Đạo diễn râu ria cười nói: “Vừa rồi là diễn viên thế thân của cậu Mã”.
“Thế thân?”
Diệp Vĩnh Khang khẽ cau mày, liếc nhìn trong đám người nhưng không thấy Tiểu Mã đâu: “Tiểu Mã đâu?”
Advertisement
“À, cậu Mã vội quay quảng cáo nên về trước rồi ạ”.
Đạo diễn râu ria đáp.
“Quay quảng cáo?”
Diệp Vĩnh Khang có chút khó hiểu: “Đây là công ty sắp sếp à? Hôm nay quay phim xong rồi sao?”
Mặc dù Diệp Vĩnh Khang không biết nhiều về diễn xuất, nhưng anh biết rằng việc quay phim vẫn chưa kết thúc, sao diễn viên lại có thể rời đi trước được.
“Cũng không phải”.
Đạo diễn râu ria thành thật đáp: “Đây là quảng cáo do cậu Mã nhận với tư cách cá nhân, hôm nay vẫn chưa quay xong, nhưng cậu Mã đã quay xong cảnh của mình rồi ạ”.
Diệp Vĩnh Khang mơ hồ hỏi: “Còn có thể quay trước được à?”
Nhìn thấy vẻ mặt khó hiểu của Diệp Vĩnh Khang, đạo diễn đưa anh tới chỗ màn hình máy quay, cho chiếu một số đoạn phim lên: “Đây là những cảnh quay hôm nay cậu Mã đã quay”.
Diệp Vĩnh Khang tùy ý bấm xem vài cái, xem xong càng thêm mơ hồ: “Một tí biểu cảm như vậy là đủ rồi à?”
“Vâng”.
Đạo diễn râu ria gật đầu nói: “Công nghệ bây giờ rất tiên tiến, ngoại trừ một vài cảnh quay cận cảnh, các cảnh còn lại đều có thể thực hiện kỹ xảo tầm xa hoặc là hậu kỳ để hoàn thành”.
Diệp Vĩnh Khang nghe xong liền nhíu mày: “Bây giờ tất cả các diễn viên quay phim đều như thế này sao?”
Đạo diễn râu ria nhếch khóe miệng cười khổ: “Nếu đều như vậy thì bộ phim này không cách nào quay được rồi, cũng đâu phải phim hoạt hình”.
“Dù công nghệ tiên tiến đến đâu, những cảnh quay dùng công nghệ ghép ảnh được nhiên sẽ có rất nhiều chỗ thiếu sót”.
“Nhưng chuyện này cũng không còn cách nào khác, lịch trình của cậu Mã khá dày, không có nhiều thời gian…”
“Mẹ kiếp, đã không có thời gian thì đừng có quay phim nữa!”
Diệp Vĩnh Khang nghe xong liền phát hỏa, dám dựa vào tên tuổi của mình để làm càn, anh trầm giọng nói: “Là một diễn viên, diễn xuất vốn dĩ là công việc của cậu ta. Nếu như ai cũng như cậu ta thì còn cần diễn viên làm gì, cứ trực tiếp dùng công nghệ cao là được rồi”.
“Còn nữa, với tư cách là đạo diễn của bộ phim này, sao ông lại có thể dung túng cho hành vi như vậy? Ông làm như vậy là không có tâm với nghề một cách nghiêm trọng đấy!”
Nghe xong lời này, sắc mặt đạo diễn chua xót, bất lực nói: “Anh Diệp, tôi là đạo diễn, tôi nhất định là hi vọng những bộ phim mình quay đều là những tác phẩm xuất sắc”.
“Nhưng có rất nhiều chuyện tôi cũng không thể quyết định được. Tôi chỉ là một đạo diễn nhỏ làm công ăn lương thôi, có thể kiếm được việc làm là tốt lắm rồi”.
“Đối với một ngôi sao lưu lượng đang lên như cậu Mã, lời nói của một vị đạo diễn nhỏ tôi không thể dùng làm dây trói cậu ấy được”.
“Mỗi ngày cậu ấy có thể đến đây, hoàn thành được mấy cảnh cận mặt, tôi đã có thể đi mở tiệc ăn mừng rồi. Nếu như tôi làm cậu ấy tức giận, cậu ấy chỉ chăm chăm diễn phim, làm lỡ lịch trình thì tôi gánh vác không nổi đâu!”