Nói ra có khả năng người khác không tin, nhưng Trương Giác thật sự đã được người hâm mộ trượt băng trên mạng bình chọn là người đứng nhất trong "Gương mặt đẹp nhất làng trượt băng nghệ thuật" ngày hôm trước.
Cuộc bình chọn này không chỉ do những người hâm mộ ở Thôn Thỏ mà còn có trên Twitter, tất cả những người hâm mộ trượt băng nói tiếng Anh trên khắp thể giới cùng nhau nhảy vào, nhóm tuyển thủ Kim Tử Tuyên, Thạch Mạc Sinh, Phàn Chiếu Anh, Lục Hiểu Dung, Từ Xước, Hoàng Oanh, Quan Lâm đều tự mình mình bỏ một phiếu quý giá cho nhất ca đơn nam nhà mình.
Mà các fan nam của Thôn Thỏ cũng cho rằng nhất ca nhà mình là "Tiên nữ trăm năm khó gặp", không quan tâm cái sự tăng động trên sàn thi đấu của cậu đến đâu, chỉ riêng cái giá trị nhan sắc đó thôi thì không ai có thể bôi đen được.
Sau đó McQueen còn không khai rằng người đẹp nhất chính là cá sấu ở phương Đông, cho nên hắn hắn cũng bỏ một phiếu cho chú cá sấu, sau đó những người quen biết Trương Giác là Shiro Keiko, Hayato Terakami, Yoon Mi Jeong, Ilya cũng dồn dập bỏ phiếu cho cá sấu nhỏ.
Loại thú vui nồng nặc này mạnh đến mức gần như tràn ra ngoài màn hình khiến hầu hết mọi người bị lây nhiễm, mọi chuyện phát triển đến cuối cùng, thậm chí nhiều tuyển thủ nữ có tên trong danh sách bình chọn cũng nhảy vào bầu chọn cho Trương Giác một phiếu, sau đó chụp màn hình đăng lên Twitter.
Chính là cậu một phiếu tôi một phiếu, cá sấu nhỏ liền xuất đạo... Kết quả chính là số phiếu của Trương Giác nhiều hơn người thứ hai là Helena 6000 phiếu.
Nhưng bây giờ tiên nữ đã không còn nữa, một mỹ thiếu niên cao như Kim Tử Tuyên (168 cm) đứng trước mặt mọi người.
Cậu nở nụ cười, trái tim của những đồng chí nữ tung bay, ngay cả nhóm đồng chí nam cũng thiếu chút nữa ôm ngực.
Mặc dù người thiếu niên này chỉ cao hơn 5 cm so với vòng chung kết Grand Prix, nhưng cỗ khí chất nữ tính của cậu thiếu niên quá mức tinh xảo đã hoàn toàn biến mất, sự thon gầy do hình thể tạo ra khiến cậu mang thèo một luồng sức sống vô cùng nam tính.
Hơn nửa tháng không gặp, người này phảng phất như thoát thai hoán cốt một lần.
Trương Tuấn Bảo đè vai cậu, khoa tay một chút: "Hôm nay con nặng bao nhiêu kg?"
Trương Giác: "Thức dậy vào buổi sáng là 43.5 kg."
Cậu thực sự là rất nỗ lực ăn uống, nhưng có lẽ khi hồi phục chấn thương thì các khớp xương của cậu không còn phải chịu tác động của các động tác khó như nhảy bốn vòng nữa, chiều cao lại vọt lên nhanh hơn, vì vậy thân thể căn bản không phân ra được những chất dinh dưỡng khác để nuôi thịt.
Rõ ràng là có thể chất dễ mập, ăn cũng rất nhiều, nhưng lượng mỡ trong cơ thể của Trương Giác chỉ dao động trong khoảng 7%, điều đáng mừng duy nhất là khả năng chịu đau của cậu đã được cải thiện rất nhiều trong tháng này.
Một tháng cao lên 5 cm, dù cho cố gắng bổ sung canxi cũng không tránh khỏi đau đớn, cảm giác như có ai đó kéo đầu và chân của Trương Giác sang hai phía, đau đến mức khiến người ta không thể nào ngủ ngon.
Có lúc Trương Giác bị cơn đau đánh thức giữa giấc, mơ mơ màng màng gian la hét, ông cậu ngủ cùng một phòng với cậu quay người bò dậy, đặt gói thuốc vào lò vi sống trong ba phút, sau đó ấn vào đầu gối Trương Giác.
Vì việc này nên Trương Giác cũng không để cho Saori ngủ cũng phòng với mình, miễn cho cậu vì đau mà thức dậy nửa đêm, ầm ĩ ảnh hưởng đến giấc ngủ của thú cưng.
Khi huấn luyện viên Tôn Thiên nhìn thấy Trương Giác, sắc mặt cũng phải thay đổi, một tháng không lên sân băng cộng thêm tăng lên 5 cm đối với kỹ thuật trượt băng mà nói là một sự đả kích mang tính nhất hủy diệt.
Chỉ có Trương Tuấn Bảo còn rất bình tình yêu cầu Trương Giác mang giày trượt băng, lên sân băng trượt trước để tìm một chút cảm giác.
Hắn lấy ra một tờ danh sách: "Hai bộ đồ hình quy định, đi thôi."
Trương Giác lên sân băng, một phát không đứng vững thiếu chút nữa là ngồi xuống sân băng, khiến cho Kim Tử Tuyên đang len lút ở đây thiếu chút nữa là hét lên.
Bản thân người suýt chút nữa ngã xuống kia lại rất bình tĩnh, cậu đỡ tường trượt vài bước, rồi bắt đầu trượt quanh sân băng, chờ khi cảm giác chân trở lại một chút, cậu trên mặt băng dùng lưỡi dao vẽ các hình hình học.
Tại thập kỷ 90 của thế kỷ trước, đồ hình quy định là một trong hạng mục mà các vận động viên phải so tài, ví dụ như đơn nữ Nhật Bản nhảy 3A đầu tiên Midori Ito, dưới tình huống chạy lấy đà rất ít nhưng độ cao khi nhảy thẳng đứng của cô có thể đạt tới 79 cm, cố tình chỉ là nhảy rất mạnh, nhưng các kỹ năng cơ bản như đồ hình quy định cũng không thực hành tốt nên không được nhóm trọng tài ưu ái.
Đợi đến khi Liên đoàn trượt băng cải cách thể chế thi đấu, đồ hình quy định không còn là nội dung phù hợp, nữ sĩ Ito đã giải nghệ.
Cho đến nay, đồ hình quy định vẫn là một hạng mục trong trượt băng nghệ thuật, nhưng hầu như không ai tập môn trượt băng này, bởi vì lên đấu trường không thể so tài cái này, và việc luyện tập cũng không có lời.
Nhưng Trương Tuấn Bảo tin rằng việc luyện tập đồ hình quy định sẽ giúp ích rất nhiều trong việc cải thiện khả năng trượt của vận động viên, cộng với những tỳ vết khi trượt của Trương Giác không ít, cho nên vẫn để cậu luyện cái này.
Nói thì nói như thế, Trương Giác cũng chỉ có thể làm tám kiểu đồ hình quy định, hơn nữa luyện cũng không được coi là tốt, bởi vì cậu sẽ nguyện ý dành sức lực và thời gian quý báu của mình cho việc nhảy hơn là những đồ hình quy định không thể kích thích niềm hứng thú của cậu.
Ngày đầu tiên huấn luyện, những người khác đều nhảy, Trương Giác thì bắt buộc phải huấn luyện cơ bản, hơn nữa nghe nói cậu trước kia là át chủ bài của tỉnh H và là trọng điểm trung tâm của toàn đội, hiện tại huấn luyện viên chỉ giao phó cho cậu làm cái gì rồi bình thường đều quan tâm đến các vận động viên khác, Kim Tử Tuyên tự nhận mình là người có trái tim thủy tinh, nếu đổi thành hắn trong tình huống như vậy nhất định sẽ có cảm giác chênh lệch tâm lý, nhưng biểu hiện của Trương Giác vẫn luôn rất bình tĩnh.
Người này có thể lực kinh người giống như lời đồn đại, cho dù không huấn luyện nhảy, nhưng số điểm huấn luyện của huấn luyện viên Trương đem lại cho cậu cũng không nhỏ, nhưng người này hơn nửa tháng không vận động bắt tay vào tập cũng không thở hổn hển, chỉ là hơi ra một tầng mồ hôi mỏng, lấy khăn mặt lau qua rồi để lại rất nhiều năng lượng.
Sức chịu đựng tốt cũng là một loại thiên phú, Kim Tử Tuyên trượt tự do đến nửa phần sau liền run rẩy chân tay nhìn mà tâm lý ước ao.
Cho đến khi kết thúc khóa huấn luyện, Trương Giác mới được phép tiến hành nhảy trên đất.
Đừng nhìn người này đã từng trông rất nhẹ nhàng khi thực hiện các bước nhảy, giống như là một chú chim đang bay, nhưng lần này khi cú nhảy 3S trên cạn tiếp đất thì âm thanh gần như là sấm sét.
Vang lên một tiếng "bang", động tĩnh lớn đến mức tất cả mọi người đều quay đầu lại xem.
Trương Giác lúc rơi xuống đất không quá vững vàng, Trương Tuấn Bảo hỏi cậu: "Cảm giác của đầu gối và mắt cá chân thế nào?"
Trương Giác thành thực trả lời: "Đầu gối không thành vấn đề, mắt cá chân có chút đau, nhưng không gây trở ngại đến việc nhảy nữa."
Thời gian hồi phục do bị căng dây chằng là tương đối dài, thường thì sẽ bắt đầu sau bốn tuần, Trương Giác mới chỉ nghỉ ngơi 24 ngày, có thể hồi phục đến mức này đã là không tệ.
Cũng là vào lúc này, Sát Hãn Bất Hoa đưa ra một vấn đề: "Sư huynh nhảy trên đất hình như cao hơn trước đây."
Dưới tình huống có chạy lấy đà, Trương Giác nhảy trên đất ba vòng cao nhất là 55 cm, cao hơn nữa không phải là không thể nhưng tiếp đất không ổn định, lần này cậu nhảy lên cao hơn trước đây không ít, lúc rơi xuống đất quả nhiên thiếu chút nữa là lật xe.
Trương Tuấn Bảo cũng nhận thức được vấn đề này, nhưng trong lòng vẫn không chắc là do thời gian nghỉ ngơi của Trương Giác quá lâu nên mất đi lực không chế của độ cao khi nhảy, hay là sức mạnh của chân đã được tăng cường lên.
Dù sao thì cậu nhóc này đã có thể đi lại, mặc dù không thực hiện các động tác chạy hoặc nhảy gây áp lực lên đầu gối và mắt cá chân, nhưng Trương Tuấn Bảo thỉnh thoảng về nhà thì nhìn thấy cậu nằm nghiêng trên thảm yoga có dây thun và nâng chân lên, cầm cái tạ tay gập mình, chống đẩy bằng một tay với dây xích sắt ở thắt lưng.
Trương Giác chưa bao giờ nới lỏng việc tập thể dục, ngày hôm qua đo vòng chân của cậu thì thấy đùi dày hơn trước 3 cm, dưới tình huống mỡ không tăng lên thì đây chính là cơ bắp.
Sau khi kết thúc huấn luyện, Trương Tuấn Bảo đưa Trương Giác đi làm một chuyến kiểm tra thể chất.
Đầu tiên là đo sức mình đã tăng lên bao nhiêu, sau đó là nhảy cao, nhảy xa... Cuối cùng hắn đem người ra đường chạy: "Khởi động, chạy 100 mét thử xem."
Trương Giác khó hiểu: "Ông cậu, con là dân trượt băng, cậu đo thành tích điền kinh của con có phải không cần thiết không?"
Tôn Thiên đã luôn theo dõi bài kiểm tra thể chất của Trương Giác toàn bộ hành trình lên tiếng nói: "Trương Giác, chạy đi."
Huấn luyện viên trưởng của đội tuyển quốc gia lên tiếng, Trương Giác không thể làm gì khác hơn là nghe lời, cậu bất đắc dĩ nhún vai.
"Được rồi."
Thành tích điền kinh của Trương Giác cũng không tệ, thành tích 3000 mét tốt nhất của cậu gần ngang với trình độ vận động viên hạng nhất quốc gia, mỗi lần tham gia đại hội thể dục thể thao của trường, cậu đều dễ dàng có được vị thứ nhất.
Nhưng chạy nước rút phụ thuộc vào sức mạn bùng nổ, đây là điểm yếu của Trương Giác, cho dù lượng vận động lớn, nhưng trình độ chạy nước rút của cậu chỉ có thể loanh quanh ở cấp 2, nhiều nhất là phách lối trong đại hội thể thao một chút, đặt ở cấp cao hơn thì không thể thể hiện được.
Mà lần này khi Trương Giác kết thúc đường chạy 100 mét, Trương Tuấn Bảo ấn xuống đồng hồ bấm giờ trên tay, thở dài.
Tôn Thiên liếc mắt một cái, thở phào nhẹ nhõm: "Sức bùng nổ của tên nhóc này so với lúc trước mạnh hơn rất nhiều, đều nói đơn nam khi dậy thì là phát huy sức mạnh, vốn dĩ nhìn khung xương nhỏ nhắn như vậy của Trương Giác, tôi còn tưởng đó là ngoại lệ đó."
Đồng hồ bấm giờ bằng tay nhất định sẽ có sai số, nhưng 11 giây 12 là đủ đáng kinh ngạc, Trương Giác không phải là vận động viên chạy cự li ngắn chuyên nghiệp, không hề có kỹ năng chạy, tốc độ này có thể nói là hoàn toàn dựa vào sức mạnh bùng nổ của bản thân.
Trương Tuấn Bảo nghiêm túc lắc đầu: "Tăng cường sức mạnh là chuyện tốt, nhưng trước mắt nó đã không lên sân băng hơn 20 ngày rồi, thêm vào sự biến hóa hình thể do dậy thì mang lại, điều này sẽ khiến khả năng kiểm soát cơ thể của nó suy giảm hơn nữa."
Nếu như Trương Giác dậy thì trong mùa giải nghỉ ngơi thì không sao, bọn họ có nhiều thời gian để điều chỉnh, nhưng bây giờ mùa giải đang bước vào giai đoạn nửa sau, giải đấu này so với giải đấu kia lại càng quan trọng hơn, sức mạnh thực tế của Trương Giác lúc này giảm sút đã gây ra tổn thất quá lớn.
Quả đúng như vậy, ngày thứ hai, Trương Giác bắt đầu khôi phục huấn luyện nhảy, nhưng tỷ lệ thành công của nhảy ba vòng đã giảm xuống đến mức khiến cho người ta không đành lòng tận mắt chứng kiến.
Ngoại trừ 3A cậu am hiểu nhất không đánh mất quá nhiều, tỷ lệ thành công của 3lo và 3S đều giảm xuống còn 30%, ngược lại vốn 3F và 3lz trước đây không được tốt lắm thì tỷ lệ thành công khoảng 40 đến 50%.
Đối với bước nhảy bốn vòng, tỷ lệ thành công của 4S chỉ còn 20%, tỷ lệ thành công của 4T vẫn là 30%.
Sau khi kết thúc bài kiểm tra nhảy, Trương Giác ở bên cạnh thở dốc, Trương Tuấn Bảo trầm tư nhìn huấn luyện biểu.
"Tốc độ quay trên không của con chậm hơn trước đây, cú nhảy lưỡi dao đòi hỏi sự phối hợp thể chất bị đánh mất nghiêm trọng, sự thay đổi chiều cao cơ thể khiến trọng tâm khác hẳn trước đây, thêm vào sự gia tăng sức mạnh, hiện tại con quả thực đã mất đi lực không chế đối với thân thể, trục tâm khi nhảy dễ dàng bị lệch đi, nhưng việc tăng sức mạnh khiến độ cao khi nhảy của con tốt hơn, cho nên tỷ lệ thành công khi nhảy điểm băng trái lại lại cao hơn nhảy lưỡi dao."
Hắn nói với Trương Giác: "Con có muốn thử một sự bố trí nhảy khác trong giải vô địch quốc gia không... Trương Giác?"
Trương Giác vặn nắp bình nước, đem toàn bộ lượng nước bên trong xối lên đầu, sau đó ném chai sang một bên, bên cạnh Kim Tử Tuyên nhảy sang, thoạt nhìn có chút bị giật mình.
Nghe thấy tiếng quát của huấn luyện viên, cậu ngẩng đầu lên, nhếch miệng, đôi chân mày dần dần mở ra tạo một tia mị lực kinh người.
"Con nghe đây."
Huấn luyện viên Mã bàng quan nhìn cảnh này nhíu mày.
Hắn là lão vận động viên trượt băng, đời này đơn nam trông như thế nào khi họ vượt qua rào cản phát triển hắn đều biết hết, nhưng người như Trương Giác với tính khí cục cằn ném chai nước trước mặt huấn luyện viên là lần đầu tiên thấy.
Đứa nhỏ thoạt nhìn nghịch ngợm gây sự, hơn nữa một lần bị bầu là hình dáng giống con gái, có lẽ là người táo bạo và hiếu chiến nhất trong đợt thi đấu đơn nam năm nay.
-
Tác giả có lời muốn nói: Chương tiếp theo ở buổi tối tám giờ
Tính cách của Trương Giác thực ra rất có tính chất công kích, hơn nữa vô cùng háo thắng, to gan, thỉnh thoảng còn rất táo bạo, dù sao thì cha mẹ không phải là tính tình mềm mỏng gì.
Theo quan điểm của Kim Tử Tuyên – một người có tính cách hơi rụt rè và yếu đuối, tính khí nóng nảy của Trương Giác khiến hắn có chút sợ hãi, nhưng hắn vẫn là không thể không nhịn được chú ý đến Trương Giác, nhất ca và ứng cử viên nhất ca có tính cách trái ngược nhau ha ha ha.
Hamster tên là "Saori", xuất phát từ câu "Saori, ngươi chết thảm quá" trong bộ phim truyền hình Nhật Bản Legal High, Trương Giác trong thời gian dưỡng thương đã cày không ít phim.
Đừng lo lắng, mặc dù sự dậy thì sẽ mang lại sự suy giảm tạm thời, nhưng trên thực tế hạn mức tối đa của Trương Giác vẫn được nâng lên, dù sao cậu vốn dựa vào cái hình thể gầy gò với tốc độ quay, luyện được 4S và 4T chính là cực hạn, chỉ có thân thể dậy thì, sức mạnh tăng lên thì cậu mới có hy vọng thắp sáng cú nhảy bốn vòng khác.
Dù sao thì sau này đứa nhỏ sẽ giành được huy chương vàng Olympic, hơn nữa đồng thời lập tổng cộng 15 kỷ lục thế giới trong sự nghiệp thể thao của mình, tổ thiếu niên đã lập ba lần, còn 12 kỷ lục thế giới còn lại không thể bị xóa đi chỉ bởi sức mạnh hiện tại của cậu (không phải spoil đâu nhá, sau này cậu giành được huy chương vàng là trong văn án có viết rồi).