"Gϊếŧ người chẳng qua là đầu rơi xuống đất, mặc dù nó đã làm sai chuyện, nhưng mà tội không đến mức mặt mày phá tướng. Chuyện này có thể cứ tính như vậy hay không?"
Nhìn xem Diệp Mộng Khê ôm mặt oa oa khóc lớn, Chung Thiên Thiên đột nhiên cảm thấy rất thoải mái.
Nếu là tiện nhân Chung Noãn Noãn cũng có thể bị phá tướng như thế, vậy thế giới này nên hoàn mỹ cỡ nào..
"Được, vậy xem ở mặt mũi của ông, chuyện này cứ tính như thế. Nhưng nếu như về sau Diệp Mộng Khê còn dám âm tôi ở sau lưng như vậy, tôi sẽ làm cho cô ta trả giá đắt!"
Dứt lời, Chung Thiên Thiên quay người rời đi giống con khổng tước kiêu ngạo.
Mọi người nhìn bóng lưng ngạo kiều của cô, cũng không nhịn được nhếch miệng.
Trong đó có một ít nữ sinh gia tộc không ở thành phố Giang, bàn tay của Chung Thiên Thiên không duỗi đến, thế nhưng lại nhìn cô vô cùng không vừa mắt hỏi: "Này, Cố phu nhân, cô tùy tiện như vậy Cố tiên sinh nhà cô biết không?"
"Cố phu nhân, cô gây chuyện thị phi uy hiếp người khác khắp nơi, có thể lại gặp được một tấm ván sắt muốn làm cô ăn phân hay không?"
"Cố phu nhân, chuyện của Selina đã giải quyết xong chưa?"
"Cố phu nhân, khi nào thì cô phát sóng trực tiếp? Đến lúc đó nhớ kỹ đăng bài viết thông báo một tiếng!"
"Cút!"
Chung Thiên Thiên quả thực bị đám người này làm tức chết.
Những chuyện kiểu như chúc mừng, lấy lòng, tìm cô kí tên, hoặc là ôm đùi trong dự đoán một cái đều không phát sinh, tại kết hôn ngày thứ hai, Chung Thiên Thiên đối mặt chính là sự châm chọc khiêu khích của các bạn học, loại cảm giác này thật là bực tức.
Sau khi bị bạn học bắt nạt, chuyện đầu tiên Chung Thiên Thiên làm đương nhiên chính là gọi điện thoại khóc lóc kể lể với chồng cô.
Chung Thiên Thiên khóc sướt mướt nói tao ngộ của bản thân, Cố Minh Triết lại là không nghe nổi nữa. Lúc này mới vừa kết hôn ngày đầu tiên, Cố Minh Triết đã cảm thấy phiền chán muốn chết. Nghe thanh âm của Chung Thiên Thiên anh đều cảm thấy buồn nôn.
"Thiên Thiên, em không cần nói. Chuyện nhà họ Diệp liền giao cho anh. Anh đản bảo về sau sẽ không còn có sự tồn tại của nhà họ Diệp. Bây giờ em đang ở đâu?"
"Ở trường học."
"Như vậy, em dứt khoát xin nghỉ dài hạn, trở lại thủ đô với anh một chuyến đi."
"..."
Chung Thiên Thiên sững sờ: "Không phải nói phải chờ sau khi thi cuối kỳ mới đi thủ đô sao? Trở về gấp gáp như vậy là có chuyện gì sao?"
"Công ty của anh có một số việc, thế nhưng là anh lại không nỡ bỏ lại em một mình ở chỗ này. Thi cái gì, anh sẽ xin phép nghỉ với trường học giúp em, chờ sau khi đến thủ đô, anh sẽ sắp xếp cho em học trường học khác, như vậy chúng ta cũng không cần ở riêng hai nơi trong thời gian dài."
Nghe xong Cố Minh Triết là bởi vì không nỡ cô mới muốn mang cô đi, tâm tình ác liệt vừa rồi lập tức trở nên tốt hơn.
"Được, em nghe anh, anh Minh Triết."
"Được. Dù sao em cũng bị bắt nạt, vậy thì nhanh lên trở về đi."
"Vâng."
Chung Noãn Noãn ngồi ở bên cửa sổ, vừa lúc nhìn rõ ràng cảnh Chung Thiên Thiên đánh Diệp Mộng Khê.
Sau đó cô cầm điện thoại di động lên, ở phía trên thao tác một phen, sau khi Chung Thiên Thiên rời đi trường học không đến nửa giờ, một đoạn video vô cùng bất nhã liền xuất hiện ở từng cái màn hình LED lớn ở sân thể dục, cùng TV trong phòng học, trong nháy mắt gây nên sóng to gió lớn.
Trong video, chủ tịch trường học Diệp Bác Diên đang cùng Lâm Nhiên, giáo viên tiếng Anh, đồng thời cũng là dì ruột Diệp Mộng Khê, đang điên cuồng ***.
Hơn nữa còn là ở trong văn phòng của Lâm Nhiên.
Hai người một bên làm, một bên nói rất là kinh khủng.
"Bác Diên, anh đến cùng lúc nào mới ly hôn với chị của em? Tiểu Nhiên đều đã lớn như vậy, nếu anh lại không ly hôn, về sau nó lấy chồng như thế nào?"