Dinh thự của Chương gia sáng trưng ánh đèn, thủ hạ đi tuần tra khắp mọi ngóc ngách chẳng hề ngơi nghỉ. Cuộc giao tranh đang đến hồi phân thắng bại nên Chung Băng Tâm ra lệnh kiểm soát rất gắt gao. Hơn nữa, bà đang bận ở nhà họ Lãnh tìm kiếm tung tích của Lãnh Dịch Khiêm nên càng thắt chặt hơn an ninh của Chương gia, khiến nơi này gần như một con kiến cũng không thể chui lọt.
Chương Y Dao đứng ở ngoài cách nơi đó một khoảng vừa đủ khuất tầm mắt, đây là điểm hẹn của cô. Cô vừa chờ Chu Tử Đằng vừa lẩm bẩm trong miệng:
"Nhiệm vụ này khó hơn mình tưởng. Không biết nhà thiết kế Wisteria sẽ có cách gì để đột nhập vào nơi bất khả xâm phạm kia đây!"
Ngó nhìn đồng hồ đã điểm 5:50, Chương Y Dao trở nên bứt rứt lo sợ Chu Tử Đằng gặp chuyện gì đến được. Cô khó khăn lắm mới van nài Canna hỗ trợ giúp cô lẻn ra khỏi biệt thự riêng của anh mà tự ý đến đây. Cô chỉ có mỗi cơ hội này, nếu lần này mà trở về thì Canna nhát cấy kia sẽ không có gan để cô trốn đi nữa. Cô đang nghĩ tới trường hợp xấu nhất là phải tự vào một mình. Cô không biết nên làm sao cho phải vì trước giờ cô có được đào tạo bài bản đâu! Chả nhẽ xông đến và nói: "Tiểu thư Chương Y Dao đây! Dẫn ta vào trong, ta muốn gặp mẹ!"?
-- Không được! -- Y Dao tát nhẹ mặt mình cho tỉnh. -- Nếu thế thì bọn họ sẽ bắt nhốt mình rồi điều người đi theo canh giữ mình mất!
-- Chương Y Dao!
Mãi miên man suy nghĩ, Chương Y Dao bị một tiếng gọi đột ngột làm cho giật mình mà hét lên. May thay, người đó đã nhanh chóng bịt miệng cô lại trước khi tiếng hét của cô thoát khỏi cuống họng.
-- Suýt thì cô làm những kẻ canh gác ngoài kia chú ý! -- Từ Lục Giai cẩn thận đưa đầu nhìn ra, thấy bọn thủ hạ canh gác không có động tĩnh gì mới yên tâm thở phào nhẹ nhõm thả tay xuống. -- Chu Tử Đằng đâu?
-- Chị ấy chưa đến. Sao anh lại ở đây? Một người không có gì ở giới Hắc đạo như anh sao lại mạo hiểm tham gia vào chuyện này chứ?
-- Chính cô ấy gọi nhờ tôi giúp đỡ. -- Từ Lục Giai liếc nhìn đôi mắt Chương Y Dao đang bán tin bán nghi về "công dụng" của anh mà "hừ" một cái. -- Tôi có ích hơn cô nghĩ đấy, tiểu thư. Dinh thự kia là do tôi thiết kế.
Từ Lục Giai vừa dứt lời, Chương Y Dao liền tròn mắt kinh ngạc mà thốt lên:
-- Không thể nào!!! Dinh thự này có từ đời ông cố của tôi rồi!
-- Suỵt!!! Cô nói nhỏ thôi!
Từ Lục Giai vội vã đưa ngón tay lên miệng biểu thị ý im lặng. Chương Y Dao biết mình cũng hơi to giọng nên gật đầu đồng ý.
-- Vậy kế hoạch là gì?
Đột nhiên có một giọng nói khác bất thình lình vang lên từ phía sau Từ Lục Giai khiến anh giật mình toan hét lên. Lần này thì may sao, Chương Y Dao đã kịp tới bịt miệng anh lại.
-- Suýt thì anh làm những kẻ canh gác kia chú ý!
-- Cô làm gì mà cứ như ma thế!? -- Từ Lục Giai hoàn hồn gạt tay của Chương Y Dao ra, quăng cho người mới xuất hiện kia một cái nhìn trách móc. -- Cô làm tôi thất hồn lạc phách đấy, Chu Tử Đằng!