Người phụ nữ cắn môi, trực tiếp tắt điện thoại di động, ngẩng đầu nhìn Trình Hiếu Quân đang đứng cách đó không xa: “Là người của anh chụp ảnh đúng không? Tin tức trên mạng cũng là do anh truyền đi?”
“Đây là ý của Kim Tâm”
Trình Hiếu Quân thờ ơ nhìn về phía trước, ánh mắt không còn là vẻ dịu dàng lịch thiệp trước mặt người ngoài như ban ngày: “Bây giờ tung thêm tin tức về anh và em trên mạng sẽ làm loãng đi sự hiện diện của Kim Tâm”
“Sau khi mọi người đã quên chuyện ngày hôm qua, Kim Tâm sẽ có thể trở lại”
Tô Ánh Nguyệt hít một hơi lạnh.
“Cho nên, những gì anh làm trước mặt tôi hôm nay… đều là vì Hướng Kim Tâm?”
Anh ta đối với Hướng Kim Tâm, đúng là thâm tình.
Cô ở bên anh ta năm năm, Trình Hiếu Quân không chỉ từ chối công bố tin tức yêu đương của họ, mà ngay cả sự tồn tại của Tô Ánh Nguyệt cũng sẽ bị che đậy gắt gao.
Sau khi ở cùng với Hướng Kim Tâm, bọn họ đã công khai ngay lập tức.
Thậm chí bây giờ Hướng Kim Tâm xảy ra chuyện, anh ta còn ngang nhiên đem cô ra làm lá chẵn cho bạn gái?
Cô càng lúc càng lạnh lòng.
“Cũng không hoàn toàn là vì Kim Tâm”
Trình Hiếu Quân hơi cong môi: “Cũng là vì cô, vì tôi nữa.”
“Sau sự việc này, cư dân mạng sẽ càng thích tôi hơn, cảm thấy tôi là một người đàn ông rất tử tế và có trách nhiệm”
“Về phần cô, cô cũng có thể dựa vào vụ này để nhảy vọt từ một diễn viên đóng thế thành một diễn viên chính thức”
Vẻ mặt anh ta đắc ý: “Một mũi tên trúng ba con chim, chính là ba trận thắng. Ánh Nguyệt, cô phải phối hợp với tôi”
Thang máy xuống đến tầng một.
“Hợp tác với anh? Năm mơ đi!”
Người phụ nữ hung hăng phun ra những lời này, xách ba lô bước nhanh ra ngoài.
Ngoài cửa phim trường hoang vắng lạnh lẽo.
Tô Ánh Nguyệt đứng đợi ở ven đường rất lâu nhưng không có chiếc taxi nào chạy qua.
“Tôi đưa cô về”
Chiếc BMW màu đen dừng bên cạnh cô, cửa sổ xe hạ xuống, lộ ra khuôn mặt của Trình Hiếu Quân.
Anh ta tháo kính râm xuống, trên môi nở nụ cười nhìn cô: “Lần trước cô nói, trong khu biệt thự cô và chồng cô ở, xe của tôi quá tồi tàn, không thể vào được.”
‘Vừa nói anh ta vừa giương mắt nhìn xung quanh, cười nói: “Sao vậy, cậu ba nhà họ Tân yêu cô như mạng trong miệng của cô lại không cho cô một chiếc xe sao?”
Tô Ánh Nguyệt trợn trắng mắt nhìn anh ta, vượt qua xe của anh ta tiếp tục bắt taxi ở bên đường.
Nhưng thật sự có quá ít xe taxi.
Nửa giờ trôi qua, vẫn không có một chiếc xe nào chạy qua.
Sắc trời dần dần tối sầm lại.
Trình Hiếu Quân tao nhã dựa vào cửa sổ ở nụ cười có phần châm chọc: i tối ở phim trường có rất “Xe của tôi tuy rằng tồi tàn, nhưng vì khuôn mặt của cô, hay là cô chịu thiệt một chút đi?
Vừa nói, anh vừa lơ đễnh ngáp một cái: “Ánh Nguyệt, cô chưa từng là diễn viên chính thức bao giờ, cô không biết gương mặt của một diễn viên quan trọng như thế nào đâu”
“Nếu muỗi đốt lên mặt của cô… Chậc chậc chậc, cô sẽ bị tổng đạo diễn mắng chết đấy”
Tô Ánh Nguyệt trợn mắt nhìn anh ta một cái, sau đó quay người xách ba lô đi về phía biệt thự của nhà họ Tân.
Không có taxi thì cô đi bộ về là được mà?
Nhưng mà, cô đi một bước, xe của Trình Hiếu Quân cũng đi theo một bước.
Tô Ánh Nguyệt bước nhanh hơn, xe của.
Trình Hiếu Quân cũng đi nhanh hơn một chút.
Khi cô đi chậm, xe cũng sẽ giảm tốc độ.
Cuối cùng, Trình Hiếu Quân bưồn ngủ nói: trước đây tôi suýt nữa là tin lời á ba nhà họ Tần biến thái “Bây giờ xem ra..”
“Cô tan làm muộn như vậy, anh ta cũng không sắp xếp xe đến đón cô, cô gả cho anh ta cuộc sống cũng không tốt lắm”
Người đàn ông vừa nói vừa đắc ý đưa tay sờ cảm: “Nếu không thì cô tiếp tục với tôi đi”
“Cô và Kim Tâm, một người nam một người bắc, không làm phiền nhau, thế nào?”