Sau một màn chơi liều của Diệp Thanh, giờ đây mọi linh khí tồn tại xung quanh hơn trăm mét đã hoàn toàn cạn kiệt linh khí, một tia linh khí cũng không đọng lại.
Vì một màn này, việc luyện cổ của Chu Vũ Nhiên bị gián đoạn nghiêm trọng còn Diệp Thanh vừa trong nguy hiểm lại chiếm được tiện lợi nhưng cũng có nguy hiểm nhất định.
Nếu làm không tốt thì không chỉ bản thân Diệp Thanh thân tử đạo tiêu mà còn có thể phát nổ khiến xung quanh rơi vào hỗn loạn.
Một tu sĩ Dẫn Khí Cảnh tự bạo không như một cường giả Quy Tượng Hỗn Nguyên tự bạo, cường giả Quy Tượng Hỗn Nguyên khi tự bạo có thể ảnh hưởng cả một vùng tinh không, gây nhiễu loạn không gian pháp tắc xung quanh, ai số đen đứng gần đó có thể bị đánh bay hơn cả trăm vạn dặm trong tinh không, có thể bị đánh bay vào vùng có Sinh Linh Tinh Không sinh sống hoặc rơi vào Hỗn Vực, gây mất phương hướng để về khu vực nơi bản thân sống.
Còn với một tu sĩ Dẫn Khí Cảnh nhỏ bé khi tự bạo, không khoa trương như cường giả Quy Tượng Hỗn Nguyên nhưng cũng đủ phá hủy một mảnh đất với bán kính lên đến 300 mét, phàm nhân đứng gần chắc chắn sẽ nhất.
Hành động lần này của Diệp Thanh không khác gì với đem tính mạng của bản thân ra chơi đùa với tử thần cả, đem bản thân làm vật dẫn cấu tạo nên mắt trận cho Tụ Linh Trận, thay vì dùng các vật liệu thiên tài bảo địa để xây dựng Tụ Linh Trận, việc biến bản thân thành mắt trận cũng giống như sử dụng bản thân thành vật liệu dẫn linh khí, sẽ có thời gian tiêu hao hết khả năng của vật dẫn, cơ thể tu sĩ cũng vì thể cũng có thể hao tổn một ít thọ nguyên của bản thân, tuy không nhiều nhưng không ai muốn tổn hao thọ nguyên chỉ để biến bản thân thành vật dẫn cho Tụ Linh Trận cả.
Hiện tại, sinh khí xung quanh rất ảm đạm, vì linh khí biến mất nên những cây cối xung quanh cũng ảm đạm dần, bọn chúng như thiếu đi sức sống vậy.
Rất nhiều thực vật xung quanh tòa chung cư nơi mà Diệp Thanh ở đều mất đi sinh khí, màu sắc của bọn chúng cũng tối dần, cành lá cũng rũ xuống.
"Cái gì thế này, sao đống hoa cảnh của mình lại ỉu xìu hết thế này, cành lá cũng tối màu nữa, rốt cuộc chuyện gì xảy ra vậy ?."
Trong một căn chung cư nào đó có một người đàn ông trung niên đang chăm cây hoa cảnh của mình, đột nhiên người trung niên cảm nhận được một ít gió thổi lên, ngay sau đó đã đập thẳng vào mắt của ông.
Cây cảnh xung quanh ông ảm đạm đi, màu sắc cũng tối dần, cành lá rũ xuống như sắp chết đến nơi vậy.
Cảnh tượng này đối với Diệp Thanh mà nói thì chẳng là gì cả, dù sao hắn cũng chẳng ưa thích chăm cây cỏ làm cái gì nhưng với những người ưa thích chăm hoa cảnh thì khác, nhìn thấy tâm huyết của mình đột nhiên chết ỉu thì ai mà không hốt hoảng cho bằng được.
Âm thanh than vãn của người trung niên đó không thoát khỏi thính lực của Diệp Thanh, tuy âm thanh nhỏ bé nhưng chỉ dựa vào ý tức thì hắn cũng hiểu bản thân đã gây nên cái việc gì, trực tiếp hấp thụ linh khí lẫn trọc khí xung quanh cũng đủ cho đống cây cảnh yếu đi chút ít nhưng không ảnh hưởng đến sinh cơ của bọn chúng.
"Ách...ra tay quá đà rồi, không nghĩ tới lại trực tiếp lấy đi linh khí của bọn chúng nhưng cũng chẳng sao cả, cũng chỉ là công cụ cho ta mà thôi."
Diệp Thanh giật mình, nói nhẩm vài câu rồi bỏ qua cái vấn đề mà bản thân gây ra cho người khác lẫn linh khí xung quanh.
...
Ở một biên khác, ngay trong phòng của Chu Vũ Nhiên, người đã bị phản phệ trong quá trình tiến giai bản mệnh cổ trùng.
Vì việc linh khí xung quanh ảnh hưởng mà bản mệnh cổ trùng của nàng bị tổn thương nhẹ, quá trình để hồi phục cũng rất lâu.
Sau một lúc định thần trở lại, Chu Vũ Nhiên cũng nhận ra sự khác thường ở xung quanh, linh khí xung quanh không biết từ bao giờ đã biến mất, có thể coi như cả một khu vực đã trở thành một vùng đất cằn cỗi.
Việc này ảnh hưởng nặng đến quá trình tu luyện của Chu Vũ Nhiên, ngay trong thời điểm này là thời điểm quan trọng để tiến giai bản mệnh cổ trùng, khi đó bản mệnh cổ trùng cũng sẽ mạnh hơn, người luyện cổ cũng có thể kết ra độc đan trong cơ thể, có thể tùy ý vận chuyển độc của độc đan trong cơ thể để hạ độc đối thủ.
Độc đan đối với luyện cổ sư không giống với tu sĩ Kết Đan Cảnh, độc đan này không phải thể rắn mà nó có thể duy trì hình thái viên đan cũng do chân khí có trong cơ thể luyện cổ sư duy trì hình dạng, độc đan chỉ nhỏ bằng một viên ngọc trai với đường kính chưa đến 1 cm nhưng bù lại chỉ cần một tia khí độc đan cũng đủ hạ sát một người trưởng thành.
Tiền đề để ngưng ra độc đan chính là thiên phú, thiên phú không đủ thì dù cho có ngưng ra được thì cũng sẽ chết, rất ít người có thể làm được vì dù sao đi chăng nữa nó cũng chỉ là ghi chép trong điển tịch, thứ mà Chu Vũ Nhiên đọc được trong nhà nãi nãi của mình.
"Phù...phù...ổn định lại khí tức của bản thân đã, không thể để độc đan trong cơ thể bộc phát được, tuy chỉ mới thử ngưng ra độc đan rồi tiến giai bản mệnh cổ trùng nhưng vì xung quanh bị ảnh hưởng nên giờ đây đã không thể tu luyện ở trong phòng được nữa rồi...phù...phù..."
Chu Vũ Nhiên thở dốc, khí tức trong người nàng đang bắt đầu hỗn loạn dần, nếu để lâu thì căn cơ bị ảnh hưởng và phản phệ có khi còn nặng hơn nữa, dù sao những thứ này nàng chuẩn bị là để cho gia đình quật khởi, để gia đình lấy lại danh dự của một luyện cổ sư trong gia tộc.
Gia tộc của Chu Vũ Nhiên không giống như những gia tộc ngự trị tại một Vực nào đó, mà gia tộc Chu Gia ở trong giới ngầm luyện cổ sư có danh tiếng rất cao, rất nhiều gia tộc đều đặt đơn với Chu Gia để giải quyết một mối nguy hại nào đó với gia tộc mình.
Gia đình Chu Vũ Nhiên không có khả năng tu luyện nên đã bị đuổi khỏi gia tộc, Chu Vũ Nhiên lúc đó còn bé đã bị người trong gia tộc hãm hại nên Chu Vũ Nhiên không thể tu luyện.
Vì bảo vệ con gái mình mà Chu Minh và Vũ Nhu đã đặt ra lời thề sẽ không quay trở lại gia tộc cũng như sẽ không nhúng tay vào việc tranh giành trong gia tộc, điều kiện để rời khỏi chính là cả hai bị trồng cổ trùng vào người.
Đây cũng chính là lí do vì sao dù Chu Vũ Nhiên không thể tu luyện những bao năm qua đã rất cố gắng, dùng sự nổ lực của bản thân để tu luyện, có đôi khi còn dùng chính thọ nguyên để tiến cảnh nhanh hơn nữa.
Nhờ vào cố gắng cũng như hi sinh chính thọ nguyên của mình mà Chu Vũ Nhiên chỉ mất có 6 năm đã có thể luyện đến độc đan chi cảnh, nhưng cũng vì thế mà tỉ lệ tiến cảnh sau này cũng sẽ rất chậm hay có khi bị kẹt lại hoàn toàn mà không thể tiến cảnh được.
...
Mà ngay lúc này, Diệp Thanh đang ở trong phòng điều tức cũng như ổn định lại cảnh giới của bản thân, một ngày thúc ép cơ thể tiếp nhận Dẫn Khí Cảnh tam tầng trung kì vốn đã là cực hạn đối với hắn rồi.
Nếu không thể ổn định lại thì rất có thể hắn sẽ tự bạo ngay tại chỗ, trở thành một pháo hoa tỏa sáng trên không, một màn này cũng đủ thỏa mãn con mắt của rất nhiều người, cũng gây nên sự tò mò cho rất nhiều người ở phía xa chung cư.
Diệp Thanh lại tiến vào nhập định, ổn định lại lượng linh khí trong cơ thể mình, dùng lượng linh khí mà bản thân hắn mới hấp thụ để ổn định lại căn cơ của Dẫn Khí Cảnh tam tầng trung kì, tuy là trung kì nhưng cũng không khác so với sơ kì trung cánh hoa sen thứ ba này lại không ổn định, chỉ cần có ngoại lực tác động cũng đủ để phá vỡ nó khiến bản thân tụt lại một tiểu cảnh giới.
Sau một khắc, Diệp Thanh thoát khỏi trạng thái nhập định, cảnh giới giảm xuống Dẫn Khí Cảnh tam tầng sơ kì nhưng cánh sen thứ ba đã ổn định hơn, khuôn cũng đã vững hơn không ít, trình độ này cũng đủ để miễn cưỡng chiến một trận với Dẫn Khí Cảnh tứ tầng sơ kì.
"Phù...cảnh giới ổn định lại rồi, cơn đau cũng giảm nữa, chơi liều cỡ này có mấy ai dám làm chứ, dù sao cũng chẳng có ai muốn tốn ít tuổi thọ để làm vật dẫn cho Tụ Linh Trận cả, ha ha."
"Chơi cũng đủ vui rồi, cũng mệt rồi, ngủ một tí đã rồi chờ đến tối xuống ăn cơm vậy."
Nói xong vài câu, Diệp Thanh trực tiếp ngả người xuống giường, chìm vào giấc ngủ để hồi phục tinh thần lực cũng như sức lực sau cái màn chơi liều của bản thân mình.