Ở kiếp trước Mục Khanh Tuyền không phải bạn của cô, giữa hai người các cô cũng không quen biết gì, cho nên cô cũng không có ra tay giúp cô ấy. Nhưng là đời này, hai người các cô là bạn bè, là bạn cùng phòng, cho nên cô không cho phép loại ngụy quân tử như Lăng Húc Nghiêu tiếp cận Mục Khanh Tuyền.
Rất rõ ràng, loại người bám đùi phụ nữ như Lăng Húc Nghiêu, nhất định không biết từ nơi nào biết được thân phận của Mục Khanh Tuyền, cho nên mới đến thông đồng cô.
Mục Khanh Tuyền cảm thấy Chung Noãn Noãn nói rất đúng, thế là mỉm cười xin lỗi: "Thật xin lỗi, nơi này của chúng tôi không tiện."
Trong lòng Lăng húc Nghiêu rất buồn bực thế nhưng là trên mặt không biểu hiện ra ngoài, mỉm cười: "Nơi nào, là tôi đường đột. Lần sau có cơ hội mời mọi người ăn cơm."
Dứt lời liền lễ phép khẽ vuốt cằm hướng mọi người rồi đi ra ngoài.
"Noãn Noãn, cậu cùng anh ta có khúc mắc?"
Đợi Lăng Húc Nghiêu đi ra, Cố Hiểu Lệ mới không nhịn được hỏi.
"Không có khúc mắc."
"Không có khúc mắc vậy tại sao cậu không cho Khanh Tuyền cùng anh ta tiếp xúc một chút? Chẳng lẽ cậu không cảm thấy dáng dấp của anh ta rất đẹp trai sao?" Diêm Phương Phương cũng không nhịn được xen vào.
Mà khi Diêm Phương Phương xen vào, Cố Hiểu Lệ đã cầm điện thoại di động của mình vào diễn đàn trường học để tra, tìm ra Lăng Húc Nghiêu. "
" Oa! Hạng nhất kiêm hệ thảo của khoa máy tính, am hiểu hội họa, còn biết ngôn ngữ ba quốc gia. Rất ưu tú! Chẳng qua đáng tiếc là học sinh nghèo giống như mình. Chẳng qua điều kiện gia đình nhà Khanh Tuyền cũng rất tốt, hẳn là sẽ không so đo thân phận của đối phương đúng không? "
" Giàu có cùng nghèo khó đều có thể không so đo, nhưng là phẩm tính không tốt, vậy liền không được. "
Lời nói của Chung Noãn Noãn khiến mấy cái đồng bọn đều khẽ giật mình.
" Phẩm tính anh ta tại sao lại không tốt? "Diêm Phương Phương không nhịn được hỏi.
" Mọi người không phát hiện người này đã lặng lẽ theo đuôi chúng ta một đường sao? "Selina ở một bên nhếch miệng:" Tôi muốn nhìn xem anh ta đi theo chúng ta rốt cuộc muốn làm gì, kết quả vậy mà giả hề hề đến cái gặp ngẫu nhiên. Phương pháp tán gái cũ rích. "
* * *
Đám đồng bạn bó tay rồi. Tại sao bọn họ không phát hiện?
" Khanh Tuyền, lần tranh tài hội họa này cậu đúng thứ mấy? "
" Thứ ba. "
" Cậu quay đầu, xem bàn bên cạnh của bên cạnh kia, người thứ ba đếm ngược từ bên trái bắt đầu, nhìn anh ta quen mắt không? "
Lúc này Mục Khanh Tuyền mới mở to hai mắt:" Anh ta là quán quân của lần tranh tài hội họa này. Anh ta tên là Thanh Việt, nghe nói lúc trước ở quốc tế anh ta đều cầm thưởng lớn. Nhà bọn họ là gia đình có truyền thống hội họa.
Chung Noãn Noãn gật đầu.
Cô sở dĩ biết người tên Thanh Việt này vẽ tranh lợi hại, cũng là bởi vì ở không lâu sau, anh ta sẽ trở thành họa sĩ có chút nổi tiếng ở trong nước. Sau đó lúc anh ta thành danh, có kỳ phỏng vấn vừa lúc cô xem qua. Thanh Việt lúc ấy nói anh ta lúc học đại học đã từng tham gia qua vô số lần tranh tài, trường học cũng vô cùng thưởng thức tranh của anh.
Như vậy nếu Mục Khanh Tuyền tham gia cuộc tranh tài vẽ tranh này, không có lý do gì mà Thanh Việt không tham gia.
Thấy được Thanh Việt, trong nháy mắt Mục Khanh Tuyền trầm mặc.
Diêm Phương Phương ở một bên vẫn là không hiểu: "Cái này liên quan gì đến Lăng Húc Nghiêu kia?"
Cố Hiểu Lệ gõ đầu của cô một chút nói: "Đần! Nếu như Lăng Húc Nghiêu kia thích hội họa như vậy, như vậy người hôm nay anh ta muốn theo đuôi cùng gặp ngẫu nhiên sẽ không phải Khanh Tuyền, mà là Thanh Việt. Thế nhưng là anh ta lại lấy hình thức gặp ngẫu nhiên để đàm luận hội họa cùng Khanh Tuyền, chỉ có thể nói rõ anh ta là muốn thông đồng Khanh Tuyền của chúng ta."
Diêm Phương Phương vẫn là không hiểu: "Yểu điệu thục nữ quân tử hảo cầu, Khanh Tuyền cũng là mỹ nhân, bị người thích không phải rất bình thường sao? Cho anh ta một cơ hội không được sao?"