Tiếng thét chói tai hết đợt này đến đợt khác, ngay cả người coi như đã gặp qua đủ loại trường hợp như Hạ Mạt cũng có chút không quen, không biết các bảo bảo có khóc hay không? Cậu cúi đầu nhìn xem An An, tiểu gia hỏa đang chớp chớp đôi mắt ngây thơ, tò mò nhìn xung quanh, có lẽ do thần sắc của những người xung quanh quá mức điên cuồng, nhóc thậm chí vô ý thức mở miệng, lộ ra thịt non phấn hồng bên trong, nhìn như là bị cảm xúc kích động của mọi người làm sợ đến ngây ngốc.
Randall trong mắt người ngoài vĩnh viễn là cao quý lãnh diễm, nhưng ngày hôm nay nhìn lại, mọi người như thế nào cũng không thể liên tưởng hắn với hai từ cao lãnh. Chỉ thấy hắn tay phải ôm lấy bả vai Hạ Mạt, tay trái chủ động nâng mông Bình Bình. Tiểu gia hỏa vô cùng tự giác mà ghé vào vai hắn, cánh tay trắng trắng mềm mềm hơi hơi làm ra động tác ôm lấy cổ hắn, nháy mắt manh ngã một đám nữ hán tử.
“Ai da uy! Thì ra Randall điện hạ cũng có mặt ôn nhu như vậy! Làm cho người xuân tâm nhộn nhạo!”
“Thân, có thể đừng si tâm vọng tưởng không? Trước khi Hạ đại sư sinh ra tiểu vương tử đã kém hơn rồi, hiện giờ Hạ đại sư một hơi sinh hai nhóc, bà càng không có cơ hội!”
“Nhìn tiểu vương tử cùng Randall điện hạ giống nhau như đúc! Nhìn mái tóc kia, đôi mắt kia, lớn lên nhất định là mỹ nam tử!”
“……”
Đám người Lannado không dừng lại ở bãi đỗ, trực tiếp thông qua lối VIP tiến vào hội trường đón tiếp phóng viên.
Chu đài trưởng đã sớm chờ ở cửa vào hội trường, nhìn thấy thang máy mở ra từ phía xa, hắn lập tức tươi cười tiến lên đón “Chúc bệ hạ một ngày tốt lành, chúc đế hậu một ngày tốt lành, chúc Randall điện hạ….”
“Được rồi được rồi.” Lannado ngăn hắn lại “Các phóng viên đều đến đông đủ?”
“Vâng, đều đến đông đủ. Thần cố ý chọn hội trường lớn nhất, nếu không chắc không chứa đủ.” Chu Hướng Huy một bên nói một bên lén lút đánh giá tiểu vương tử phía sau, chỉ tiếc hai tiểu vương tử này đều quay mặt ra sau, hắn chỉ có thể nhìn thấy hai cái đầu màu vàng kim và cánh tay trắng ngần như ngó sen.
Lannado gật đầu, quay đầu lại nói với đám người Randall: “Thời gian cũng đến rồi, chúng ta mau vào đi.” Lannado nhấc chân đi vào, Chu Hướng Huy vội vàng tiến lên dẫn đường.
Cửa lớn đẩy ra, hội trường lạnh ngắt như tờ, ánh mắt của mấy ngàn người đều không hẹn mà cùng tập trung về phía cửa, nhìn chằm chằm đám người Lannado không chớp mắt.
Lannado hơi tạm dừng hai giây, ánh mắt quét toàn bộ hội trường một vòng, sau đó nhấc chân lên trên đài, đám người Edern, Vị Chinh theo sau.
Trên đài bày một cái bàn, phía trên trải khăn màu trắng ngà.
Lannado ngồi chính giữa, Edern ngồi bên tay phải hắn, tiếp đó là Vị Chinh, Ngọc Chương, Lance, bên còn lại là Hạ Mạt cùng Randall ôm bảo bảo.
Mấy người ngồi ổn định, khí tràng cường đại khác thường.
Các phóng viên rơi vào trạng thái kinh diễm lập tức phản ứng lại “tách tách tách” chụp ảnh và quay video.
Lannado làm người có thân phận địa vị tôn quý nhất, đương nhiên sẽ là người mở đầu, nói tóm lại, cuộc họp báo lần này có mục đích chủ yếu là giới thiệu hai tiểu vương tử cho nhân dân toàn Lạp Hỗ tinh cầu.
Tiếp đó đến phiên Randall nói chuyện.
Các phóng viên đem ống kính nhắm ngay tiểu vương tử Bình Bình đang nằm trong lồng ngực hắn.
Randall từ đầu đến cuối vẫn không có biểu tình gì, thấy mọi người đều đem ánh mắt đặt trên người hắn cũng không sốt ruột, nhẹ giọng an ủi bảo bảo, sau đó xoay lại tiểu gia hỏa trong ngực, để cho nhóc ngồi trên cánh tay mình đối diện với các phóng viên, mà một bàn tay rảnh rỗi khác thì cầm lấy cánh tay mập mạp của nhóc múa may làm dáng “Bình Bình chào mọi người đi con.”
Chỉ một động tác đơn giản như vậy cũng đủ để làm cho trái tim của phái nữ có mặt ở đây đập gia tốc, Alpha có hài tử quả nhiên sẽ càng thêm ôn nhu sao?!
Tiểu vương tử di truyền vẻ ngoài của Randall, làn da trắng bóc, tóc màu vàng kim nhạt, đôi mắt to màu xanh, hai bên mặt còn có một lúm đồng tiền nho nhỏ. Nhóc mặc quần áo thủy thủ đáng yêu màu tím nhạt, trước ngực còn thắt một chiếc cà vạt ngắn cũn. Bởi vì tuổi quá nhỏ, thân thể không rắn chắc nên toàn bộ thân thể nhóc đều tựa trên người Randall.
Tiểu gia hỏa đáng yêu đến không chịu nổi, chẳng sợ không làm gì cũng có thể nháy mắt thu phục tâm của tất cả các phóng viên, cho nên khi bọn họ nghe thấy Randall nói đều theo bản năng mà cho là vui đùa — rốt cuộc bảo bảo nhà ai mới 7 ngày đã nghe hiểu lời của ba mẹ?
Nhưng làm người mở rộng tầm mắt chính là tiểu gia hỏa vậy mà phối hợp kêu “a a” hai tiếng! Thậm chí còn nỗ lực mà nhảy hai cái. Ngay sau đó An An nằm trong ngực Hạ Mạt cũng bắt đầu giơ tay múa chân cười khanh khách không ngừng.
Các phóng viên đều sợ ngây người! Một lúc lâu sau mới phản ứng lại!
“Trời ạ, quá thông minh!”
“Mới một tuần tuổi mà đã thông minh như vậy?! Quả thực là nghịch thiên!”
“Ta cũng thật muốn có một bảo bảo vừa thông minh lại còn đáng yêu như vậy…”
Randall cũng không nghĩ tới biểu hiện của Bình Bình cùng An An lại ngoài dự đoán như vậy, lông mày vàng nhạt hơi nhướng lên, mắt đầy ý cười nhìn Hạ Mạt.
Hạ Mạt cũng vô cùng vui sướng, nếu như không phải cố kỵ còn những người khác ở đây cậu đều hận không thể lập tức kéo hai nhóc con này vào ngực hôn mấy phát!
Hai bảo bối xem như đã chào hỏi qua với mọi người, mục đích của cuộc họp báo này cũng hoàn thành, Lannado tiếp nhận micro, tuyên bố: “Cuộc họp báo đến đây là kết thúc.”
Các phóng viên sôi nổi phát ra âm thanh ai oán, tiếc nuối nhìn theo nhóm tiểu vương tử rời đi.
Một buổi họp báo từ đầu tới đuôi chỉ chưa đến 20 phút, trong đó đa phần vẫn là Lannado nói chuyện, chân chính để lại cho tiểu vương tử cũng chỉ còn lại một phút.
Thế nhưng cho dù như vậy, các phóng viên cũng cảm thấy đáng giá!
Sau khi họp báo kết thúc, trẻn quang võng trở nên vô cùng náo nhiệt, mọi người đầu tiên thể hiện sự tán thưởng với biểu hiện của các tiểu vương tử trong cuộc họp báo, sau đó lại tự động tổ chức hậu viên hội (Là tổ chức chính thống đại diện cho fandom của một người nổi tiếng để tiến hành các hoạt động ủng hộ, hỗ trợ đối tượng ấy; được chính chủ và fandom thừa nhận) của các tiểu vương tử, cũng bắt đầu chiêu binh mãi mã trên mạng, chỉ chưa tới một phút, thành viên đã phát triển đến mấy vạn người.
Cùng lúc đó, Taobao cũng bắt kịp thời đại, nhanh chóng đưa ra trang phục gia đình cùng kiểu dáng với Randall điện hạ, nghe nói giá bán chỉ cần 999 Lạp Hỗ tệ. Quần áo vừa mới được đăng lên ngày đầu tiên đã bán được 5 vạn bộ!
Đoàn người trở lại hoàng cung, Lannado, Edern cùng Vị Chinh đều có chuyện cần xử lý nên rời đi trước. Không bao lâu, trong Tả thiên điện chỉ còn lại Randall, Hạ Mạt, Lance, Ngọc Chương cùng với hai tiểu bảo bảo.
Ngọc Chương ở nơi này nhiều ngày, chủ yếu phụ trách phương diện ẩm thực của Hạ Mạt và bảo bảo, thấy đã sắp đến giữa trưa rồi, y liền nhanh chóng đi đến phòng bếp bận việc.
Lance không hề có một chút hình tượng nào nằm nhoài lên sô pha, còn đặc biệt lòng tham mà đặt hai tiểu bảo bảo bên cạnh mình.
Thân thể của Bình Bình cùng An An mềm mại, ngay cả ngồi cũng khó khăn, chỉ có thể ghé vào ngực Lance gian nan cử động. Lăn lộn năm sáu phút, hao hết sức lực bò lên cổ Lance, hai nhóc kích động kêu a a, tay nhỏ múa may chạm vào mặt Lance.
Mao Mao nghe thấy động tĩnh dưới lầu liền đứng trên lan can nhìn xuống dưới, nhìn hai bảo bảo tựa như đang chơi trò chơi thú vị gì, hai ba cái nhảy lên sô pha.
Bàng quan bốn năm phút, nó cũng cảm thấy có ý tứ, liền nhảy đến trước ngực Lance, dẩu mông lên, cái đuôi mềm lay động trái phải, hai cái móng vuốt nhỏ túm lấy quần áo Lance cào qua cào lại, chẳng mấy chốc tây trang xa hoa của Lance đã hoàn toàn báo hỏng.
Hạ Mạt tựa vào trong lồng ngực Randall, nhìn bốn đứa nhóc chơi sung sướng, cầm lòng không được cong khóe miệng.
Nháy mắt đã đến đầy tháng của bảo bảo, Lạp Hỗ tinh cầu cũng không có tập tục mở tiệc đầy tháng, mọi người càng có thói quen mở tiệc long trọng chiêu đãi khách khứa trong sinh nhật một tuổi.
Thế nhưng Lannado lời lẽ chính đáng thuyết phục: “Đầy tháng của bảo bảo chúng ta cũng không cần mời quá nhiều người, chỉ cần gọi những người có quan hệ tốt đến tụ tập một bữa là được.” Kỳ thật nói đến cùng, chính là muốn mượn cơ hội này khoe tôn tử bảo bối của hắn với mọi người.
Quả nhiên, ở trong yến hội, các vị đại lão sôi nổi biểu đạt sự hâm mộ với việc Lannado tuổi còn trẻ mà đã có thể ôm tôn tử, Lannado cũng coi như là phi thường rụt rè mà khoe khoang một phen.
Những tháng ngày có bảo bảo bên cạnh thực sự quá hạnh phúc, làm cho Hạ Mạt gần như đã quên mất giải đấu siêu cơ giáp sắp tới.
9h tối, sau khi đi xem bảo bảo xong, Hạ Mạt liền trở lại phòng ngủ, mới vừa nằm lên giường thì trên quang não đã truyền đến video trò chuyện của Gail.
“Còn chưa ngủ đi?” Thanh âm của Gail vẫn tràn đầy sức sống như cũ.
“Không có, vừa dỗ bảo bảo ngủ xong.”
Nghe thấy Hạ Mạt nhắc đến bảo bảo, Gail liền cảm thấy vô cùng hối hận “Bình Bình cùng An An đầy tháng, chúng tớ vốn cũng định đến…”
“Không sao cả, về sau không phải cũng sẽ thấy sao?”
“Cũng đúng.” Gail sờ sờ đầu “Đúng rồi, về giải đấu kia, cậu quyết định chưa?”
“Thi đấu gì?”
“Giải đấu cơ giáp siêu cấp tinh cầu, tớ nghe A Đạt nói cậu không định tham gia, là vì bảo bảo sao?”
Hạ Mạt: “……”
Trời ạ!
Cậu đã vô cùng hạnh phúc vì quên mất nó có được không?! Tại sao lại đột nhiên nói sự thật tàn khốc vậy cho cậu!
Gail nhìn phản ứng này của Hạ Mạt liền biết cậu đã hoàn toàn quên mất chuyện này, hắn bỗng nhiên cảm thấy có lỗi với bạn tốt của mình “Cái này, tớ chính là đến thăm dò ý định của các cậu. Nghe nói lần này Fillet cùng Thạch Sư định dốc toàn lực ứng chiến, chỉ sợ là muốn ra oai phủ đầu Lạp Hỗ.”
Hết chương 380.