Rầm!
Hạ Huyền Trúc bỗng đập mạnh lên bàn, tức giận nói: “Mã Chí Khôn!”
Đối mặt với sự tức giận đột ngột của Hạ Huyền Trúc, Tiểu Mã lại không tỏ vẻ hoảng loạn gì, chỉ chớp mắt, khóe môi cong lên nụ cười thú vị: “Có chuyện gì?”
Advertisement
Thấy Tiểu Mã tỏ ra chẳng sao cả, Hạ Huyền Trúc càng giận hơn, trầm giọng nói: “Cậu không định nói gì về chuyện tối qua à?”
“Chuyện tối qua?”
Tiểu Mã giả vờ vỗ trán: “Ồ ồ, ý chị là chuyện hoạt động mà công ty điện ảnh và truyền hình Kiều Tuyên tổ chức ấy à?”
“Tôi nghĩ chuyện này không có gì đáng nói cả, công ty điện ảnh và truyền hình Kiều Tuyên đặc biệt tự bỏ tiền ra tổ chức một hoạt động vì để quảng bá văn hóa Giang Bắc chúng ta”.
“Là một nghệ sĩ bản địa, tôi chắc chắn phải tham gia vào hoạt động công ích của doanh nghiệp có tâm như thế”.
Thấy thái độ này của Tiểu Mã, nghe những lời khốn nạn của hắn, cả phòng họp lập tức vang lên từng tiếng nghiến răng.
Hạ Huyền Trúc càng tức đến run rẩy, lần đầu tiên cô gặp phải loại người không biết xấu hổ như vậy, thế mà lại “tô son trát phấn” cho hành vi bỉ ổi này.
“Mã Chí Khôn, cậu làm thế không thấy có lỗi với công ty à?”
Hạ Huyền Trúc vừa cảm thấy tức giận, vừa cảm thấy buồn vì những lời lưu manh của Tiểu Mã.
Cô không hiểu Tiểu Mã hiền lành, chất phác trước đây sao lại trở thành như thế?
“Tôi không nghĩ tôi làm gì có lỗi với công ty”.
Tiểu Mã vẫn bày ra thái độ chẳng sao cả, lạnh nhạt nói: “Đầu tiên, tối qua tôi lấy thân phận cá nhân để đến công ty điện ảnh và truyền hình Kiều Tuyên, điều này không vi phạm quy định của công ty”.
“Thứ hai, tôi vừa nói rồi, công ty điện ảnh và truyền hình Kiều Tuyên là một công ty có lương tâm, người ta vừa đến đã cố gắng làm công ích để quảng bá văn hóa Giang Bắc”.
“Hơn nữa họ cũng đối xử rất tốt với nghệ sĩ của mình, có biết tối qua tôi lấy được bao nhiêu tiền lương không? Năm triệu tệ đấy, mới có chốc lát mà người ta đã cho tôi năm triệu tệ”.
“Tôi ở bên này vất vả quay xong một bộ phim nhưng chẳng thể lấy được một triệu tệ, dù sao chuyện cũng là thế đấy”.
“Tôi cũng không nghĩ mình làm sai chuyện gì, tất nhiên nếu các người ngứa mắt với tôi thì có thể hủy hợp đồng với tôi bất cứ lúc nào”.
Tất cả mọi người trong phòng họp đều tức giận với thái độ này của Tiểu Mã.
Hắn làm vậy là đang trắng trợn công khai uy hiếp công ty.
Từ sau khi Tô Tô tạm thời ở ẩn để nghiên cứu chuyên ngành của mình, Tiểu Mã trở thành nghệ sĩ nổi tiếng nhất của công ty, tương đương một tấm danh thiếp của công ty giải trí Huyền Trúc.
Hơn nữa bây giờ hắn là nam chính trong bộ phim đầu tiên của công ty, trong trường hợp này nếu công ty tùy tiện chấm dứt hợp đồng với hắn thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
Thế nên hắn ỷ vào điều kiện này mà không cảm thấy sợ hãi.
“Được, cuối cùng tôi cũng đã nhìn ra rồi”.
Lúc này Hạ Huyền Trúc bỗng lạnh lùng nói, giọng điệu cũng trở nên bình tĩnh: “Hôm nay cậu đến đây vốn dĩ không có ý định tiếp tục ở lại công ty chứ gì?”
“Nếu đã thế thì tôi đồng ý với cậu, bây giờ tôi chính thức tuyên bố, cậu bị công ty sa thải, từ nay về sau công ty không có bất kỳ liên quan gì đến cậu nữa”.
Cô vừa nói thế, mọi người đều sửng sốt, không ngờ Hạ Huyền Trúc lại kiên quyết đưa ra quyết định này.