Trọng Sinh Thần Y Kiều Thê: Thủ Trưởng, Mượn Cái Hôn!

Chương 509: Bị phát hiện



Sau khi bị bọn buôn người bắt cóc, Noãn Noãn của anh rốt cuộc đã trải qua cái gì?

Anh thật sự rất muốn hỏi cô, nhưng mà..

Anh không dám.

Bởi vì anh sợ thân phận của bọn họ đối lập. Càng sợ một khi hỏi, Noãn Noãn liền sẽ rời xa anh.

Khuya khoắt Xích Dương cứ đứng ở cửa như vậy thật lâu, cũng không đi vào, cũng không đóng cửa rời đi. Mãi đến --

Dương Nghị đi theo thần tượng hắc đào Q lăn lộn thời gian lâu như vậy, cảm thấy mỹ mãn mà trở về.

Cửa thang máy vừa mới mở, liền thấy được lão đại đứng ở cửa.

Nháy mắt trong lòng "Lộp bộp" một tiếng.

Thảm, bị lão đại phát hiện.

Nhưng Dương Nghị cũng không căng thẳng.

Bởi vì lão đại đích xác chỉ cần anh bảo hộ tiểu thư Noãn Noãn mà thôi, cũng không nói muốn giám thị cô, càng không nói muốn đem chuyện của cô toàn bộ hội báo cho anh.

Bọn họ luôn luôn chỉ là dựa theo mệnh lệnh chấp hành nhiệm vụ, ngoài mệnh lệnh, bọn họ có quyền lợi có thể tuỳ cơ ứng biến.

"Lão đại."

"Cô ấy đâu?"

Ánh mắt Xích Dương vẫn nhìn nhà ở. Nếu Dương Nghị biết cô đi đâu khẳng định sẽ đi theo, hiện giờ Dương Nghị bình tĩnh mà trở về như vậy, cô nhất định là không có việc gì.

Dương Nghị đang rối rắm rốt cuộc nên nói như thế nào, rốt cuộc anh đáp ứng tiểu thư Noãn Noãn sẽ không nói ra chuyện của cô. Nhưng mà đối mặt bộ dáng có chút mất mát của lão đại, Dương Nghị cảm thấy lão đại không biết cái gì, cũng thật đáng thương.

Ngay khi Dương Nghị muốn tìm lấy cớ, nói cho Xích Dương thời gian Chung Noãn Noãn về nhà, Xích Dương lại mở miệng trước anh một bước.

"Cô ấy không có việc gì đi?"

"Không có việc gì." Dương Nghị lập tức trả lời.

"Không có việc gì là được, cậu làm rất tốt. Tiếp tục bảo hộ cô ấy đi."

Nếu cô thật là hắc đào Q, thật là người ở trên phi cơ có thể lấy súng bạo đầu ở cự ly xa như vậy kia, vậy sự tồn tại của Dương Nghị khẳng định không trốn thoát được đôi mắt của cô.

Nếu cô chịu làm Dương Nghị đi theo, đã nói lên cô tiếp thu sự bảo hộ của anh.

Noãn Noãn nhà anh dùng phương pháp như vậy biến tướng nói cho anh, cho dù cô lại lợi hại, cô cũng nguyện ý tiếp thu bất kỳ ước thúc gì của anh, vậy anh còn có lý do gì đi hoài nghi cô?

Anh duy nhất có thể làm, đại khái chính là làm Dương Nghị ở bên người cô, cho anh biết cô là an toàn.

Đến nỗi khác..

Anh tin tưởng, chỉ cần Noãn Noãn chịu nói, cô nhất định sẽ nói cho anh. Cô không nói, chỉ là thời gian còn chưa tới.

Dương Nghị không nghĩ tới lão đại vậy mà không hỏi cái gì, sau khi trố mắt một lúc lâu mới trả lời: "Vâng!"

"Chuyện tôi đã từng trở về cậu cũng không cần nói cho cô ấy."

"Vâng!"

Xích Dương xoay người rời đi, lái xe trở lại quân khu.

Dương Nghị một người ngơ ngác mà đứng ở giữa hai cánh cửa.

Cảm giác hai vợ chồng này thật kỳ quái, đều yêu đối phương như vậy, tại sao lại không đem thân phận của chính mình nói rõ ràng? Anh tin tưởng, cho dù thân phận của Chung Noãn Noãn có là gì đi chăng nữa, chỉ cần từ nay về sau cô đều không làm chuyện trái pháp luật, lấy tình yêu mà lão đại đối với cô, chẳng những sẽ không không cần cô, ngược lại còn sẽ che giấu thân phận lúc trước giúp cô.

* * *

Hôm nay tâm tình của Âu Minh Tịch vô cùng tốt, nghĩ Chung Noãn Noãn khẳng định đã gặp chuyện, cho nên một vui vẻ, liền uống nhiều quá. Chính mình ra cửa như thế nào cũng không biết.

Chờ lúc cô tỉnh rượu, cô phát hiện toàn thân một trận xé rách đau đớn, đặc biệt là mặt, nóng rát, động miệng một chút, cả khuôn mặt đều đau như là muốn nát vậy.
Duỗi tay chạm vào một chút, sờ đến lại là một mảnh thịt mơ hồ.

Âu Minh Tịch ngẩn ra sau một lúc lâu mới phát ra một trận kêu thảm thiết kinh thiên địa quỷ thần khiếp.

"Tới.. Người tới.. Có người hay không? Cứu.. Cứu mạng.."

Âu Minh Tịch nằm trên một tấm ván gỗ, cả người đau giống như tan thành từng mảnh.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv