Trực giác của Nguyệt Dao cực kì nhạy bén, cảm nhận được uy áp nào đó. Cô ngoảnh mặt nhìn lại, thấy ánh mắt chăm chú của Lục Thiệu Phong nhìn vào mình và cả người sinh khí. Nguyệt Dao nhíu mày.
Mình lại chọc gì tới tên diêm vương mặt lạnh này sao?
Nguyệt Dao tiến lại gần trước mặt Lục Thiệu Phong hỏi:
"Tôi làm phiền ngài à, nếu ngài cảm thấy chán thì cứ về trước đi tôi cũng có tiền"
Thấy cô nói vậy Lục Thiệu Phong chỉ lắc đầu rồi tiếp tục ngồi dưỡng thần. Ngay bên cạnh đó Hắc Hải ngạc nhiên.
Lần đầu tiên có người không sợ khí thế phát ra từ người Lão đại cho dạo sợ, hơn nữa còn là một cô gái nhỏ bé nữa chứ.
Thấy Lục Thiệu Phong không phản ứng gì nhiều. Nguyệt Dao tiếp tục đi chọn đồ.
Cô tới hàng nội y, Nguyệt Dao lấy vài cái bộ, đa phần là màu đen còn ít cái là màu trắng. Cô còn lấy thêm cái áo choàng tắm và đôi dép đi ở nhà mềm mại, dễ chịu.
Kiểm tra lại mọi thứ cần mua đã đầy đủ. Nguyệt Dao đi tới bên cạnh Lục Thiệu Phong
"Anh đưa thẻ cho tôi đi, tôi tự tính được rồi"
Lúc Lục Thiệu Phong cầm tấm thẻ hắc kim bản số lượng toàn cầu đưa cho cô, tay của Nguyệt Dao vô tình đụng phải tay của Lục Thiệu Phong.
Nguyệt Dao còn đang suy nghĩ về tấm thẻ thì Lục Thiệu Phong nhớ lại cảm giác khi tay cô chạm vào tay hắn, rất mềm, rất mịn, như không xương vậy.
Nguyệt Dao cầm tấm thẻ hắc kim ra thanh toán. Thanh toán xong cô nói với Lục Thiệu Phong:
"Anh có thể cho tôi biết số điện thoại trợ lý của anh để liên hệ trả tiền cho anh được chứ"
Lục Thiệu Phong nghe cô nói vậy chỉ nhíu mày, rồi ra hiệu cho Hắc Hải.
Thấy vậy Hắc Hải cũng nhanh chóng đưa ra danh thiếp của mình.
Cầm danh thiếp trên tay, Nguyệt Dao cất vào trong túi rồi chào tạm biệt rời đi.
Thấy cô rồi đi Lục Thiệu Phong nói với Hắc Hải:
"Điều tra cô gái đó". Hắc Hải nhận lệnh, hai người cùng nhau trở về.
\*\*\*\*\*
Tại Dạ gia, lúc Nguyệt Dao trở về đã hơn 6 giờ tối. Cô lăn vào phòng nghỉ ngơi thì nghe tiếng gọi của Thím Mơ.
"Nhị tiểu thư, cô xuống ăn cơm đi, mọi người đã chờ cô rồi"
Thím Mơ là quản gia đã nhiều năm ở Dạ gia, mọi công việc đều do Thím Mơ quản lí, Thím Mơ đối sử với cô rất tốt.
Nguyệt Dao đáp lại một tiếng rồi cũng đi xuống phòng ăn.
Mọi người đều đã tập chung đầy đủ, ông nội rất yêu thương cô nên cô đi tới sát bên ông, ngồi xuống bên cạnh ông.
Thấy đứa cháu mình yêu quý nhất ngồi cạnh, tâm tình của Dạ Tư Xuyên rất tốt.
"Mọi người bắt đầu ăn cơm đi", Dạ Tư Xuyên nói.
Mọi người cũng bắt đầu ăn cơm.
"Ngày cuối tuần này Lục Thế có một buổi yến tiệc , hôm đấy cháu có muốn đi không?", Dạ Tư Xuyên nhẹ nhàng hỏi.
Nguyệt Dao suy nghĩ một chút rồi cũng đồng ý.
Chuyện ngày hôm nay của Dạ Tố Như chắc mọi người trong nhà cũng đoán được bệnh của cô tốt rồi nên mới gọi cô xuống ăn cơm. Bởi lúc trước giờ ăn cơm cô không xuống mà chỉ ngồi trong phòng.
Khi người trong nhà nghi ngờ cô bị tự kỉ ông nội đã tìm rất nhiều bác sĩ giỏi để chữa, ngưng ai cũng nói phải dựa vào may mắn. Hôm nay cô còn ra ngoài nên họ đã chắc chắn rồi. Bây giờ chắc cũng đang nghĩ cách khác để trừ khử cô đây mà.
Ăn xong, Nguyệt Dao chạy về phòng tắm rửa rồi lấy đồ ra cất vào tủ.
\*\*\*\*\*
Đêm tối, tại một phòng bao sang trọng nhất ở Hoàng Kim, là một trong những tài sản dưới trướng của Lục Thế.
Căn phòng mờ ảo, hơi tối. Ba người đàn ông đang ngồi uống rượu thì của phòng chợt mở. Lục Thiệu Phong bước vào, Âu Thiên Hoàng, Trần Gia Kiên và Lý Luân liền hướng nhìn về Lục Thiệu Phong
☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️