Trở Về Bên Em

Chương 1675: Tất nhiên không thể có quy mô nhỏ”.  



Có khi cả đời người ta cũng chẳng có trải nghiệm như cả hai người bọn họ hôm nay.



Hai người đi vào sâu trong hang, may mắn là tuy hang nằm sâu dưới lòng đất nhưng không khí lại rất thoáng đãng, điều này càng khiến người ta chắc chắn rằng nhất định phải có lối ra bên ngoài.



Quy mô của hang động này nằm ngoài dự đoán của Diệp Vĩnh Khang, đi về phía trước mười phút vẫn không thấy điểm cuối.



Advertisement

Lời giải thích duy nhất chính là trước đây nơi này thực sự là một hang động tự nhiên dưới lòng đất, người xưa đã cải tạo nó dưới cơ sở hang động ban đầu.



Nếu không, không thể hoàn thành một công trình khổng lồ như vậy nếu chỉ dựa vào nhân lực.



"Tại sao người xưa lại xây dựng hang động ngầm khổng lồ như vậy ở đây? Có mục đích gì? Cũng không thể ăn no rửng mỡ được".



Nhìn quanh, sự ngạc nhiên, tò mò đã vượt qua cả lo lắng và sợ hãi của Loan Loan.



Diệp Vĩnh Khang dùng đèn soi sáng con đường phía trước và nói: "Dù là cổ đại hay hiện đại, việc xây dựng các hang động ngầm nhìn chung không thể tách rời một số động cơ".



“Đầu tiên là để chứa vật liệu, nhưng theo quy mô và cấu trúc của hang này, người xưa đào hang này không thể dùng để chứa vật liệu, vì chỉ để chứa vật liệu thì không cần quy mô lớn như vậy, hơn nữa kết cấu này cũng không đúng".



"Khả năng thứ hai là di cư xuống sống dưới lòng đất để tránh những thảm họa như chiến tranh, nhưng khả năng này gần như không thể xảy ra, vì không có dấu hiệu cho thấy con người đã tồn tại lâu ở đây".



Loan Loan nghi ngờ hỏi: “Nó không phải để lưu trữ đồ vật cũng không phải để sinh tồn, thì đó là vì cái gì?"



Đang nói, Loan Loan đột nhiên ngẩn ra: “Chẳng lẽ là lăng mộ?"



Diệp Vĩnh Khang gật đầu: “Đây là khả năng lớn nhất. Theo người xưa, sau khi chết, con người sẽ đến một nơi khác để sinh tồn".



"Đó là lý do tại sao người xưa rất coi trọng lăng mộ của mình. Việc đầu tiên mà nhiều vị hoàng đế làm sau khi lên ngôi là bắt đầu xây dựng lăng mộ của riêng mình".



"Từ khi lên ngôi cho đến khi chết có thể chỉ ngắn vài ngày hoặc lâu là vài chục năm. Họ sẽ xây dựng lăng tẩm của mình thật xa hoa và đồ sộ, cố gắng tiếp tục hưởng vinh hoa phú quý của thế gian ngay cả sau khi chết".



"Nếu là khả năng này, thì có thể giải thích tại sao người xưa lại xây dựng một công trình dưới lòng đất khổng lồ như vậy, bởi vì chuyện này đối với họ cũng quan trọng như trường sinh bất lão vậy".



"Chẳng qua là trong hàng ngàn năm lịch sử của nhân loại, việc xây dựng lăng tẩm của bản thân đã tiêu hao rất nhiều nhân lực của đất nước, cũng có không ít hoàng đế trực tiếp dẫn đến sự diệt vong của đất nước".



“Những gì được xây dựng bằng sức mạnh của cả nước, tất nhiên không thể có quy mô nhỏ”.



Loan Loan lắng nghe những gì Diệp Vĩnh Khang nói với vẻ thích thú, dường như đã quên đi hoàn cảnh lúc này của họ, giống như là họ chỉ đang đi du lịch và khám phá vậy, vừa thán phục vừa hiếu kì hỏi: “Nhưng nơi này cũng đâu có giống lăng mộ, cả cái hành lang đen sì, chẳng thấy đầu ra”.



Diệp Vĩnh Khang không biết nên cười hay nên khóc: “Nếu cô là hoàng đế ở thời cổ đại, là người có tiếng nói cuối cùng trong toàn thiên hạ, cô có qua loa với chính lăng mộ của mình không?"



"Những lăng mộ của các vị hoàng đế xa xưa được xây dựng dựa trên nhân lực cả quốc gia, tốn kém rất nhiều tiền bạc. Việc hàng trăm nghìn, thậm chí hàng triệu người xây hàng chục năm không có gì lạ".



"Nếu đây thực sự là cổ mộ của một vị hoàng đế, vị trí hiện tại của chúng ta có lẽ chỉ là một lối đi, còn chưa phải lối vào cung điện dưới lòng đất đâu".



"Đây giống như một thành phố. Chúng ta còn chưa vào cổng thành. Cô lấy đâu ra quan tài? Cô sẽ ném quan tài của mình ra bên ngoài thành phố à?”



Loan Loan nghe xong trợn tròn mắt nói: "Có mà ném quan tài của anh ra ngoài ấy, anh biết tí thì hay lắm à, tôi không hiểu mới hỏi anh một câu, sao anh có thể ăn nói khó nghe thế chứ?"












TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv