Mẫu thân, vậy bây giờ phụ thân của con đâu?
Lam Linh Nhi bước đến vách tường sau án thư, xoay ngược bức tranh lên lại gõ gõ vài cái vào vách. Lập tức liền xuất hiện một dãy hành lang dài.
Hai người men theo bậc thang đi xuống. Đi đến đâu, dạ minh châu sáng đến đấy. Đi qua vài khúc hành lang quanh co, Nguyệt Băng và Lam Linh Nhi tới một cánh cửa dày nặng bằng huyền thiết.
Lam Linh Nhi nhỏ một giọt máu nhỏ trên ngón tay cái lên hình ngọn lửa trên cánh cửa. Dường như có điều kì tích xảy ra. Ngọn lửa trên cửa như sống lại không ngừng thiêu đốt giọt máu, cho đến khi nuốt chửng nó thì cũng là lúc cánh cửa mở ra.
Nguyệt Băng đi theo mẫu thân mình vào. Chính giữa phòng có một cái giường bằng hỏa ngọc ngàn năm. Phụ thân của cô và cũng chính là gia chủ của Huyết gia đang nằm tại đó. Vẻ mặt ông vẫn như thường ngày chỉ có điều là giờ đang hôn mê chưa tỉnh.
\- Đây là mật thất của Huyết gia ta. Chỉ có các đời gia chủ mới biết. Còn giường hỏa ngọc này là bảo vật hiếm có. Nó mang thuộc tính hỏa, rất phù hợp với thuộc tính nguyên tố của Huyết gia ta. Vì thế nên ta đưa phụ thân con tới đây dưỡng thương.
Lam Linh Nhi một bên giảng giải cho Nguyệt Băng hiểu một bên dùng tay ôn nhu vuốt ve khuôn mặt phu quân mình.
Nguyệt Băng yên lặng đánh giá tình trạng của phụ thân. Trên người không có dấu vết ẩu đả hay nội thương chứng tỏ thực lực của đối phương vượt xa phụ thân.
Phụ thân đã là thánh sư trung kì nếu như thế thì đối phương còn mạnh bao nhiêu chứ.
\- Mẫu thân, người mau quay lại phòng đi. Rời đi lâu quá sẽ khiến người nghi ngờ. Chuyện của phụ thân con sẽ tìm cách.
Đợi cho Lam Linh Nhi đi khỏi, Nguyệt Băng mới vỗ nhẹ lên giới chỉ trên tay:
\- Tiểu Linh, mau ra đây , ta có chuyện muốn hỏi muội.
Linh Linh từ trong Lưu Ly giới chỉ biến ra. Vẫn là bộ dáng nữ hài như trước nhưng có vẻ lớn hơn chút. Có điều lần này nàng vô tâm để ý. Chuyện Lưu Ly giới chỉ, về thân phận của nó vốn chính là vật bất phàm nếu để mẫu thân biết sẽ chỉ khiến cho người gặp phiền toái, rắc rối.
\- Có chuyện gì vậy Băng tỷ?
\- Muội mau xem cho phụ thân của ta đã xảy ra chuyện gì? Tại sao đến giờ ông ấy còn chưa tỉnh?
\- Được thôi.
Linh Linh từ từ đến gần Huyết Phong. Hai tay kết ấn đưa linh lực vào trong cơ thể của y. Được một lát thì nói với Nguyệt Băng:
\- ...