Đích thật là Úc Thịnh Trạch nói như vậy, Đoạn Kì Diệu xảy ra chuyện. Từ lúc trước đã biết hắn tiến vào đỉnh cấp 9, tinh thần lực vốn sẽ không ổn, cố tình Đoạn gia lại liên tiếp gặp chuyện không may, bắt đầu từ lúc Đoạn Sở bại lộ thân phận người khế ước ở hôn lễ tại Y Duy Tát, đến việc Đoạn Sở dựa vào lá trà mà nổi danh, gần như là cách một đoạn thời gian liền cho Đoạn gia một bạt tai.
Đoạn Kì Diệu tính tình táo bạo, coi trọng thể diện đã sớm không dám gặp người, cũng sợ chính mình lại bị con cháu không chịu thua kém làm tức giận, đơn giản trốn tránh. Nhưng từ khi Sở Hoa bắt đầu đối với sản nghiệp Đoạn gia động thủ, Đoạn Văn Xương ở Y Duy Tát liên đới rất xa cũng đã bắt đầu bị ảnh hưởng, hơn nữa lúc này Đoạn An Vũ bị thị vệ của hoàng tử bắt được liền trực tiếp liên hệ với hắn, tinh thần lực của Đoạn Kì Diệu liền hoàn toàn bạo động.
Khuông Nghệ vốn khai thông tinh thần lực càng ngày càng miễn cưỡng cũng không kiên trì được, thật sự nếu không nghĩ biện pháp, đế quốc sẽ hoàn toàn mất đi một vị nguyên lão trong hội nguyên lão, chiến sĩ đỉnh cấp 9.
“Vậy tới tìm ta làm gì?” Đoạn Sở có điểm không nói gì. Chẳng lẽ Đoạn Kì Diệu còn muốn gặp mặt hắn lần cuối? Đừng nói giỡn, chiến sĩ cấp 9 tinh thần lực bạo động, chính là có thể hủy diệt một hành tinh. Hắn có giống ngu xuẩn như vậy không, tự động đưa mình lên thớt.
Áo Lợi Ngươi nghe ra lời ám chỉ ngầm của Đoạn Sở, không khỏi cúi đầu. Ân oán của Đoạn Sở cùng Đoạn gia hắn cũng hoàn toàn hiểu biết, nhưng tuyệt không cảm thấy được Đoạn Văn Vũ cùng Đoạn Chí Tu tự mình lại đây, sẽ có cái gì bất đồng. Nghĩ đến vương hậu đến đây còn cần chuẩn bị cơm trưa, Áo Lợi Ngươi không hề đi theo, ngược lại thông tri cho người máy gia vụ đi mua sắm.
Úc Thịnh Trạch vững vàng tiêu sái đi lại bên người Đoạn Sở, trầm giọng nói: “Mặc kệ là tìm ngươi làm cái gì, quyền quyết định đều ở trên tay ngươi.”
Đoạn Sở nhìn người nam nhân vẻ mặt nghiêm túc nghiêng đầu, hướng về phía Úc Thịnh Trạch cười cười.
“Tiểu thất!”
Tiến vào phòng khách, Đoạn Chí Tu vẫn vẻ mặt lo âu giành trước lên tiếng.
Đoạn Văn Vũ cũng đứng lên, hướng về phía Úc Thịnh Trạch hành lễ: “Kiến quá cửu điện hạ. Tiểu thất, ngươi đã trở lại.”
Đoạn Sở ánh mắt xẹt qua trên người hai người, dừng trên người Lộ Dịch Toa tao nhã ngồi ngay ngắn.
“A Toa.” Hắn mỉm cười hoàn lễ, sắc mặt bình tĩnh đối với phụ tử Đoạn Văn Vũ gật đầu: “Tổ phụ, phụ thân.”
Úc Thịnh Trạch cũng hô “Mẫu thân”, không nhìn phụ tử Đoạn Văn Vũ, chỉ lôi kéo Đoạn Sở ngồi bên cạnh Lộ Dịch Toa.
Đoạn Chí Tu thấy Đoạn Sở ít nhất còn gọi phụ thân, nghĩ rằng Đoạn Sở đối với hắn vẫn là có cảm tình, cảm thấy bình tĩnh hơn, vẻ mặt lòng nóng như lửa đốt nói: “Tiểu thất, ông cố phụ ngươi đã xảy ra chuyện!”
Đoạn Văn Vũ gật gật đầu, ánh mắt lại mang theo điểm do dự nhìn Đoạn Sở.
Đoạn Sở thần sắc không thay đổi gật đầu: “Vậy thật sự là bất hạnh, bất quá ta cùng Đoạn gia đã không còn liên quan, không cần cố ý cho ta biết.”
Đoạn Văn Vũ sắc mặt đại biến, Đoạn Chí Tu lại tức giận đến sắc mặt đỏ bừng.
“Ngươi đây là nói cái gì?” Đoạn Chí Tu đứng lên, nổi giận đùng đùng trừng mắt nhìn Đoạn Sở, mới vừa bước ra còn không kịp đi tới, một cỗ tinh thần lực mạnh mẽ đánh úp lại, Đoạn Chí Tu nhìn sang, Úc Thịnh Trạch sương lạnh đầy mặt, lạnh lùng theo dõi hắn, thân thể hắn nhất thời cứng đờ.
Đoạn Văn Vũ không nghĩ tới, Đoạn Sở ở trước mặt vương hậu cũng dám biểu hiện lãnh huyết như vậy, mà cửu hoàng tử Úc Thịnh Trạch dứt khoát bảo vệ, lại làm cho bọn họ trực tiếp ở trong thế hạ phong. Hiện tại thoạt nhìn, căn bản không thể trông cậy vào Đoạn Sở nể tình huyết mạch ruột thịt. Nghĩ tới nữ nhi Đoạn An Vũ nổ tan xác mà chết, Đoạn Văn Vũ thân thủ đè lại Đoạn Chí Tu.
“Cửu điện hạ xin đừng tức giận, Chí Tu hắn chỉ là quá lo lắng cho gia phụ.” Đoạn Văn Vũ hít một hơi thật sâu, vẻ mặt khẩn thiết thỉnh cầu: “Ta biết bởi vì chuyện Đoạn An Vũ trộm lẻn vào, làm cho điện hạ ngài cùng Tiểu thất đối với Đoạn gia càng thêm bất mãn. Bất quá An Vũ đã chết, ân oán quá khứ cũng nên kéo xuống.”
Úc Thịnh Trạch cảnh cáo nhìn Đoạn Chí Tu, thu hồi tinh thần lực phóng thích, không nhìn Lộ Dịch Toa bên cạnh ý cười trêu tức, quay đầu lại yên tĩnh chờ Đoạn Sở ra quyết định.
Đoạn Sở trào phúng nhếch môi, Đoạn Văn Vũ cũng coi như rất có tâm kế nhưng hắn cũng có thể nói một đống lời phản bác, bao gồm cả thù cũ Mông Gia Nghị dùng thuốc trừ khử, bất quá nghĩ đến cơ giáp đặt trong nhẫn không gian, Đoạn Sở cũng không muốn lãng phí thời gian.
“Tổ phụ không ngại nói thẳng, rốt cuộc có chuyện gì?”
Đoạn Văn Vũ mơ hồ đoán được, Đoạn Sở hẳn là đã biết sự thực trong quá khứ, hoàn toàn buông tha cho việc dùng tình cảm cùng Đoạn Chí Tu, gọn gàng dứt khoát nói ra yêu cầu cũng xuất ra lợi thế: “Tiểu thất, ông cố phụ ngươi tinh thần lực bạo động, tình thế phi thường nguy cấp, muốn mời ngươi hỗ trợ. Đương nhiên, điều kiện chỉ cần ngươi nói, muốn kì trân dị bảo gì, chỉ cần Đoạn gia ta có thể tìm được, nhất định dốc hết toàn lực.”
Đoạn Sở ngoài ý muốn thiêu mi, nghĩ rằng chính mình nghe lầm: “Tổ phụ, ngươi là nói giỡn hay sao? Ta chính là người khế ước nhập học còn không đến hai tháng.”
Ánh mắt Úc Thịnh Trạch nhìn về phía Lộ Dịch Toa, thấy nàng gật gật đầu, có chút đăm chiêu nhăn lại mi.
Đoạn Văn Vũ kìm nén tức giận giải thích: “Đương nhiên không phải, loại tình huống này ta như thế nào có thể nói giỡn. Đây là Hà Thải San nhà chế thuốc tông sư đề nghị, bánh kẹo ngươi chế tác ẩn chứa công hiệu ngưng thần khai thông, nếu có thể tinh luyện, đồng thời phối hợp với thuốc ngưng thần loại A, nói không chừng sẽ có hiệu quả.”
Đoạn Sở vừa nghe tới tên Hà Thải San, lại càng không tin. “Ta nhớ rõ ông cố phụ cũng có người khế ước, tinh thần lực khai thông của người khế ước chẳng lẽ hiệu quả còn không lớn bằng bánh kẹo sao?”
Đoạn Văn Vũ không khỏi nóng nảy, hắn mới nhớ tới, Đoạn Sở mới trưởng thành, đối với chiến sĩ cấp 9 cũng không có cơ hội hiểu biết. Nghĩ đến Đoạn gia ở quân bộ Đế Ma Tư đã càng ngày càng không có địa vị, một khi mất đi Đoạn Kì Diệu, tam đệ Đoạn Văn Xương một chi có lẽ không có việc gì, nhưng bọn họ đã gần như hoàn toàn không trở được mình, không khỏi thất lễ chỉ hướng Lộ Dịch Toa, nói:
“Không tin ngươi hỏi vương hậu, lực lượng tinh thần lực của chiến sĩ cấp 9 quá mức khổng lồ, căn bản không phải chỉ cần người khế ước trấn an là có thể, chỉ là nước suối so với biển rộng, chỉ có phối hợp dùng thuốc ngưng thần loại A của bậc thầy chế tác mới có hiệu quả. Mà ý của tông sư, nếu công hiệu ngưng thần khai thông của bánh kẹo còn có thể tiến thêm một bước tinh luyện, nói không chừng có thể vượt qua cả tinh thần lực khai thông của người khế ước.”
Đoạn Sở ánh mắt lạnh lùng, hắn tuy rằng cũng muốn tìm được biện pháp giải quyết nguy cơ nổ tan xác của chiến sĩ cấp 9, nhưng nếu dựa theo ý tứ của Đoạn Văn Vũ, hắn sẽ giao ra bánh kẹo trà dung nhập tinh thần lực. Dù sao, dựa vào khả năng của hắn, căn bản không có năng lực tiến thêm một bước tinh luyện, chủ đạo tự nhiên là Hà Thải San tông sư. Cứ như vậy, hắn lúc trước chuẩn bị nghiên cứu chế tạo thuốc ngưng thần khai thông, chỉ sợ cũng sẽ đổi thành người khác.
Nếu hiện tại là Úc Thịnh Trạch hoặc là phụ thân hắn gặp phải loại nguy cơ này, Đoạn Sở tự nhiên không chút do dự, bất quá hiện tại, vì một Đoạn Kì Diệu, làm cho hắn buông tha việc hoàn toàn đứng vững gót chân ở Cáp Ngói tinh hệ, thậm chí còn giúp cho Đoạn gia thoát khỏi nguy cơ mất đi một trụ cột, quả thực là ý nghĩ kỳ lạ!
Đoạn Văn Vũ thấy Đoạn Sở trầm ngâm không nói, vẻ mặt không hề có đắc ý hay kiêu ngạo vì được nhà chế thuốc tông sư giao cho trọng trách, cảm thấy càng vội vàng.
“Tiểu thất, nếu ngươi không tin, có thể mở hạn chế thông tin trong phòng, ta hiện tại liền kêu Hà Thải San tông sư chính miệng nói cho ngươi!. . . . .” Đoạn Văn Vũ hoàn toàn hạ thấp bản thân, nghĩ hết biện pháp muốn thuyết phục Đoạn Sở.
Đoạn Chí Tu vẫn ngồi ở một bên, lần đầu tiên rõ ràng hiểu được, người từng là đứa con phế vật của hắn, đã muốn là nhà chế thuốc tông sư siêu việt ở phương diện nào đó, địa vị vô cùng được người khế ước tôn sùng. Mà một phần vinh quang này, vốn cũng có phần của hắn, lại bị hắn tự tay đẩy ra, bởi vậy mà bị mọi người nhạo báng.
Nghĩ vậy, sự hối hận giống như có hàng vạn con kiến gặm cắn trong tâm Đoạn Chí Tu, sắc mặt lúc xanh lúc trắng đầy khó coi, từ đáy lòng xuất hiện cảm xúc kịch liệt mạnh mẽ hận không thể làm thời gian quay ngược lại, mang đến năng lượng dị chủng táo bạo, lấy tư thế sét đánh không kịp bưng tai từ trong máu sôi trào quay cuồng vùng lên.
“Phanh” “Phanh” “Phanh”, chén thủy tinh đặt trên bàn đều nổ tung, Đoạn Sở mạnh trợn to mắt, phòng khách trống rỗng xuất hiện một cỗ năng lượng dao động trong suốt đáng sợ, lấy Đoạn Chí Tu làm trung tâm cực nhanh khuếch tán ra bên ngoài.
“Mau rời khỏi nơi này!” Úc Thịnh Trạch trước tiên phóng thích tinh thần lực, một mặt mở ra kết giới tinh thần lực phòng ngự, một bên cuốn lấy Đoạn Sở cùng Lộ Dịch Toa đưa ra khỏi phòng khách.
“Thịnh Trạch!” Đoạn Sở bị đưa ra phía trước đại sảnh, liền kinh sợ nhìn vách tường cả đại sảnh đều bắt đầu nứt ra, tư trạch hoàng tử vô cùng chắc chắn, nhưng tinh thần lực bạo động của chiến sĩ cấp 6, cũng đồng dạng phi thường đáng sợ, là không thể ngăn cản.
Đoạn Sở vừa rơi xuống đất, xoay người liền nhìn đến khuôn mặt mất đi tươi cười của Lộ Dịch Toa, lôi kéo nàng liên tục lui về phía sau vài bước, giơ tay lên chạm vào nhẫn không gian, một cơ giáp hình người lẳng lặng đứng ở trước mắt.
Đoạn Sở nhảy lên cơ giáp, ngồi vào phòng tổng kiểm soát trước tiên, vô số tia tinh thần lực tìm hiểu, nắm giữ phòng kiểm soát sau đó chỉ huy cơ giáp xoay người, đem Lộ Dịch Toa trên mặt đất cẩn thận đưa vào vị trí phòng phụ trợ bên cạnh.
“Oanh” một tiếng, không đợi Đoạn Sở phản ứng, một sóng năng lượng dao động cường đại đánh úp lại. May mắn Đoạn Sở trong khoảng thời gian này chăm chỉ luyện tập, cơ giáp mở ra hệ thống phòng ngự, cũng một loại tư thế thập phần quái dị tránh được sóng tinh thần lực công kích thứ nhất.
Đoạn Sở mở mắt ra, trào phúng nhìn về phía Đoạn Văn Vũ đứng ở cửa.
Tinh thần lực bạo động của Đoạn Chí Tu là ngoài ý muốn, nhưng đối với Đoạn Văn Vũ mà nói, đây hiển nhiên là một cơ hội tiền trảm hậu tấu vô cùng tốt. Ai cũng sẽ không bởi vậy mà trách cứ Đoạn Văn Vũ, dù sao hắn chính là quan tâm tinh thần lực bạo động của Đoạn Kì Diệu, mạnh mẽ bắt cháu trai vì thân phụ trị liệu, chính là nghiệp đoàn người khế ước cũng chỉ có thể trách cứ hai tiếng.
“Đoạn Văn Vũ, ngươi dám!” Lộ Dịch Toa ở phòng bên cạnh tức giận đến thái dương gân xanh ứa ra.
Đoạn Văn Vũ một kích không được, một quang đoàn chói mắt hiện lên, một cơ giáp ngoại hình thanh sát thú (hình thú màu xanh hung tàn) xuất hiện ở trước mặt bọn họ, Đoạn Văn Vũ bước một bước dài ngồi xuống.
Đoạn Sở cũng không thể ở tại chỗ chờ, cơ giáp hình người hóa thành lưu quang, nhào vào đại sảnh nơi Úc Thịnh Trạch đang ở. Mã Luân đại sư từng nói, cơ giáp của hắn lực phòng ngự là cao cấp nhất, tinh thần lực bạo động của chiến sĩ cấp 6, còn hơn giáp công kích của chiến sĩ cấp 7, hắn đương nhiên lựa chọn người trước, huống chi nơi đó có Úc Thịnh Trạch, hắn cũng tuyệt đối an toàn.
Đoạn Văn Vũ ngẩn ngơ, như thế nào cũng không nghĩ tới Đoạn Sở cư nhiên phản ứng nhanh như vậy, hơn nữa không có chạy đi ngược lại lựa chọn chạy vào đại sảnh. Bất quá, hắn đã muốn mất đi tiên cơ, lại có động tác cũng không thể, nhìn thấy thị vệ hoàng gia trong cơ giáp xông tới, Đoạn Văn Vũ không nói hai lời thu hồi cơ giáp.
Lúc này trong đại sảnh là một đống hỗn độn, Đoạn Chí Tu không biết sinh tử nằm ở ghế, thân thể không ngừng run rẩy, tựa hồ đã muốn không còn ý thức. Năng lượng thô bạo còn đang không ngừng mà phụt ra bên ngoài, Úc Thịnh Trạch mạnh quay đầu lại, cơ hồ là nổi giận khi nhìn thấy bên người bỗng nhiên xuất hiện cơ giáp hình người.
“Đích đích đích”, tiếng cảnh báo vang lên dồn dập, vách tường giống như sống mà đứng lên, lưu quang tràn đầy không gian, tinh thần lực của Đoạn Sở rõ ràng thấy mặt tường đem năng lượng bạo động trong thân thể Đoạn Chí Tu nhất nhất cắn nuốt, rất nhanh, mặt tường khôi phục trơn bóng. Chỉ còn lại có một cái bàn báo hỏng cùng Đoạn Chí Tu không biết sinh tử.
Úc Thịnh Trạch hướng tới cơ giáp hình người, Đoạn Sở vội vàng đem Lộ Dịch Toa thả ra, chính mình cũng chậm rãi từ từ thu lại cơ giáp, thân thể đột nhiên bị dồn thật mạnh vào cái ôm ấm áp.
Đoạn Sở ngượng ngùng nghiêng đầu, vừa lúc chống lại khuôn mặt mỉm cười của Lộ Dịch Toa, khí thế lúc trước giảm đi, bên tai trắng nõn lộ ra đỏ ửng.
“Thịnh Trạch. . . . . .” Đoạn Sở vừa định giải thích hắn vì cái gì lại dùng cơ giáp tới đây, cửa bỗng nhiên truyền đến Đoạn Văn Vũ lớn tiếng:
“Tiểu thất, nếu ngươi nguyện ý hỗ trợ, ta có thể cho ngươi thú huyết của dị thú cấp 9. Cho dù ngươi bởi vì cùng cửu điện hạ tinh thần lực hoàn toàn phù hợp mà không có nguy hiểm, cửu điện hạ sớm muộn gì cũng sẽ là chiến sĩ cấp 9. Chẳng lẽ ngươi nguyện ý nhìn cửu điện hạ về sau gặp phải nguy cơ nổ tan xác giống vậy sao?”
Tháng Một 23, 2016
80