Lance buồn bực xông vào Hữu thiên điện, bất chấp động tác tiến lên đón của người hầu, trực tiếp chạy tiến phòng ngủ, trở tay khóa cửa.
“Ah… Nguy hiểm thật, suýt chút nữa bị phụ hậu bắt lấy thuyết giáo.”
Lance ngồi vào trên giường, nhàm chán đánh gối đầu, “Alpha, Alpha, con cũng biết phải tranh thủ thời gian tìm đối tượng, nhưng là cũng không phải là đi ra chợ mua rau cải, nói mua là có thể mua được.”
“Hoàng huynh có thể tìm được đối tượng nhanh như vậy cũng là Hạ Mạt đuổi tới cửa đúng không? Nếu như có Alpha tự động đưa tới trước mặt con thì làm gì đến nỗi như thế này?”
Lance nghiêng đầu lăn lộn trong chăn, nghĩ tới nghĩ lui, hay là gọi điện cho Vu Triết than phiền, nhưng đề nghị video vừa mới được đưa ra đã bị hắn cắt đứt.
“Vu Triết mới chỉ 13, 14 tuổi, căn bản cũng không có áp lực phương diện này. Nói với hắn cũng không thể làm cho hắn đồng cảm.”
Lance ôm lấy đầu, bực bội lăn qua lăn lại. Đến bây giờ y mới phát hiện người có thể trao đổi với mình vậy mà chỉ có Hạ Mạt cùng Vu Triết?! Y chính là Lance người gặp người thích hoa gặp hoa nở!”Khuê mật” lại chỉ có hai?! Quả thực không khoa học!
“Đinh… Đề nghị trò chuyện đến từ Trần Tuấn Vũ.”
Nghe thấy thanh âm nhắc nhở máy móc, Lance lập tức buông bàn tay nắm chặt tóc ra, nhìn chằm chằm màn hình quang não đang liên tục nháy lên qua mái tóc màu vàng nhạt.
Trần Tuấn Vũ?
Do dự một chút, Lance nhúc nhích đến giữa giường, ấn nút nghe.
Thanh âm của Trần Tuấn Vũ thông qua quang não truyền tới, vốn là một thanh âm vô lại cũng có thêm mấy phần từ tính, “Lance… Điện hạ? Ngủ chưa?”
Lance bình phục tâm tình, lúc này mới nói: “Còn chưa, làm sao, có việc?”
“Thật ra cũng không có gì.” Trong thanh âm của Trần Tuấn Vũ có thể nghe ra ý cười, “Chỉ là tối nay lúc ăn cơm, chú ý tới nét mặt bệ hạ cùng đế hậu xem ngài, tựa hồ cho rằng Randall điện hạ đã vượt xa ngài ở trên phương diện tình cảm và gia đình, cho nên ta có chút bận tâm ngài.”
Nghe thấy lời nói này, trong nội tâm Lance trào ra một ý nghĩ duy nhất chính là: đã có đối tượng để than phiền rồi!
“Ôi! Anh cũng nhìn ra sao?” Lance nằm trên giường hai tay hai châm giang thành hình chữ ‘đại’, hai mắt nhìn trần nhà, “Lúc nãy phụ hoàng cùng phụ hậu vừa mới nói với tôi chuyện này.”
“Vậy ngài trả lời thế nào?”
“Còn có thể trả lời thế nào? Bọn họ nói chuyện này không chỉ một hai lần, lúc đầu tôi còn nhẫn nại nói chuyện với bọn họ, đến bây giờ hoàn toàn là vừa nghe đến đã bỏ chạy!”
Trần Tuấn Vũ cười nhẹ, “Thật khó tưởng tượng, vẫn còn chuyện khiến cho Lance điện hạ vừa nghe thấy đã khủng hoảng.”
“Anh không phải là Omega, đương nhiên không tưởng tượng nổi.”
Trần Tuấn Vũ nhẹ giọng cười.
Lance cảm thấy thanh âm của hắn lười biếng, vì vậy hỏi: “Anh đã ở trên giường sao?”
“Đúng vậy a.”
Trần Tuấn Vũ tựa hồ trở mình, ngay sau đó Lance nghe thấy thanh âm uống nước của hắn, “Ừng ực ừng ực” thanh âm vô cùng có tiết tấu, nghe nghe, Lance cũng không biết thế nào liền bật cười.
“Cười cái gì?”
Lance lắc đầu, ngay sau đó nghĩ đến hiện tại bọn họ dùng là giọng nói, đối phương căn bản là nhìn không thấy nét mặt cùng động tác của y, vì vậy nói bổ sung: “Không có gì. Đúng rồi, anh sắp lên năm 4 rồi, con đường sau này đã quyết định sao?”
“Vào quân đội.”
“Vậy cũng rất tốt. Nếu có thể vào đội quân của Vu Dục thúc thúc hoặc Trần Kỳ thúc thúc cũng không tồi.”
“Ngài thì sao? Ngài đã nghĩ đến tương lai chưa?”
“Tôi?” Lance bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ, “Thân phận treo ở đây, rất nhiều chuyện mặc dù là muốn làm cũng sẽ bị hạn chế. Nếu tòng quân, trên cơ bản cũng là chỉ có thể công tác ở căn cứ, không thể theo quân xuất chiến.”
“Ngài nghĩ xuất chiến?”
“Đó là đương nhiên.” Lance đương nhiên nói: “Tôi chính là nam nhân thứ thiệt, nam nhân nào mà không muốn tiến công lập nghiệp?”
Trần Tuấn Vũ cười, “Rất có ý chí.”
“Tôi chính là Omega tụ tập đủ trí khôn mỹ mạo và ưu tú! Những Alpha kia không thích tôi là bọn họ mắt vụng về, nhìn không ra nội hàm của tôi!”
Trần Tuấn Vũ vô cùng tán đồng nói: “Ừm.”
Được người tán thành liền vui vẻ bỏ qua đề tài này, Lance tiến vào chăn, “Phiền quá, ngày mai lại muốn bắt đầu đi học. Quan trọng nhất là lại muốn trông thấy gương mặt dối trá làm ra vẻ kia của Laurent.”
“Không thích hắn rất bình thường, không nhìn hắn là được.”
“Nhưng hắn luôn sẽ chủ động xuất hiện trong tầm mắt tôi.”
“Bọn họ sớm muộn sẽ bị tiêu diệt triệt để.”
“Tốt! Mượn cát ngôn của anh!”
“Cũng không còn sớm, tranh thủ thời gian ngủ. Ngày mai chúng ta nói chuyện tiếp.”
“Đã muộn sao?” Lance nhìn thời gian bên trên quang não, mới phát hiện thì ra đã đã trễ như vậy, liền vội vàng nói: “Được rồi, ngủ ngon.”
Lance cắt đứt trò chuyện, tuy nói hai người cũng không nói quá nhiều, nhưng vẫn làm cho Lance cảm thấy thư giãn hơn rất nhiều. Thật ra cảm giác tìm người than phiền vẫn là không tệ, nhất là khi đối tượng là một nam nhân vô cùng anh tuấn, ôn nhu.
Về sau nếu như lại gặp phải chuyện phiền lòng, cũng có thể tìm hắn chứ?
—— ——
Sáng sớm ngày hôm sau.
Lance ngồi phi thuyền bay về trường học.
Mà Hạ Mạt cùng Randall bị giữ lại ở trong hoàng cung cho đám thợ may lăn lộn.
Nghi thức đính hôn của hoàng gia vô cùng rườm rà, chỉ là trang phục đã có 3 bộ, càng đừng nhắc đến những chi tiết khác.
Dựa theo an bài của Edern, toàn bộ nghi thức sẽ được diễn tập trước lễ đính hôn 1 ngày. Mục đích diễn tập là mô phỏng tình huống thật, chuẩn bị sẵn những vấn đề sẽ xảy ra.
Diễn tập chấm dứt, hết thảy bình thường.
Edern vỗ vỗ bả vai Hạ Mạt, nói với hắn: “Diễn tập một ngày, con cũng mệt mỏi rồi. Sau khi trở về nhanh nghỉ ngơi, ngày mai mới là lúc thực sự mệt mỏi.”
Hạ Mạt gật đầu, cùng Randall sóng vai trở lại Tả thiên điện.
Buổi tối, Hạ Mạt không có khẩu vị gì, sau khi đơn giản nếm qua một chút thức ăn liền về phòng ngủ.
Hạ Mạt ngồi phịch trên giường, Randall thay cậu bóp chân.
“Đứng cả một ngày, chân chắc chắn là đau đúng không?”
“Không sao.” Hạ Mạt nhắm mắt lại, “Chỉ cần vừa nghĩ tới nghi thức đính hôn ngày mai em đã cảm thấy khẩn trương trong lòng.”
“Tất cả đều đã chuẩn bị xong, ngày mai nhất định sẽ vô cùng thuận lợi.”
“Đã mời tinh cầu Gamma cùng tinh cầu Airwolf chưa?”
“Bọn họ đã hồi phục, khẳng định có thể đến trước nghi thức đính hôn trưa mai.”
“Vậy là tốt rồi.” Hạ Mạt nghiêng người ôm lấy eo Randall, “Tuần này bên nội các vô cùng yên tĩnh, em luôn thấy biểu hiện của bọn hắn rất không bình thường.”
“Yên tâm, cho dù gặp được chuyện gì, đều có ta bảo vệ em.”
“Trên nghi thức đính hôn còn tuyên bố chuyện em mang thai?”
“Ừm.” Randall hôn đầu ngón tay của cậu, “Phụ hoàng cùng phụ hậu đã không kịp đợi rồi.”
Hạ Mạt thoáng tưởng tượng một cái, “Nhất định sẽ làm cho mọi người cảm thấy vô cùng kinh ngạc đúng không?”
“Cái đó đúng.” Randall đứng dậy ôm Hạ Mạt, “Tốt rồi đừng suy nghĩ nữa, tranh thủ thời gian ngủ, trong mắt của em toàn là tơ máu.”
“Được.”
—— ——
7:30 sáng thứ 7, Hạ Mạt còn đang mơ hồ, đã bị Randall kéo dậy từ trên giường.
Cậu cố gắng mở mắt, liếc nhìn Randall. Randall mặc lễ phục màu trắng viền vàng, quần áo được cắt may riêng bao quanh thân người làm cho Hạ Mạt không thể không lại một lần nữa cảm khái “Lão công thật là hoàn mỹ, cho dù mặc cái gì cũng đẹp mắt.”
Trong lòng đang phạm hoa si nhưng mặt ngoài vẫn vô cùng tỉnh táo, cậu hỏi: “Đã đến giờ?”
“Bây giờ là 7:40 sáng, cách khoảng thời gian em cần đến rất sớm. Thế nhưng hôm qua phụ hậu cũng đã dặn, ta phải đi đến cửa chính hoàng cung trước, cùng đi phụ hoàng nghênh đón các vị khách, em hãy đến chỗ ba ba. Tất cả đều làm theo quá trình đã được tập luyện trước, được không?”
Trông thấy Randall phải đi, Hạ Mạt lập tức luống cuống, “Ba ba tới rồi sao?”
“Dưới lầu, phụ hậu cũng tới.”
“Vậy được rồi.” Nghe thấy thân nhân ở đây, Hạ Mạt yên tâm không ít, “Anh đi đi, em sẽ ở cùng với ba ba, phụ hậu.”
“Yêu em, bận bịu qua hôm nay, ta sẽ dành thời gian thật nhiều ở bên em.” Randall nghiêng người hôn một cái lên trán cậu, sờ sờ gương mặt của cậu, quay người rời khỏi.
Hạ Mạt đưa mắt nhìn Randall rời khỏi, cửa phòng đóng lại, chưa được vài phút đã mở ra.
Ngọc Chương xuất hiện ở cửa ra vào, nhìn thấy Hạ Mạt còn chưa xuống giường, không khỏi nhăn đầu lông mày, “Đứa nhỏ ngốc này còn chờ cái gì nữa? Tranh thủ thời gian chuẩn bị rời giường đi.”
“Đã biết.” Hạ Mạt hoàn hồn, không nhanh không chậm xuống giường, mặc bít tất cùng ủng da đặc chế màu trắng.
Ngọc Chương đứng ở trước mặt cậu, tỉ mỉ giúp cậu sửa sang xong cổ áo, sau khi xong việc liền lùi một bước dò xét, cuối cùng chỉ nói hai chữ, “Đẹp mắt!”
Hạ Mạt cười, nghĩ thầm bộ này chính là trang phục tình lữ với Randall a, Randall mặc vào đều có thể tư thế hiên ngang, cậu tự nhiên cũng không thể chênh lệch quá xa.
Randall cùng phù rể Trần Khiết, Trần Tuấn Vũ đi vào cửa hoàng cung.
Lúc này bên ngoài một trăm mét đã chật ních các phóng viên, trong đó có vài người là đến từ tinh cầu thân thiết với Lạp Hỗ.
Ba người vừa xuất hiện, lập tức khiến cho phóng viên bạo động.
“Randall điện hạ! Nghi thức đính hôn giữa Ngài và Vương phi sắp tới, có thể tiết lộ lễ kết hôn của hai người diễn ra vào lúc nào hay không?” “Điện hạ! Trong khoảng thời gian gần đây ngài có kế hoạch sinh bảo bảo không?”
“Thất quân đoàn của ngài và Vương phi vừa mới lấy được thành tích quán quân trong giải thi đấu giữa các tinh cầu, như vậy xin hỏi, liệu có các tinh cầu xếp trong top 10 đến đây dự lễ không?”
“…”
Đủ loại vấn đề của các phóng viên, chỉ cần có một chút quan hệ tới lễ đính hôn đều bị bọn họ hỏi đến.
Randall cho các thời gian 10 phút đồng hồ, trả lời hơn hai mươi vấn đề, sau đó liền quay lại chỗ đứng, tiếp tục chờ khách nhân.
Không bao lâu, Lannado cùng Vị Chinh cũng tới.
Bởi vì lúc này mới là 9:0, thời gian còn rất sớm, đến đây dự nghi thức đính hôn hơn phân nửa là thành viên nòng cốt của Hoàng đảng.
Thẳng đến 10:30, Randall cùng Lannado mới nhìn thấy chiếc phi thuyền có ký hiệu Phi thiên hổ hai cánh xuất hiện.
Phi thiên hổ hai cánh, ký hiệu cho phi thuyền của Nội các tổng lý.
Tuy nói gần đây nội các cũng không có làm ra thành tích gì khiến cho người ta kinh diễm, nhưng mà các phóng viên vẫn vô cùng trung thành quay lại hình ảnh của Locke.
Hết chương 278.