"Anh ta rõ ràng là theo đuôi, lại giả vờ là gặp ngẫu nhiên, rõ ràng là thích Khanh Tuyền, lại lấy cớ hội họa. Mặc dù những lời nói gạt người này đều không ảnh hưởng toàn cục, thế nhưng là phối hợp với bộ dáng nhìn vô cùng chân thành của anh ta.. Chẳng lẽ cậu không cảm thấy người đàn ông này giả đến đáng sợ sao?
Đều nói chó không sủa biết cắn người, chó sủa không biết cắn người. Lăng Húc Nghiêu này vừa nhìn liền cho người ta cảm giác thoải mái dễ chịu như gió mùa xuân, rất dễ dàng làm cho người có ấn tượng tốt với anh ta, buông xuống phòng bị, nhưng anh ta lại là một người giỏi về nói láo. Khanh Tuyền nếu là ở cùng một chỗ với loại người như vậy, về sau sẽ bị gặm đến ngay cả xương cốt đều không thừa!"
Cố Hiểu Lệ phân tích vô cùng đúng chỗ, Chung Noãn Noãn nhẹ gật đầu, nói với Diêm Phương Phương: "Học tập cậu ấy, cẩn thận một chút."
Diêm Phương Phương: "..."
Chuyện Lăng Húc Nghiêu đối với mọi người chỉ là một khúc nhạc đệm.
Đối với Mục Khanh Tuyền tới nói càng là không có khả năng.
Nếu là lúc trước, thật sự gặp được phù hợp, cô có lẽ sẽ suy nghĩ.
Nhưng là bây giờ..
Từ ngày đó ở nhà Noãn Noãn sau khi nhìn thấy Ninh Văn Hạo, trong lòng Mục Khanh Tuyền vẫn lượn vòng bóng hình người kia.
Mặc dù rất lâu rất lâu không gặp, thế nhưng là cô vẫn xác định như cũ, người kia chính là anh Diệp.
Cơm nước xong xuôi, mấy cô gái cùng phòng nhìn về phía Chung Noãn Noãn: "Noãn Noãn, hôm nay anh Xích Dương nhà cậu không ở, cậu là về phòng ngủ ngủ hay là muốn về chung cư tình yêu của cậu?"
"Mọi người trở về phòng ngủ đi, mình vẫn là về chung cư bên kia."
Cố Hiểu Lệ lắc đầu: "Có tiền chính là tùy hứng! Đăng ký kí túc ở trường học, lại không ngủ ở trường học đến một ngày. Cảm giác chúng ta là bạn cùng phòng giả."
"Mỗi ngày giữa trưa mình đều trở về phòng ngủ nằm giường với đọc sách."
Cố Hiểu Lệ: "..."
Diêm Phương Phương: "..."
Mục Khanh Tuyền: "..."
Đưa tiễn ba cô gái cùng phòng ngủ, Selina nhìn về phía Lãnh Kỳ Duệ đi theo bên cạnh bọn họ cũng không có quyết định muốn rời khỏi: "Tại sao cậu còn chưa đi?"
Lãnh Kỳ Duệ kinh ngạc nhìn Selina: "Tại sao tôi phải đi?"
"Tôi cùng lão đại đã rất lâu không gặp mặt, tôi muốn nói chuyện riêng với lão đại một chút, cậu từ chỗ nào tới liền về chỗ đó đi!"
Lãnh Kỳ Duệ: "..."
Cảm giác trước kia ở trường học là sư tử vương, ai cũng muốn nghe anh, ai cũng muốn nhường nhịn anh. Nhưng từ khi có con khủng long bạo chúa như Chung Noãn Noãn xuất hiện, những khủng long ăn thịt khác lần lượt xuất hiện, sau đó sư tử vương như anh chỉ có thể ở một bên chân chó đợi.
Có Chung Noãn Noãn, Xích Dương cùng Ninh Văn Hạo làm chân chó coi như thôi, mẹ nó, ngay cả hiện tại bé thỏ trắng không biết từ chỗ nào chạy tới, cũng ỷ vào quan hệ tốt với khủng long bạo chúa mà nhăn mặt với anh.
Cái này khiến mặt giáo bá trường học như anh để ở chỗ nào?
"Tối nay là tôi hẹn trước cùng Chung Noãn Noãn, vì cái gì cô để cho tôi từ chỗ nào tới liền về chỗ đó, tôi liền phải nghe cô? Nhanh chóng tránh ra. Dù sao bây giờ cô cũng là học sinh Giai Vĩnh, về sau muốn hẹn Chung Noãn Noãn lúc nào chẳng được, tại sao phải chiếm dụng thời gian của tôi?"
Selina nhìn xem Lãnh Kỳ Duệ: "Tôi chính là nghe được tin tức, nói cậu thổ lộ lão đại nhà tôi trước mặt mọi người bị cự tuyệt. Chẳng lẽ dưới tình huống biết rõ mình có tình địch mạnh mẽ, cậu còn chuẩn bị tiếp tục chiến đấu hăng hái?"
Vốn dĩ trên cơ bản Lãnh Kỳ Duệ đã mất ý niệm này, hôm nay chết sống muốn mời Chung Noãn Noãn ăn cơm thật ra là vì muốn bái cô ấy làm sư phụ, để cô ấy dạy anh chút công phu quyền cước.
Thế nhưng là bị Selina kích một cái, Lãnh Kỳ Duệ lập tức miệng ngoan cố nói: "Tiếp tục chiến đấu hăng hái thì thế nào? Cô ấy chưa lấy chồng, vì cái gì tôi không thể theo đuổi?"
"Cậu vẫn là đừng theo đuổi tôi, vô dụng. Đời này tôi chỉ thích một mình anh Xích Dương nhà tôi, sẽ không thay đổi."