Trọng Sinh Thần Y Kiều Thê: Thủ Trưởng, Mượn Cái Hôn!

Chương 462



Cái này, tâm tình của Chung Noãn Noãn là hoàn toàn tốt.

Không phải cô cần thiết muốn thời khắc ở bên người Xích Dương.

Kỳ thật nếu anh ở một cái thành thị với cô, chẳng sợ hơn mười ngày thậm chí một hai tháng không thấy mặt cô cũng có thể tiếp thu, cô sợ, chỉ là anh ra xa nhà, một khi có bất trắc gì, cô lại ngoài tầm tay với.

"Được, em đây liền cả đời đều toàn lực duy trì anh."

Xích Dương hơi hơi mỉm cười, hôn cái trán của Chung Noãn Noãn một chút: "Không cần cả đời. Chờ tới tuổi của chú Lãnh, anh liền sẽ chuyển thành văn chức. Đến lúc đó dư lại hơn phân nửa đời, anh đều dùng để ở bên cạnh em."

"Được."

Kỳ thật anh không biết, cô chỉ cần nhìn anh mỗi ngày đều khỏe mạnh, cô cũng đã thực vui vẻ.

Chung Noãn Noãn tiếp tục lái xe, Xích Dương ngồi ở ghế phụ, khóe môi vẫn luôn là giơ lên.

Thật lâu sau, Chung Noãn Noãn đột nhiên hỏi: "Anh không có gì muốn hỏi em sao?"

Rốt cuộc, vừa rồi cô động cũng không phải thuật châm cứu bình thường, cho dù thuật châm cứu lại tốt, giống như người dạy cô thuật châm cứu, cũng tuyệt đối không đạt được trình độ cao như cô.

Châm cứu ở phần đầu, dưới tình huống không có dụng cụ tinh vi, là tuyệt đối không dám làm loạn. Đặc biệt vẫn là châm cứu đâm thủng xương sọ, trực tiếp tác dụng với bên trong não bộ.

Xích Dương đã làm hai lần giải phẫu lớn ở phần đầu, cho nên anh đối với chảy máu não hoặc là tình huống của não bộ khẳng định là có hiểu biết đại khái.

Chảy máu não khủng bố nhất chính là hai điểm, điểm thứ nhất, não bộ trầm tích máu, điểm thứ hai, trong lúc xử lý máu trầm tích còn muốn đồng thời xử lý mạch máu động mạch tan vỡ, nếu không chỉ dẫn lưu, không ngừng lại điểm chảy máu, máu sẽ càng ngày càng nhiều.

Hai điểm này, có một cái làm không tốt, kết quả gặp phải đều là người bệnh tử vong.

Loại giải phẫu này cần thiết khai lô, cần thiết có dụng cụ tinh vi, rốt cuộc đó là đồ vật mà mắt thường của con người không thể nhìn đến.

Nhưng mà cô lại dùng ngân châm giải quyết vấn đề này.

Cho nên cô không tin Xích Dương không nghi ngờ.

Chung Noãn Noãn không nói chuyện chính mình có dị năng thấu thị cho bất luận kẻ nào, cho dù là người đối với cô tốt nhất như Phượng Thánh Hiên, Bách Lý Nguyệt, Đan Kỳ, Eden cùng Selina, cô cũng chưa từng nói qua. Đến nỗi bọn họ có thể suy đoán được hay không, đó chính là chuyện của bọn họ.

Nhưng mà đối mặt Xích Dương, cô lại nguyện ý nói cho anh, bí mật sâu nhất của cô.

Nhưng mà Xích Dương lại là nhìn cô một cái, cưng chiều mà xoa xoa đầu cô.

"Noãn Noãn nhà chúng ta, là cô gái ưu tú nhất trên thế giới này. Ở trên người em xuất hiện bất luận chuyện gì không giải thích được, anh đều sẽ tin tưởng. Cho nên chuyện của em, ở lúc thích hợp, em muốn nói cho anh, anh sẽ lắng nghe. Nhưng nếu em chưa chuẩn bị sẵn sàng để nói cho anh, thì không cần phải nói. Chúng ta có thời gian cả đời để tìm hiểu đối phương, chẳng lẽ còn không đủ sao?"

Chung Noãn Noãn bị liêu đến không muốn không muốn, ngay cả xe đều phiêu vài cái.

"Em có dị năng. Em có thể thấu thị, em còn có bản lĩnh xem qua là nhớ, hơn nữa em ghi nhớ đồ vật càng nhiều, tinh thần lực càng mạnh, năng lực thấu thị sẽ càng mạnh. Cho nên em có thể nhìn đến mạch máu chảy máu của anh, sau đó dùng ngân châm xếp mạch máu tổn hại cùng mạch máu bình thường ở bên nhau, như vậy máu của anh liền sẽ lưu thông đến bên trong mạch máu bình thường."

Nói xong, thấy Xích Dương không nói chuyện, Chung Noãn Noãn biết anh là yêu cầu thời gian để tiêu hóa.

Vì thế nhìn Xích Dương liếc mắt một cái, bổ sung nói: "Tuy rằng đây là bí mật của em, nhưng mà đối với anh Xích Dương, không có gì là không thể nói."

Nàng cho rằng Xích Dương sẽ đặc biệt cảm thán, cảm thán cô thật là lợi hại, thật giỏi vân vân.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv