Vòng tròn ma pháp được vẽ bằng máu tươi lóe lên một tia sáng xanh lợt thần bí, rồi phân tách ra làm nhiều vòng tròn ma pháp khác, trải đều khu đất xung quanh Đình Tấn.
Khi ánh sáng trên vòng tròn ma pháp vừa tắt đi cũng là lúc mà sáu, bảy cái hố đen ngòm xuất hiện thay thế cho vị trí của những vòng tròn ma pháp đó.
Từng con Bộ Xương Chiến Sĩ lần lượt nối tiếp nhau chui từ trong đó ra, rồi lập tức xông về phía những đàn chó hoang đang ồ ạt xông tới theo mệnh lệnh của Đình Tấn được truyền tới qua tinh thần.
Lần này hắn đã dồn toàn lực, triệu hồi ra 70 con Bộ Xương Chiến Sĩ, cũng là đạt đến giới hạn tối đa cho 640 điểm thuộc tính tinh thần mà mình có thể chịu đựng.
Vừa triệu hồi ra kỹ năng xong, trong đầu hắn giống như đang có nghìn vạn con kiến đang bò qua lại, rất ngứa ngáy khó chịu.
Tuy vậy nhưng Đình Tấn chỉ hơi nhíu mày một cái rồi cưỡng chế cho mình bỏ qua cái cảm giác này. Bởi lẽ, hắn biết rõ đây chính là cái cảm giác khi mà điểm thuộc tính MP đang bị trôi đi một số lượng lớn trong thời gian ngắn.
Do những lúc khi còn ở trong trò chơi, hắn thường triệu hồi bằng cách sử dụng kỹ năng ‘Sinh Mệnh Hiến Tế’ của nghề nghiệp Vong Linh Pháp Sư cho nên cảm giác này rất mơ hồ, không được rõ ràng cho lắm.
Còn hiện tại, khi thực hiện triệu hồi cả một quân đoàn vong linh ở thế giới hiện thực, tốc độ tiêu hao tăng cao ập tới đột xuất làm hắn cảm nhận được hậu quả của việc này mang tới ngay.
Bên cạnh những con Bộ Xương Chiến Sĩ đang bò ra khỏi hố đen, thì tình hình xung quanh đó cũng lập tức bị tiếng hét của Đình Tấn làm cho biến đổi ngay tức khắc.
Terrell như được Đình Tấn giải thoát khỏi gông xiềng. Hắn khàn giọng gào rống lên, chẳng khác nào một con mãnh hổ được thả trở lại khu rừng rậm của nó.
- “Cuồng Nộ! Ahhh…”
Kích hoạt kỹ năng bài tủ của mình, thân thể Terrell dần biến lớn ra. Cây búa tạ trong tay hắn cũng bởi vì kích cỡ chênh lệch với chủ nhân của mình mà trông có vẻ mỏng và ngắn đi hơn rất nhiều.
Từ bên ngoài nhìn vào trông tựa như thứ Terrell đang cầm là một cây gậy gộc chứ không phải là một cây búa tạ nữa.
Bất quá, không vì lẽ đó mà sức sát thương của cây búa trở nên yếu đi, phản ngược lại, Terrell càng trở nên điên cuồng, cầm búa như một cây gậy, quét ngang qua từng đám chó hoang địa ngục đang ồ ạt xông tới.
Trước đó, chỉ đánh trúng ba bốn con chó hoang địa ngục là hắn phải thu thế lùi lại vì hết lực. Thế nhưng mà bây giờ lại khác, một cái vung búa của hắn, mặc kệ là năm hay mười con, tất cả chỉ có cùng một kết cục là bị đánh thủng người.
‘Ầm ầm…’
Cây búa tạ kinh khủng đánh vỡ đầu ba con chó hoang, máu tươi theo đó mà bắn ra tứ phía, phủ lên người của Terrell cùng với những con chó hoang bên cạnh.
Bộ mặt Terrell phủ đầy máu tươi đỏ lòm, mùi tanh bốc lên làm hắn càng trở nên điên cuồng, dữ tợn và kinh khủng hơn rất nhiều.
Con chó hoang có kích cỡ to lớn, đang đứng đè trên lưng của Louis vô tình liếc mắt nhìn tới Terrell. Phát hiện đối phương đột nhiên như trở thành một người khác hoàn toàn, chiến đấu càng trở nên dũng mãnh thì dường như nó đã bị chấn kinh.
- “Hử?! Chuyện gì xảy ra…”
Nó mở cái miệng đỏ như chậu máu, đầy răng nanh của mình ra, lẩm bẩm một câu tiếng người, giọng điệu khàn khàn trầm đục giống hệt như tiếng của tên đàn ông mập mạp ở bên cạnh Angela trước đó.
Nhưng chưa hết bất ngờ này thì lại đến bất ngờ khác liền ập đến với nó…
Con mồi vẫn đang bị đè ép, không thể phản kháng dưới chân nó, thì ngay lúc này đây bất thình lình lại có động tĩnh.
Đưa mắt nhìn xuống, con chó hoang địa ngục to lớn kia liền nhìn thấy kẻ đang nằm dưới chân mình không biết lấy đâu ra sức mạnh, lại có thể chống hai tay xuống đất, từ từ nâng đỡ cơ thể ngồi dậy.
- “Mẹ kiếp… thật lì lợm!”
Nó tức giận mắng thầm một tiếng, hai móng vuốt trước đang cắm sâu vào trong vai lưng của con mồi liền dùng lực, ý đồ muốn xé rách cơ thể của đối phương.
Nhưng điều làm nó không thể nào ngờ tới được chính là lúc mà nó bắt đầu dùng lực thì vô tình cảm giác được có một lực cản rất lớn, giống như da thịt của gã thanh niên dưới chân mình đang dần biến đổi, trở nên săn chắc, cứng cáp hơn.
‘Gào…’
Louis chính vào lúc loáng thoáng nghe được mệnh lệnh của Đình Tấn thì không do dự gì nữa, kích hoạt ngay "Hóa Hình’ kỹ năng. Sau một hồi lâu, thương thế trên người của hắn đã khôi phục được rất nhiều.
Bên cạnh đó, bộ dạng bề ngoài của hắn cũng đang dần biến đổi, chuyển sang hình dạng người sói. Cả sức mạnh và kích cỡ thân thể cũng theo đó mà tăng mạnh lên rất nhiều.
- “Lycan bộ tộc?! Làm sao lại có người của Lycan bộ tộc ở đây?!”
Con chó hoang địa ngục nhìn thấy bộ dạng đang chuyển biến của Louis thì trợn mắt há mồm, kinh ngạc bật thốt lên.
- “Khốn kiếp, mặc kệ là ai. Làm gián đoạn kế hoạch của tiểu thư thì đều phải chết!”
Tuy rằng bị giật mình nhưng hắn lấy lại bình tĩnh rất nhanh. Ánh mắt nhìn lấy Louis đang cố gắng thoát khỏi sức đè ép của mình, nó nghiến răng tàn nhẫn mà nói.
Dứt câu, nó liền há mõm táp tới đầu của Louis, muốn diệt gọn đối phương. Ấy vậy mà ngay lúc nó đang cúi đầu xuống thì bất ngờ có một bóng người cao lớn xuất hiện, chặn trước mặt nó.
Khi được những con Bộ Xương Chiến Sĩ thế chỗ cho mình, Terrell đã không còn vướng bận gì nữa, nhanh chóng chạy đến hỗ trợ Louis trong cơn nguy cấp.
Xuất hiện ngay sát bên cạnh con chó hoang to lớn này, lại thêm trông thấy nó muốn há miệng cắn chết Louis, Terrell không chần chờ chút nào, tay vung mạnh búa tạ, quất ngay vào cằm của con chó.
‘Ầm…’
Chưa kịp nhận diện kẻ địch là ai thì con chó hoang địa ngục to lớn chợt cảm thấy một cơn đau nhức truyền đến từ bên dưới phần cổ của mình. Kèm theo sau đó là một lực lượng tác động mạnh mẽ, đánh nó bay ngược lên không trung.
‘Ứ… ứ…’
Đau đớn ập tới bất ngờ làm nó không nhịn được kêu rên thảm thiết liên tục. Hai móng vuốt trước của nó cũng vì nguyên do này mà đã tuột ra khỏi cơ thể của Louis.
‘Phịch…’
Bay được một đoạn hơn ba mét, con chó hoang to lớn đập mạnh phần lưng của mình lên trên người của mấy con chó hoang bình thường ở phía sau rồi mới ngã lăn ra đất.
- “Gào… bọn thầy tu các ngươi hôm nay gặp Karen ta thì đều phải chết! Ngoan ngoãn bó tay để ta còn cho một cái chết êm ái không đau đớn. Để ta tức giận lên thì các ngươi chuẩn bị hưởng thụ cảm giác bị đàn chó địa ngục gặm nhấm tới từng khúc xương đi.”
Con chó hoang kia sau khi bật người ngồi dậy thì tức giận kêu gào, tự xưng bản thân là Karen, gằn giọng nói một câu hâm dọa với Terrell vì đã dám công kích nó.
Ấy thế mà chưa kịp để hắn tỏ rõ uy phong của mình thì đã có ba bốn cái bóng to lớn xông tới bao vây, vung vẩy vũ khí trong tay đánh tới phần lưng của hắn.
Đang chú ý tới Terrell cùng Louis đang nằm bên cạnh, lại thêm đã đinh ninh nghĩ rằng, những người còn lại không có uy hiếp gì tới mình khi đã có đông đảo bầy lũ chó hoang địa ngục vẫn còn đang bao vây chặt chẽ xung quanh, thế nên tên Karen đã không hề có bất cứ sự đề phòng nào từ phía sau lưng mình.
Và hậu quả cho việc chủ quan của hắn chính là một loạt ba, bốn tên Bộ Xương Chiến Sĩ đã tiếp cận được phía sau lưng và cho hắn ăn ba bốn búa lên người.
- “Hả… gào… grừ…”
‘Phập phập phập…’
Karen mặc dù đã nhận ra được có dị động ở phía sau, nhưng khi hắn quay đầu nhìn lại thì tất cả đã quá muộn. Bốn cái búa thay phiên nhau đổ ập lên lưng của hắn, máu tươi phun ra như suối, kèm theo một cơn đau đớn truyền tới đại não làm hắn không nhịn được gào thảm một tiếng.
Nhưng đó cũng chưa phải là tất cả. Ngay khi bị trúng đòn, ngoài cơn đau đớn, hắn còn cảm giác được một trận tê dại như đang bị một dòng điện cao thế chạy dọc khắp cả cơ thể.
Chính vì điều này mà Karen chỉ kịp rên lên một tiếng, sau đó thì hoàn toàn bị tê liệt, không thể cử động dù chỉ là nhấc một bàn chân.
Tuy nhiên, ánh mắt của hắn thì vẫn còn có thể hoạt động bình thường. Karen trong lúc kinh hoảng hồi phục lại, hắn mới nhìn rõ ra bộ dạng của những kẻ đã đánh lén mình.
Đập vào mắt hắn là năm con Bộ Xương Chiến Sĩ to lớn, tay cầm búa tay cầm khiên đứng bao vây xung quanh, không ngừng vung búa đánh lên người hắn.
- ‘Bộ Xương Chiến Sĩ! Làm sao có thể?!’
Cảnh tượng ấy làm Karen trợn trừng mắt chó của mình ra. Hắn muốn mở miệng rống lớn một tiếng, rồi nhanh chân bỏ chạy, nhưng cả thân thể bị tê liệt khiến hắn không thể làm gì khác ngoài việc mắng to trong đầu một câu.
Toàn bộ chiến trường nhìn từ trên cao xuống, chỉ thấy một đợt thủy triều những con chó hoang địa ngục đang ùa từ trong khu rừng thông ra ngoài, nhấn chìm một nhóm, 6 người Đình Tấn.
Bất quá, ngay tại thời điểm Đình Tấn đã hoàn thành xong phép triệu hồi Bộ Xương Chiến Sĩ, tình thế lập tức bị xoay chuyển.
Từ trung tâm vòng vây phòng thủ của mấy người trong nhóm Đình Tấn, từng tên Bộ Xương Chiến Sĩ thay phiên nhau bò ra khỏi hố đen.
Chúng tuân theo mệnh lệnh của chủ nhân, không hề sợ hãi kẻ địch có số đông gấp mười lần với mình mà xông thẳng về phía đám chó hoang, rồi vung khiên chống đỡ một lúc năm, mười con thay cho những người trong đội của Đình Tấn.
70 con Bộ Xương Chiến Sĩ, trừ bỏ ra 10 con đang bao vây lấy Karen thì 60 con còn lại đã làm thành một hàng rào, ngăn chặn lại hoàn toàn đám chó hoang địa ngục bên ngoài.
Ameerah và Rose lúc này cũng được thở ra một hơi lấy sức. Hai người một phải liên tục nhào lộn, đánh cận chiến với chó hoang, một người phải tập trung 200% tinh thần của mình để nhắm bắn chuẩn kẻ địch. Thân là nữ nên độ bền bỉ không thể nào so sánh được với những người đàn ông như Terrell hay Louis được.
Còn lại Long, khi hắn đang lọt vào vòng vây của hơn 10 con chó hoang địa ngục thì tình thế đã trở nên càng lúc càng nguy cấp. Không có ai yểm hộ, áo giáp liên tục xuất hiện những vết cào xước bởi móng vuốt của những con chó.
Cứ tưởng chừng như sẽ bị bọn chó hoang này ăn tươi nuốt sống thì bất ngờ có bốn, năm tên Bộ Xương Chiến Sĩ đã xông tới từ phía sau mà tới, giúp hắn phá vỡ vòng vây, chống đỡ những nhóm chó hoang địa ngục đang chạy tới.
Tuy vậy nhưng Long lại không hề có chút biểu lộ mừng rỡ nào trên khuôn mặt hốc hác của mình, hắn chỉ có kinh ngạc và giật mình, đến nỗi đứng đực người ra, miệng hít một ngụm khí lạnh lúc nào không hay.
Một hồi lâu sau đó, phục hồi tinh thần trở lại, hắn giống như đã nghĩ đến điều gì đó ánh mắt chuyển hướng về phía Đình Tấn, bước chân cũng không đứng im tại chỗ nữa mà nhanh chóng tiến về phía đối phương.
- “Ngươi là ai?! Tại sao cả thần thuật và vong linh thuật ngươi đều biết?”
Đứng trước mặt Đình Tấn, Long trầm giọng cất lời hỏi, vẻ mặt nghiêm trọng, thân thể căng cứng, tay siết chặt lấy vũ khí như đang đối mặt với kẻ địch.
Nhìn bộ dạng của Long cùng với cây chùy gai đáng sợ đang tỏa ra quang mang màu vàng nhàn nhạt, Đình Tấn dám chắc chỉ cần hắn trả lời lơ đễnh một chút thì thì chắc chắn là Long sẽ trở mặt, liều mạng với mình ngay.
- “Ta học được từ một quyển sách cổ cùng với cách sử dụng thánh vật ‘Mắt Trái Của Chúa’ mà ngươi nói. Lấy độc trị độc, chiến đấu với quỷ dữ thì hãy sử dụng quỷ dữ.”
Đình Tấn hơi suy nghĩ trong đầu, lựa lời mà giải thích, tuy đơn điệu nhưng không có nửa phần gian dối.
Chính nhờ điều đó mà Long lập tức cảm nhận được ngay ý đồ và suy nghĩ của Đình Tấn. Hắn không hề suy nghĩ gì nhiều, chỉ gật nhẹ đầu xem như tán đồng với lời nói của Đình Tấn.
Long không tiếp tục truy đuổi hỏi chuyện Đình Tấn nữa, dù sao mỗi người có một bí mật riêng không thể nói. Đình Tấn đã thật lòng nói như vậy thì ít nhất, hắn cũng phải cho đối phương một chút lòng tin.
Hắn chuyển hướng ánh mắt của mình, bắt đầu quan sát xung quanh chiến trường. Cảnh tượng đối chiến giữa đàn chó hoang địa ngục cùng với đại quân vong linh của Đình Tấn làm trái tim của Long không kìm được, đập nhanh lên gấp mấy lần.
Chỉ có một từ để hắn có thể miêu tả ra tràng cảnh chiến trường lúc này. Toàn diện nghiền ép, đàn chó hoang địa ngục hoàn toàn không hề có sức chống cự trước những kẻ địch Bộ Xương Chiến Sĩ mạnh mẽ hơn chúng gấp nhiều lần.
Mỗi con Bộ Xương Chiến Sĩ giống như là một cái máy nghiền, chúng vung vẫy búa xương trong tay, đi đến đâu thì nơi đó sẽ để lại xác chết của đám chó hoang địa ngục đến đó, chồng chất lên thành một ngọn đồi nhỏ.
Đội hình tường vây vòng tròn của đám Bộ Xương Chiến Sĩ cứ như vậy mà mở rộng dần ra phía bên ngoài. Trái ngược lại với điều đó, bầy thủy triều chó hoang địa ngục giống như những con sóng đánh lên vách đá cứng.
Chúng hoàn toàn bất lực, không thể lay động được đội hình Bộ Xương Chiến Sĩ dù rằng quân số đôi bên chênh lệch nhau đến gấp chín, mười lần.
Yên tâm chuyển dời tầm mắt của mình sang hướng khác, đến khi bắt gặp tên chó hoang địa ngục to con Karen, Long không khỏi kinh hãi bưng miệng, gần như là hét ra một câu.
- “Karen! Vua Chó Địa Ngục!”
Đình Tấn có một chút tò mò, lên tiếng hỏi lại.
- “Ngươi biết hắn?”
- “Biết! Hắn đã lẩn trốn ta từ rất lâu, 3 năm trước đây bản thân hắn là một tên thương buôn nô lệ chiến tranh. Sau khi kí hiệp ước với quỷ, hắn đã bán đi một nửa linh hồn của mình để đổi lại được cuộc sống vĩnh hằng.
Nhưng mà hắn đã bị đám quỷ kia đánh lừa, để cho một con quỷ Vua Chó Địa Ngục gọi là Karen ám vào trong một phần linh hồn đã bán đi mất kia. Sau đó một nửa linh hồn còn lại của hắn cũng dần dần con Vua Quỷ Karen này nuốt mất, chiếm cứ toàn bộ thể xác của hắn.
Ta đã săn lùng hắn suốt nhiều năm, kể từ lúc hắn vẫn còn chưa hoàn toàn chiếm cứ được linh hồn của kẻ bị ám. Nhưng tất cả đều thất bại, đến lúc hắn đã hoàn toàn nắm giữ được thân xác của tên thương buôn tham lam kia thì ta đã vô lực chống lại.
Bất quá, kể từ lúc đó thì ta cũng không còn thấy hắn xuất hiện nữa. Ấy vậy mà không ngờ rằng hôm nay lại được gặp hắn ở đây.”
Long giọng nói có chút cảm thán, cũng có chút hưng phấn. Bởi lẽ lúc này đây, hắn đã thấy được một con Vua Quỷ mà mình không thể chống đỡ được lại đang bị một nhóm mười con Bộ Xương Chiến Sĩ thay phiên nhau hành hạ, chết đi sống lại.
Đúng vậy, mười con Bộ Xương Chiến Sĩ từ lúc nhận được mệnh lệnh của Đình Tấn đến giờ đã bao vây, củ hành tên Karen kia.
Bộ dạng của hắn lúc này phải nói là thê thảm cực kì vì gần như hắn không có khả năng thoát ra được vòng vây của đối phương. Mỗi khi muốn vung móng vuốt đánh tới kẻ địch thì nó lại bị hiệu quả của [Sát Thương Thuộc Tính Lôi] làm cho tê cứng người, không thể cử động.
Còn khi thuận lợi đánh ra được đòn công kích thì lại bị con Bộ Xương Chiến Sĩ này đưa tấm khiên xương cứng hơn cả sắt thép ra đón đỡ, làm chân chó của hắn bị tê dại một hồi lâu.
Hoảng sợ khi nhận ra tình thế của mình càng lúc càng nguy cấp, hắn liều mạng bất chấp lấy thương đổi thương muốn đột phá vòng vây. Nhưng những tên Bộ Xương Chiến Sĩ này lại hành động quá mức nhịp nhàng, đồng loạt đứng sát, hỗ trợ nhau chống đỡ kẻ địch, khiến Karen không thể nào thoát đi.
Karen khổ sở chống đỡ trong tuyệt vọng, vết thương trên người càng lúc càng nhiều lên thêm, đến khi hắn nhận ra mình đã không còn đường lui thì trên cơ thể đã bị bịt kín lại bởi những miệng vết thương chồng chất lên nhau. Máu tươi cũng theo đó mà nhuộm đỏ cả bộ lông chó màu đen bên ngoài của hắn.
Có được "Vận Phong Thuật" cùng "Bộc Lôi Thuật" hỗ trợ, lại thêm lợi thế về quân sống đông đúc, nhóm 10 tên Bộ Xương Chiến Sĩ gần như là áp đảo về sức mạnh với một tên quỷ dữ đẳng cấp chỉ tương đồng với một con Boss Thủ Lĩnh 20 – 25 cấp trong trò chơi.
Với đẳng cấp kẻ địch thấp như vậy, Đình Tấn mới không cần lo lắng gì mà đứng tại chỗ quan sát, vừa ra lệnh chỉ huy.