“Hê hê, đó gọi là sự hấp dẫn về nhân cách”.
Tần Đại Dạ nở nụ cười vô cùng tự hào.
Diệp Vĩnh Khang và Thiên Diệp Nhi ngồi phía trước cũng chỉ đành thở dài với tên này, cũng không biết nên nói gì với hắn.
Advertisement
Vì Tần Đại Dạ nói quá đúng, tên này không chú trọng vẻ bề ngoài, trông không sạch sẽ, còn khá luộm thuộm.
Nhưng lại có khả năng tán gái xuất hóa nhập thần, chỉ cần là cô gái được hắn nhắm trúng thì tán đến đâu đổ đến đấy.
Từ sau khi Diệp Vĩnh Khang sắp xếp cho hắn làm bảo vệ nhà trẻ, âm thầm bảo vệ sự an toàn cho Diệp Tiểu Trân thì tên này càng như cá gặp nước, vui mừng khôn xiết.
Chỉ mới mấy tháng ngắn ngủi mà các giáo viên nữ trong nhà trẻ trẻ đẹp một chút, chỉ riêng những người Diệp Vĩnh Khang biết thì đã có mấy người trồng cây si với hắn.
Nhưng Diệp Vĩnh Khang cũng không can thiệp quá nhiều vào chuyện của Tần Đại Dạ, vì cánh tay kỳ lân tia chớp của tên này vốn dĩ là một môn công phu kích thích ngọn lửa tà ác.
Chỉ cần hắn đừng làm chuyện gì không có tình người, với tiền đề là cả hai đều bằng lòng thì chuyện này cũng không vi phạm quy tắc của Điện Long Thần.
“Diệp Nhi, sao rồi, nghe Huyền Trúc nói bây giờ cô là cánh tay trái, cánh tay phải của cô ấy, đã có thể một mình chống đỡ thay cô ấy rồi”.
Diệp Vĩnh Khang vừa lái xe vừa cười hỏi.
“Chị Huyền Trúc nói quá rồi, tôi chỉ giúp chị ấy mấy việc vặt thôi”.
Thiên Diệp Nhi khiêm tốn đáp: “Nhưng tôi rất thích cuộc sống như hiện giờ, mỗi ngày đều sống rất đầy đủ, có ý nghĩa hơn cuộc sống trước đây của tôi”.
Nhìn thấy nụ cười ngọt ngào của Thiên Diệp Nhi, Diệp Vĩnh Khang cũng cảm thấy vui, thầm nghĩ không hổ là nhân tài kiệt xuất mà trại huấn luyện gắt gao chọn ra, dù làm gì cũng có thể làm tốt nhất.
“Anh Diệp, anh bỗng gọi chúng tôi ra là có chuyện gì làm sao?”
Tần Đại Dạ ngồi hàng ghế sau nhàm chán hỏi.
“Dẫn hai người đến Thượng Hộ với tôi một chuyến”.
Diệp Vĩnh Khang đáp,
“Thượng Hộ?”
Tần Đại Dạ khó hiểu nói: “Đi làm gì?”
Diệp Vĩnh Khang vừa lái xe vừa chậm rãi nói: “Đi kiểm tra một chút, cánh tay kỳ lân tia chớp của cậu thế nào rồi?”
Lúc trời sắp sáng, máy bay từ từ hạ cánh xuống sân bay Phổ Đông, Thượng Hộ.
Vừa xuống máy bay đã cảm nhận được sự náo nhiệt và phồn hoa của thành phố này từ trong không khí.
Là thành phố lớn trọng điểm của Long Hạ, sự phồn thịnh và quy mô của nó không phải là thứ thành phố hạng ba như Giang Bắc có thể so sánh.
Tất nhiên vật giá ở đây cũng cao hơn, giá nhà càng không cần phải nói, tấc đất tấc vàng là câu giải thích hợp nhất với nơi này.
Từng có người nói nếu là tiền của người dân bình thường ở ngoại tỉnh dù không ăn không uống để dành cả đời cũng không đủ để mua một gian bếp ở đây.
Câu nói này đủ cho thấy giá nhà ở đây đắt đỏ thế nào.
Thế nhưng ở nơi tấc đất tấc vàng này lại có một trang viên tư nhân diện tích cực lớn, biệt thự, hồ bơi trong trang viên, thậm chí là có cả bãi đỗ trực thăng có đầy đủ thiết bị.