Trọng Sinh Thần Y Kiều Thê: Thủ Trưởng, Mượn Cái Hôn!

Chương 467



"Hiện tại bạn trai cô ta muốn chia tay, nhưng cô ta lại bởi vì có hôn ước với đối phương mà chết sống không buông tay. Hơn nữa lúc trước gửi báo cáo kết hôn được bộ đội phê chuẩn, lúc này mới không có sợ hãi. Người phụ nữ này quá phiền toái, cho nên tôi mới phải làm chết cô ta."

"Chúng tôi gϊếŧ cô ta thật sự sẽ không khiến cho tên đại tá kia phản công?"

"Đối phương đều đã là bạn trai của tôi, còn phản công cái gì?"

Lôi Bằng nghĩ nghĩ, cảm thấy chỉ cần thần không biết quỷ không hay, làm chết một cái nữ học sinh trung học vẫn là rất dễ dàng. Cho nên liền đồng ý.

Sau khi nói xong giao dịch với Lôi Bằng, Âu Minh Tịch quả thực tức giận đến miệng khô lưỡi khô.

Vốn dĩ 100 vạn cô đều cảm thấy nhiều, hiện tại vậy mà tiêu phí cô 1000 vạn. May mắn chỗ phòng ở kia là danh nghĩa của cô, bình thường ba cô cũng sẽ không sẽ không đi kiểm tra giấy chứng nhận bất động sản, nếu không cô cũng chỉ có thể nhìn Chung Noãn Noãn nhảy nhót ở trước mặt cô.

Không biết vì sao, cô cảm thấy Chung Noãn Noãn sẽ là một trở ngại rất lớn. Nếu không làm cho cô ta biến mất vĩnh viễn trên thế giới này, cô cảm giác cho dù chính mình điều kiện tốt như thế nào, cũng sẽ mất đi Xích Dương.

Âu Minh Tịch hít sâu, sau một lúc lâu ngồi ở trong phòng tối, lúc này mới mở cửa chuẩn bị đi phòng bếp tìm bình nước đá uống.

Đi xuống dưới tầng, vừa lúc gặp được Âu Thành Hòa trở về.

Âu Minh Tịch ngẩn ra: "Ba, con còn tưởng rằng ba đã sớm đã trở lại rồi, sao ba về muộn như vậy?"

Hiện tại đều đã rạng sáng 3 giờ, nhìn bộ dáng có chút hoảng hốt của Âu Thành Hòa, Âu Minh Tịch nhíu mày quan tâm nói: "Ba, là xảy ra chuyện gì sao?"

Âu Thành Hòa nghĩ nghĩ, gật đầu: "Ừ."

Âu Minh Tịch ngẩn ra, căng thẳng hỏi: "Xảy ra chuyện gì?"

Còn có nửa năm liền phải bầu cử, từ trên xuống dưới đều tràn ngập không khí căng thẳng.

Âu Thành Hòa là phó thị trưởng, tiến thêm một bước, ông có thể trở thành thị trưởng. Nhưng mà nhiều người như vậy tước tiêm đầu đều muốn tiến vào danh sách này, giữa những người đồng cấp khẳng định sẽ có một hồi chém gϊếŧ không tiếng động.

Cô liền sợ ba cô đột nhiên bị người chỉnh, bị người tố cáo, vậy cô liền không có bất kỳ cái gì.

"Chú Vương của con bị bắt."

"..."

Âu Minh Tịch trầm mặc một lát mới chất phác hỏi: "Chú Vương nào? Không phải là Vương Cương Nghị đi?"

Âu Thành Hòa gật đầu: "Đúng vậy."

"Sao chú ấy lại bị bắt? Hai ngày trước không phải vẫn còn tốt sao? Ai chỉnh chú ấy?"

"Xích Dương."

Âu Minh Tịch: "!"

Sau một lúc lâu chấn động, Âu Minh Tịch mới trừng mắt hỏi: "Xích Dương.. Liền bởi vì chú Vương giới thiệu con cho anh ta, cho nên anh ta liền chỉnh chú Vương?"

"Ừ." Âu Thành Hòa gật đầu: "Ba nghe nói chú Vương của con bị bắt là bởi vì Chung Noãn Noãn. Là Chung Noãn Noãn chạy tới quân đội tố cáo, chú Vương của con muốn ngăn lại cô ta, cho nên có chút lấy quyền áp người, phạm vào quy củ của quân đội, lúc này mới bị bắt."

Âu Minh Tịch vẻ mặt không thể tin tưởng mà hét lên.

"Liền bởi vì chút việc nhỏ như vậy đã bị bắt? Này không khoa học!"

"Chuyện này chỉ là cái ngòi nổ. Sau khi chú Vương của con bị quân kỷ ủy kêu đi hỏi chuyện, đột nhiên có rất nhiều người thật danh cử báo chú Vương của con tham ô, bán chức, hoàn toàn muốn chỉnh chết chú Vương con. Nghe nói hôm nay chú Vương của con đã bị người của thủ đô mang đi."

Âu Minh Tịch: "..."

"Chung Noãn Noãn thật tiện! Người phụ nữ sao có thể tiện như vậy?"

Âu Thành Hòa thở dài một tiếng: "Chú Vương của con làm việc vẫn là tương đối cẩn thận, ai ngờ vậy mà lật thuyền trong mương. Minh Tịch, ba cảm thấy con vẫn là không cần lại mơ ước Xích Dương, ba ngày đó thấy cậu ta, trong lòng luôn là có chút hoảng, cậu ta không vô hại như con nhìn đến như vậy."

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv