Ánh mắt của quản gia chợt sâu, giả bộ như không thấy được, nhanh chóng nâng người bị đụng ngã.
Lúc này dưới sự nâng đỡ của một nữ sinh khác, Ngô Văn Thiến đã đứng lên.
"Bạn học, không sao chứ?"
Ngô Văn Thiến bị người đụng, lúc đầu nổi giận, thế nhưng thấy người tới đúng là quản gia của Lãnh thiếu, trong nháy mắt không dám làm càn.
"Không có.. Không có việc gì."
"Mau đi hai bước, nhìn xem xương cốt có xảy ra vấn đề gì không?"
Ngô Văn Thiến lúc đầu trong nhà liền nghèo, có thể tới Giai Vĩnh đều là bởi vì cô thi tốt, Giai Vĩnh cho cô miễn đi học phí mới có thể đi vào. Cho nên mắt thấy quản gia không có vứt xuống cô mặc kệ, lập tức cảm kϊƈɦ đi hai bước.
"Không có việc gì, không có thương tổn đến xương cốt."
"Không có việc gì liền tốt, không có việc gì liền tốt!"
Quản gia cười tủm tỉm nhặt lên toàn bộ đồ vật giúp Ngô Văn Thiến, để trong xe của mình.
Ngô Văn Thiến: "..."
Cô muốn đi lên lớp, tại sao muốn đem đồ đạc của cô để vào trong xe của ông ta?
"Đi, tôi dẫn cô đi bệnh viện."
Ngô Văn Thiến thụ sủng nhược kinh: "Không.. Không cần, đều không có làm bị thương xương cốt, không cần thiết đi bệnh viện."
"Cô gái tuổi trẻ như các người, chính là không chú ý bảo dưỡng, mặc dù xương cốt không có xảy ra vấn đề, nhưng dù sao cũng phải đi nhìn xem, liền xem như phần mềm bị thương cũng là chuyện lớn."
Dứt lời, không nói lời gì liền đem Ngô Văn Thiến nâng đến trong xe của mình.
Ngô Văn Thiến cùng Lý San San ở một bên đều là mộng bức. Thẳng đến xe khởi động, Ngô Văn Thiến mới đưa đầu ra ngoài: "San San, tìm lão sư xin nghỉ giúp mình."
"Được."
Ngô Văn Thiến cứ như vậy bị mang đi.
Trêи đường, quản gia cầm điện thoại cho người ta gọi điện thoại.
"Chuyện đã giải quyết chưa? Chuyện đơn giản như vậy có phiền toái gì? Ai bảo cậu tự mình đi tiếp xúc những tay chân kia? Cậu là sống ở cổ đại sao? Không biết hiện tại tất cả mọi thứ cũng có thể dùng mạng lưới có thể giải quyết sao? Ân thù thiên, cậu đi tìm trang web này. Người phụ trách trang web là hacker có tinh thần trách nhiệm cùng đạo nghĩa cực mạnh, cậu ta ở bên trong trang web ghi vào chương trình tường lửa ngay cả cảnh sát đều không thể phá giải, ip người tiến vào trang web sẽ bị tự động che đậy. Trang web này chỉ là một cái bình đài của bên thứ ba, trong bình đài có thể làm rất nhiều chuyện, nhận biết rất nhiều người. Đồng thời cũng có một chút tổ chức trêи danh nghĩa, từ lưu manh thu phí mấy ngàn khối đến sát thủ thu phí mấy trăm vạn đều nhận nhiệm vụ ở phía trêи. Hệ thống trang web bắt nguồn từ nước M, cho dù là cảnh sát cũng vào không được trang web của bọn họ.."
Quản gia còn đang nói chuyện, thế nhưng là Ngô Văn Thiến đã không nghe được. Ông giống như là mở ra phần mới tư duy của cô.
Đúng rồi, Chung Noãn Noãn mặc dù có Lãnh thiếu che chở, nhưng cô ta luôn có lúc lạc đàn. Chỉ cần bọn họ tìm tới người ở sau núi làm cô ta..
Ngô Văn Thiến quả thực càng nghĩ càng vui vẻ, cô tin tưởng lấy Chung Thiên Thiên đối Chung Noãn Noãn hận, cô ta khẳng định nguyện ý làm như vậy.
Quản gia đem Ngô Văn Thiến đưa đến bệnh viện gần trường học nhất đưa cô đi nhìn chân, sau khi xác định không có việc gì, lại cho cô 2 vạn khối tiền, để cô mua đồ ăn bổ một chút, sau đó lại tự mình đem cô đưa về trường học, lúc này mới rời đi.
Quản gia của Lãnh thiếu có tiếng hung ác, thế nhưng là lần này, ông lưu lại ấn tượng vô cùng tốt trong lòng Ngô Văn Thiến.
Sau khi trở về, Ngô Văn Thiến đem ý nghĩ trong lòng nói cho Lý San San cùng Tiết Mễ Kỳ.
"Không tốt! Mặc dù mình cũng rất chán ghét Chung Noãn Noãn, nhưng chúng ta dù sao cũng là học sinh, nếu là chuyện này bị phát hiện, vậy thì không phải là bị khai trừ đơn giản như vậy, nhất định sẽ tiến cục cảnh sát."
"Lý San San, hôm qua mình liền phát hiện cậu không đúng."