Một hồi kiểm tra đo lường tinh thần lực khiến cho Hạ Mạt trong chớp mắt trở thành 110 mà mọi người đều biết rõ; một hồi khiêu chiến thi đấu khiến cho mọi nguời mở rộng tầm mắt làm cho Hạ Mạt trong vòng một đêm trở thành thiên tài danh xứng với thực.
Trải qua suốt cả đêm nghỉ ngơi và hồi phục, ngày hôm sau, Hạ Mạt như thường lệ đến trường.
Bài học hôm nay vẫn là lý luận nhiều hơn là thực hành, thứ duy nhất làm cho cậu thấy thỏa mãn chính là cậu rốt cuộc có thể đi học chung cùng với thành viên trong tiểu đội của mình, mặc dù người này không phải là Randall, nhưng là người ảnh hưởng khá lớn đến cuộc sống hạnh phúc sau này của cậu—— cậu em chồng Lance!
Hạ Mạt cùng Lance được Randall đưa đến phòng học, trên đường đi không ngừng có học sinh trộm liếc bọn họ.
Làm nhị vương tử của Lạp Hỗ tinh cầu, Lance luôn được mọi người chú ý, đã sớm chết lặng với tình huống này
Nhưng mà Hạ Mạt không giống vậy!
Tuy nói ngày công bố kết quả tinh thần lực đã đưa tới một làn sóng truy phủng, nhưng lúc đó làm sao có thể giống bây giờ?
Lúc ấy cậu ở trong mắt mọi người chỉ là một tên có vỏ ngoài đẹp đẽ mà thôi, mà bây giờ lại chính là siêu cấp thiên tài chân chính! Làm sao có thể không để ý đến sự chênh lệnh đấy?!
Hai người ngồi ở chỗ gần cuối phòng học.
Không đầy mấy phút, chung quanh bọn họ an vị đầy người, đương nhiên, bên phải Hạ Mạt cùng với bên trái Lance đều trống một ghế
Sau đó, khi lão sư tiến vào phòng học thì điều đầu tiên chú ý tới chính là hai người bọn họ. Thế nhưng ngại với thân phận của Lance cùng với biểu hiện kinh người ngày hôm qua của Hạ Mạt nên lão sư phi thường thức thời không gọi bọn họ trả lời vấn đề, thế nhưng một đống người ngồi xung quanh bọn họ thì thảm rồi.
Liên tục gần một giờ sau, lão sư tuyên bố nghỉ ngơi giữa giờ.
Đã có thời gian hoạt động tự do, bạn học tại rục rịch, nhất là những người ngồi gần Hạ Mạt cùng với Lance đều không muốn lãng phí cơ hội tiếp xúc với siêu cấp thiên tài và vương tử điện hạ!
Các học sinh ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi một chút, rõ ràng muốn lôi kéo làm quen cực kì, thế nhưng lại không dám bước lên trước.
Rốt cục, trù trừ thật lâu lão sư đi xuống bục giảng, dưới ánh mắt vô cùng sùng bái và ngưỡng mộ của các học sinh, đi đến trước mặt Hạ Mạt cùng Lance.
Phương thức lôi kéo làm quen của lão sư đối với học sinh đều chỉ có một loại, “Các em khi ngồi trong lớp đều vô cùng nghiêm túc, không biết có chỗ nào không hiểu hay không?”
Hạ Mạt nghiêng đầu, nhìn Lance, đứng lên nói: “Ngài giảng giải vô cùng rõ ràng, chúng em đều nghe rõ.”
Lão sư thấy thế, liên tục khoát tay không ngừng, “Ngồi xuống ngồi xuống, đừng có khách khí như vậy.”
Hạ Mạt cố gắng tươi cười, nghĩ thầm: Ngài chính là lão sư a, điểm số đều nắm giữ ở trong tay ngài, em có thể không khách khí sao?
Lão sư thấy cậu vẫn không có ngồi xuống, liền cười nói với các bạn học vây xem: “Hạ Mạt đồng học thật là hiểu lễ phép.”
Nghe thấy hắn nói như vậy, Lance mặt không thay đổi đứng lên.
Lão sư chú ý tới thần sắc của y, mặt cứng đờ.
Hạ Mạt vội vàng hoà giải, “Điện hạ đứng lên làm cái gì?”
“Ngồi mệt mỏi, muốn đứng một chút.” Sự thật chứng minh, mặc kệ cá tính nhanh nhẹn cỡ nào, chỉ cần hắn ngồi ở vị trí cao thì đều có thiên phú làm dáng. Lance chính là như vậy, y vừa đứng lên lập tức mấy trăm bạn học trong phòng đều ngồi không yên.
Lão sư cẩn thận từng li từng tí một dò xét Lance, thấy y không có nét mặt đặc biệt gì, mới kiềm chế run rẩy trong lòng, nói với Hạ Mạt: “Thầy đã xem trận đấu ngày hôm qua, vô cùng đặc sắc, biểu hiện lúc sau làm cho mọi người vô cùng khâm phục, hả lòng hả dạ!”
Các học sinh gật đầu nói phải.
Hạ Mạt có phần hổ thẹn nói: “Thật ra đến bây giờ em vẫn chưa xem toàn bộ quá tình của cuộc tranh tài.”
“Chỗ này của tớ có video, cậu có cần không?!” Một nam Beta can đảm nói
Hạ Mạt ngẩng đầu nhìn về phía hắn, còn không đợi hắn nói chuyện, đã nhìn thấy Lance túm nói: “Chỗ của bổn cung cũng có.”
Người cao quý như nhị vương tử Lance điện hạ đều nói như vậy, Hạ Mạt còn có thể làm sao?
Cậu lúng túng nói với nam sinh kia: “Cám ơn, không cần, chỗ của điện hạ có video.”
Nam sinh bị cự tuyệt lập tức ủ rũ cúi đầu xuống.
Hạ Mạt có phần không đành lòng, thế nhưng cậu không thể vì một người không quen biết mà đắc tội với em chồng tương lai! Loại mua bán hoàn toàn có thể ảnh hưởng đến hôn nhân của cậu này thực sự quá không có lời.
Tiếp đó, lão sư lại nói với Hạ Mạt mấy câu, nói gần nói xa đều quay chung quanh tinh thần lực.
Thái độ của Hạ Mạt đối với lão sư rất cung kính, không có chút nào không kiên nhẫn.
Đợi đến khi thời gian nghỉ ngơi giữa giờ mười phút trôi qua, lão sư mới về lại bục giảng, các học sinh cũng đều trở lại chỗ ngồi của mình.
Theo Hạ Mạt, môn học《 Nguyên lý lý luận về nguồn gốc và cách sử dụng tinh thần lực 》 này không khác gì với môn lịch sử, đều là ngành học tương đối khô khan. Cũng may ngôn ngữ của giáo viên rất khôi hài, thỉnh thoảng lại xen kẽ với những mẩu truyện ngắn mới khiến cho không khí trong lớp học sôi động lên một chút
Nhưng mà, loại không khí hài hòa này cũng không tiếp tục bao lâu.
“Các học sinh, nói nhiều như vậy, mọi người nhất định hứng thú với việc làm mẫu sử dụng tinh thần lực nhất đúng không!”
Không ít bạn học đều dùng ánh mắt nóng bỏng quăng tới trên người Hạ Mạt.
Hạ Mạt lập tức có dự cảm bất tường.
Lance nghiêng đầu, nhìn cậu bằng ánh mắt hả hê.
“Vì để cho mọi người càng hiểu rõ hơn về cách sử dụng tinh thần lực, chúng ta cần hai bạn học, phân biệt biểu thị chính phản. Như vậy, có bạn học tự nguyện làm ví dụ phản diện sao?”
Trong phòng học lặng ngắt như tờ.
Lão sư thấy thế, ho khan hai tiếng, “Khụ khụ, xem ra tất cả mọi người tương đối thẹn thùng. Như vậy đi, trước tiên chúng ta sẽ lựa chọn ví dụ chính diện.” Hắn hơi ngưng lại, bỗng nhiên cảm khái: “Hiện tại, để cho chúng ta dùng nóng bỏng tiếng vỗ tay, mời bạn học Hạ Mạt lên làm mẫu cho chúng ta nào!”
Tiếng vỗ tay nhiệt liệt vang lên, ở giữa thậm chí xen lẫn không ít tiếng huýt sáo.
Hạ Mạt thầm nghĩ quả là thế.
Cậu chậm rãi đứng lên, trước khi rời đi, Lance còn đặc biệt tri kỷ nói với cậu: “Nếu như dám dùng hết sạch tinh thần lực, cẩn thận bổn cung niết, chết, cậu!”
Hạ Mạt cứng cười lên đài.
Lão sư đầy nhiệt tình mời cậu đứng ở bên tay trái.
“Có Hạ Mạt bạn học làm chính diện ví dụ, các vị đang ngồi ở đây ai nguyện ý chủ động làm ví dụ phản diện? Có thể tiếp xúc gần giũ với Hạ Mạt bạn học, cơ hội này ngàn năm chỉ có một lần thôi nha! Tuyệt đối không nên bỏ qua!”
Lời nói còn chưa hết, toàn bộ phòng học đều sôi trào, ngoại trừ Lance ra thì tất cả mọi người đều giơ tay lên.
“Tuyển em tuyển em tuyển em!”
“Không phải muốn chọn ví dụ phản diện sao?! Tinh thần lực của em chỉ có 79!”
“Cút sang một bên đi, em chỉ có 74! Em mới chính là ví dụ tốt nhất!”
“Lão nương 70! Các cậu đừng có cùng lão nương đoạt!”
“…”
Toàn bộ phòng học hò hét ầm ĩ, trước một khắc còn bị các học sinh xua đuổi vậy mà bây giờ “Ví dụ phản diện ” lập tức hoa lệ chuyển hình trở thành miếng bánh thơm ngon trong mắt của mọi người.
Trông thấy các học sinh một tên so một tên thê thảm khổ sở, Hạ Mạt đầy mồ hôi lạnh, tại sao một tiết dạy học lại trở thành chiến trường so xem ai thảm hơn vậy.
Lance ngược lại là thấy rất sung sướng, ngồi một chỗ cười ha ha không ngừng, có lẽ từ trước đến giờ y vẫn chưa từng thấy một lớp học nào thú vị như vậy.
Lau nước mắt, y mở ra quang não, quay lại một đoạn video dài 10 phút, sau đó truyền cho phụ vương, phụ hậu, hoàng huynh, Trương Lợi, Trần Khiết, Vu Triết, cũng mang theo tiêu đề “Hiện trường tuyển chọn ví dụ phản diện”.
Phát xong những thứ này, y liền thu hồi quang não, có chút hăng hái xem tranh tài.
Sau năm phút.
Học sinh là ví dụ phản diện tốt nhất trong truyền thuyết được chọn ra!
Đó là một Omega nữ hiếm có, cũng không biết có phải quá căng thẳng hay không mà sắc mặt của nàng có chút tái nhợt. Sau khi nàng lên đài liền kích động không thôi nắm tay Hạ Mạt, ngay sau đó hơi có vẻ câu nệ tự giới thiệu: “Tớ là Trần Mộ Mộ, đến từ hệ Truyền bá tin tức, tinh Thần lực 69, mới chỉ biết được một chút trụ cột về phát động tinh thần lực. Tớ là siêu cấp miến của Hạ Mạt đồng học! Trận đấu ngày hôm qua tớ có đến hiện trường! Hạ Mạt thật đúng là đẹp trai ngây người!”
Có lẽ là bởi vì Trần Mộ Mộ là Omega nên các học sinh tiếc nuối vì không được chọn cũng không chê bai nàng mà là có chút phối hợp vỗ tay hưởng ứng.
“Trải qua một phen đấu võ kịch liệt, ví dụ phản diện tốt nhất của chúng ta được ra đời! Hiện tại mười các bạn học ngồi ở bên trái mỗi hàng đứng lên chọn đạo cụ.”
Đạo cụ! Là bộ kiện cơ giáp sao? Hạ Mạt nghĩ thầm.
Các học sinh được gọi lên đài theo thứ tự, chỉ thấy lão sư lấy ra một tá từ trong nhẫn không gian, phân phát cho những bạn học này.
Hạ Mạt càng ngày càng nghi hoặc, kính râm có quan hệ gì với tinh thần lực?
Mấy phút đồng hồ sau, kính râm được phát đến tay mỗi người trong phòng học này.
Lance vuốt vuốt kính râm trong tay, nghĩ thầm trường học quân sự Exxon không khổ là trường học số một trong toàn bộ Lạp Hỗ tinh cầu, ngay cả loại đồ vật dùng trong quân sự này cũng được đưa vào làm tài liệu giảng dạy bình thường.
“Kính râm trong tay mọi người, có cái tên chuyên nghiệp là Kính phân biệt tinh thần lực, hiện tại chủ yếu ứng dụng ở trong lĩnh vực quân sự. Thông qua nó chúng ta có thể thấy tinh thần lực do cơ thể phát ra cùng với cách điều khiển tinh thần lực của kí chủ.”
Các học sinh liên tục lấy làm kỳ lạ.
“Chúng ta chuẩn bị bắt đầu, mọi người nhanh chóng đeo kính phân biệt lên đi.”
Mấy trăm bạn học đều đeo kính râm lên theo sự hướng dẫn của lão sư.
Lão sư thấy tất cả mọi người đã đeo chỉnh tề, vì vậy quay người nói với Hạ Mạt: “Hạ Mạt đồng học, mời làm mẫu phát tán tinh thần lực.”
Phát tán tinh thần lực là trụ cột của việc sử dụng tinh thần lực, Hạ Mạt cũng không lạ lẫm với cái này, cậu nhắm mắt lại, cảm thụ năng lượng trong cơ thể.
Lance một tay chống cằm, hai mắt xuyên thấu qua kính phân biệt nhìn chằm chằm Hạ Mạt không rời mắt.
Bên trong thấu kính Hạ Mạt như bị bịt kín bởi một tầng màu đen, giống như một khối cắt hình đen thùi lùi đứng trên bục giảng. Nhưng mà rất nhanh, y đã nhìn thấy xung quanh bóng đen này xuất hiện một làn sương màu trắng mỏng, chỉ nháy mắt, sương mù phân tán ra bốn phía, hình thành một mảnh hải dương màu trắng vô cùng đậm.
Lão sư hợp thời giảng giải, “Đường cong màu bạc mà mọi người nhìn thấy chính là đường du hành của tinh thần lực, cũng gọi là tinh thần lực xúc giác. Cao cấp cơ giáp chế tạo sư có thể thông qua việc điều khiển ngàn vạn tinh thần xúc giác để hợp thành bộ kiện một cách tinh tế. Số lượng tinh thần xúc giác đại biểu tiềm lực tinh thần lực của một người, số lượng tinh thần xúc giác càng nhiều, tiềm lực tinh thần càng lớn.
Phía dưới có bạn học đặt câu hỏi, “Lão sư, dựa theo thuyết pháp của ngài, tinh thần xúc giác của Hạ Mạt đồng học là đạt đến mức độ nào.”
“Chờ một lát.” Lão sư thuần thục đeo lên kính râm, chậm rãi nhìn về phía Hạ Mạt, tuy nói đã sớm chuẩn bị tâm lý nhưng hắn vẫn phải kinh ngạc, hắn nuốt nước miếng, nhẹ nói: “Cái này, có đối lập mới có so sánh. Trần Mộ Mộ đồng học, hãy làm mẫu phát ra tinh thần lực.”
Trần Mộ Mộ nghe vậy liền gật nhẹ đầu, hai tay chắp lại trước ngực, sau khi dồn lực hai phút, các học sinh rốt cuộc nhìn thấy tinh thần xúc giác mỏng manh xung quanh nàng.
Hai bên so sánh, tinh thần xúc giác của Hạ Mạt không chỉ càng thêm nồng đậm, mà mỗi cái còn tùy hứng vạn phần, tản ra bạch quang nhu hòa; trái lại số lượng tinh thần xúc giác của Trần Mộ Mộ không chỉ ít mà còn vô cùng nhỏ giống như là một sợi tóc vậy, có cảm giác xé ra là đứt. Nếu như dùng dòng suối nhỏ đến ví von cảm thụ mà tinh thần xúc giác của Trần Mộ Mộ phát ra thì Hạ Mạt chính là biển lớn mênh mông.
“Thông qua so sánh giữa hai người, nhất định không cần thầy nhiều lời các em cũng có thể cảm giác được sự chênh lệnh giữa Trần Mộ Mộ đồng học và Hạ Mạt đồng học.” Nói xong, hắn gỡ xuống mắt kính, nói với hai người: “Cảm ơn các em đã làm mẫu, giờ các em về chỗ ngồi được rồi.”
Hạ Mạt thu hồi tinh thần lực, gật gật đầu với lão sư, sau đó đi xuống bục giảng.
Tốc độ phản ứng của Trần Mộ Mộ chậm hơn một chút, nên đi phía sau, nhưng chẳng ai ngờ rằng ngay khi nàng đi xuống bục giảng thì bỗng nhiên dưới chân đạp không, thân thể mất thăng bằng, trực tiếp ngã về phía Hạ Mạt!
Không thiếu bạn học nữ kinh hoàng thét lên.
Hạ Mạt căn bản không nghĩ tới Trần Mộ Mộ sẽ xảy ra chuyện như vậy nên mặc dù cảm giác có cái gì không đúng cũng không kịp phản ứng.
Cũng may lực ứng biến của lão sư cũng đủ mạnh, điều khiển tinh thần lực xây lên một hố cát ở trên mặt đất, Trần Mộ Mộ trực tiếp rơi xuống bên trong hố cát đó. Theo lý thuyết hố cát mềm mại, Trần Mộ Mộ sẽ không có vấn đề quá lớn, nhưng sau khi nàng té ngã liền không dậy nổi, không chỉ bờ môi phát tím vẻ mặt trắng bệch, lại còn đè nặng phần bụng thống khổ co lại thân thể.
Biến cố này làm cho mọi người bị dọa ngốc.
Mà ngay cả lão sư cũng đứng trố mắt trong chốc lát.
Hạ Mạt lăng lăng nhìn người co rút ở bên trong hố cát, cũng không biết thế nào, cảnh tượng này lại trùng khít với cảnh mình đau bụng quằn quại trước kia.
Ngồi ở hàng sau Lance trông thấy tình huống phía trước, lập tức lách qua đám người đi đến
“Tránh ra tránh ra, tránh hết ra! Bổn cung là bác sĩ! Để bổn cung kiểm tra cho nàng!”
Các bạn học thất kinh không ngừng mà thối lui ra bên ngoài, lưu lại cho y không gian đầy đủ.
Lance nhanh chóng lấy ra máy kiểm tra bệnh tật mini, quét hình Trần Mộ Mộ, rất nhanh, y ngẩng đầu, sắc mặt khó coi khác thường.
Lão sư thấy thế, vội hỏi: “Em ấy làm sao vậy?
Lance mím môi một cái, chậm rãi nhổ ra mấy chữ, “Nàng, đẻ non rồi.”
OÀ..ÀNH!
Hạ Mạt chỉ cảm thấy trước mắt biến thành màu đen, ngực giống như bị một tảng đá to từ trên trời nện xuống, làm cho cậu thở không nổi!
Trong đầu có cái gì chợt lóe lên, cậu cũng không dám bắt lấy tin tức kia! Không dám tìm kiếm ngọn nguồn!
Bởi vì cậu sợ hãi!
Sợ hãi sự thật tàn khốc sắp lộ ra!
Hết chương 119.