Đoạn Sở nghe được lời Úc Thịnh Trạch nói, liên tục xác nhận: “Thật sự, ta chỉ cần nắm giữ cơ giáp, là có thể đi theo ngươi tới trái đất.”
“Đương nhiên, nắm giữ toàn bộ cơ giáp, lại kiểm tra một chút nếu tinh thần lực của ngươi không có gì dị thường, là có thể xuyên qua trùng động.” Úc Thịnh Trạch gật đầu, thấy Đoạn Sở hoàn toàn không phát hiện ra trong lời nói đã ám chỉ hắn là “người trái đất”, trong lúc nhất thời bất đắc dĩ nhếch môi.
Nếu đổi thành trên chiến hạm Y Duy Tát hai tháng trước, Đoạn Sở chỉ sợ đã sớm ý thức được thân phận bị xem thấu. Cố tình Đoạn Sở hiện tại, tuyệt không hoài nghi ý ở trong lời của hắn, toàn bộ lực chú ý đều nằm ở việc sắp được về nhà.
Đoạn Sở nghĩ nghĩ, tổng cảm thấy được tựa hồ quá mức thuận lợi, do dự hỏi: “Đi tới trái đất, có dễ dàng không? Ngươi ở quân bộ chẳng lẽ có thể tự do xuất hành?”
Úc Thịnh Trạch không nghĩ tới, Đoạn Sở ngay cả điểm này cũng lo lắng, bỗng nhiên có điểm hiểu được ý nghĩ của hắn. Trước khi trở lại trái đất, Đoạn Sở chỉ sợ là sẽ không có tâm tư lo lắng tới việc khác.
Hắn ngồi ở bên người Đoạn Sở, ôn hòa giải thích: “Bởi vì bánh kẹo, hoàng thất cùng quân bộ hiện tại phi thường coi trọng lá trà ở trái đất, nhưng ban đầu chúng ta từ trái đất trở về, cũng không mang về quá nhiều lá trà, thậm chí cây trà không có được một gốc sống được. Mà Bố Lỗ Tư đại tướng quân phải chấp hành nhiệm vụ bảo hộ trái đất, Đế Ma Tư cần phái ra chuyên môn đi trước để thu thập lá trà cùng cây trà, để tiện cho nhà bào chế thuốc cùng người khế ước tiến thêm một bước trong việc nghiên cứu. Mà chiến hạm vận tải cự ly dài, phải có chiến hạm hộ tống mới được.”
Úc Thịnh Trạch thấy Đoạn Sở hai mắt sáng lên, bật cười gật đầu: “Ta lúc trước đi tới Tư Đặc Lạp tinh cầu, cũng đã hướng quân bộ đưa ra đơn xin phép, hơn nữa nói rõ muốn dẫn ngươi đi cùng. Hiện tại, chỉ cần nhìn năng lực thừa nhận của thân thể ngươi.”
Đoạn Sở dùng sức gật đầu, trong lòng quay cuồng vui mừng thật lớn, làm cho khóe mắt đuôi lông mày của hắn đều mang theo ý cười.
“Chúng ta hiện tại đi tìm Mã Luân đại sư lấy cơ giáp sao?” Đoạn Sở trông mong nhìn Úc Thịnh Trạch.
Úc Thịnh Trạch rốt cục nhịn không được xoa nắn mặt hắn, cười khẽ nói: “Đương nhiên, nếu ngươi không phiền.”
Đoạn Sở mới vừa lắc đầu, hai má liền cọ vào lòng bàn tay Úc Thịnh Trạch, tim nhất thời ngưng đập. Hắn không lập tức đánh rớt tay Úc Thịnh Trạch, chỉ nhìn về phía Úc Thịnh Trạch, chỉ thấy nam nhân lúc nào cũng lạnh lùng lúc này thần thái thoải mái, động tác cũng là vô cùng tự nhiên, tựa hồ cảm thấy được thân thiết như vậy là vô cùng bình thường.
“Lấy cơ giáp về nhà, là có thể nghỉ ngơi.” Đoạn Sở nhụt chí trả lời, trong đầu lại hiện lên lời nói của Sở Hoa.
Úc Thịnh Trạch vừa nghe, lập tức điều chỉnh tư thế ngồi, đem bả vai chìa ra. “Vậy ngươi hiện tại cũng có thể nhắm mắt dưỡng thần, đến chỗ của Mã Luân đại sư, cũng mất nửa giờ.”
Đoạn Sở nhắm mắt lại, che dấu run rẩy trong lòng.
Úc Thịnh Trạch thông báo cho thị vệ hoàng gia ở trong phòng điều khiển về lộ trình, thu hồi vòng thông tin, bình tĩnh nhìn Đoạn Sở ngũ quan tuấn tú dựa vào trên vai mình.
Hắn tính tình không tốt, nhưng lực kiềm chế cũng đủ. Mà ở Tư Đặc Lạp tinh cầu nhận được thông tin của Nguyên Vĩnh Nghị, chính là nghĩ đến chờ hắn quay về Đế Ma Tư tinh cầu, Đoạn Sở sẽ có nhiều người danh chính ngôn thuận theo đuổi, hắn trong cơn giận dữ liền khống chế không được, mặc dù biết Tề Thành Hữu cũng căn bản không có làm gì sai. Hắn rốt cục biết, Nguyên Vĩnh Nghị nói chuyện gì, những chuyện nếu không phải là bầu bạn thì hắn không thể làm được, cũng không thể ngăn cản.
Đoạn Sở bỗng nhiên cảm thấy được chung quanh có điểm lạnh, cau mày, thân thể giật giật, lập tức bị ôm vào cái ôm ấm áp.
“Thịnh Trạch?” Đoạn Sở mở mắt ra, cảm thấy được tình tự của Úc Thịnh Trạch có điểm không đúng. Cũng không biết có phải do tinh thần lực giao hòa lẫn nhau hay không, hắn thực dễ dàng có thể cảm nhận được tình tự biến hóa của Úc Thịnh Trạch.
Úc Thịnh Trạch thần sắc không thay đổi khép lại ôm ấp, lắc đầu nói: “Không có gì, trước đó có nhận được tin tức. Ngươi nghỉ ngơi một chút, chờ về nhà nói sau.”
Đoạn Sở vốn cũng chỉ là muốn suy nghĩ một vài chuyện, không phải tính toán nhắm mắt dưỡng thần, hiện tại hiểu rõ, đương nhiên không có khả năng tiếp tục tựa vào ***g ngực Úc Thịnh Trạch mà ngủ. Hắn đứng dậy hỏi: “Là chuyện gì, hiện tại không thể nói sao?”
Úc Thịnh Trạch thần sắc u ám, kéo Đoạn Sở xuống, trầm giọng: “Không có gì không thể nói, chỉ là Đoạn An Vũ ý đồ lẻn vào Mạc Ngươi Lai, bị thủ vệ bắt được.”
Đoạn Sở kinh ngạc trợn tròn mắt: “Nàng thật sự điên rồi sao, hay là cảm thấy ta thật sự dễ dàng bị chế trụ ?”
Úc Thịnh Trạch cầm tay hắn trấn an: “Đoạn An Vũ hẳn là không biết ta trở về Đế Ma Tư, vào Tề gia không được, Mạc Ngươi Lai ngược lại dễ dàng vào. Dù sao trên danh nghĩa, nàng cũng là thân bác của ngươi.”
Đoạn Sở chán ghét nhăn lại mi, thật không rõ Đoạn An Vũ rốt cuộc có tâm tư gì, là Tề Hạo Ngôn không thích nàng, cho dù thật sự chèn ép Sở Hoa, cũng không có ích lợi gì.
“Nàng chẳng lẽ nghĩ rằng, không có Sở Hoa, nàng có thể gả cho Tề Hạo Ngôn sao?”
Úc Thịnh Trạch nghĩ nghĩ, vẫn là đem gút mắt của ba người năm đó nói lại: “Sở Hoa là người hiếm thấy có được tinh thần lực cấp S, thời điểm hắn tròn mười tám tuổi đang thức tỉnh, Đoạn An Vũ biết được tâm tư của Tề Hạo Ngôn, lợi dụng Sở Giai, đem thuốc dẫn có vấn đề cho Sở Hoa dùng, tuy rằng may mắn kéo được mạng trở về, lại không còn có thể trở thành người thức tỉnh. Sở Hoa sao khi biết được chân tướng, rốt cuộc tiếp nhận Tề Hạo Ngôn theo đuổi. Đoạn An Vũ chịu kích thích lớn, đem Bối Tĩnh Lan đang mang thai tới trước mặt Sở Giai, hơn nữa nói ra sự thực Sở Hoa không thể thức tỉnh. Sở Giai sau khi tức giận tới mức bỏ mình, Sở Hoa muốn trả thù, dự định cùng Tề Hạo Ngôn đính hôn, lúc sau ngươi cũng biết.”
Úc Thịnh Trạch vốn là tính toán điều tra những điều này, chẳng qua, Đoạn Sở đối với Sở Hoa rõ ràng đang có băn khoăn, hẳn là vẫn đối với Đoạn Sở nguyên bản thấy có lỗi. Úc Thịnh Trạch không nghĩ muốn để một nam nhân u ám cực đoan, làm việc tàn nhẫn tiếp cận Đoạn Sở, chỉ có thể âm thầm điều tra thái độ làm người của Sở Hoa. Cũng may người cậu trên danh nghĩa này của Đoạn Sở, coi như có lý trí, hơn nữa cũng không có ý tứ dựa vào Tề gia.
Đoạn Sở sửng sốt nửa ngày, cả người lạnh lẽo. Thuốc dẫn có vấn đề, chỉ sợ cũng là thuốc cắn nuốt đi. Mà Đoạn An Vũ làm chuyện như vậy, Đoạn gia thế nhưng còn có thể bảo toàn nàng, khẳng định cũng là Tề gia tìm không thấy chứng cớ, khó trách Bối Tĩnh Lan lại có can đảm lớn như vậy.
Úc Thịnh Trạch thấy Đoạn Sở trầm ngâm không nói, cũng không biết tính toán của hắn, bất quá Đoạn An Vũ làm việc điên cuồng, Đoạn gia nếu trông coi không được, sẽ không cho… nàng cơ hội nữa. Úc Thịnh Trạch nheo lại mắt, tinh thần lực đi vào vòng thông tin, đem tin tức đưa cho Áo Lợi Ngươi đang xử lý việc này, sau đó nhắc nhở Đoạn Sở: “Tiểu Sở, chúng ta tới rồi.”
Đoạn Sở đứng lên, bỗng nhiên quay đầu lại hỏi Úc Thịnh Trạch: “Sở Hoa là bởi vì tinh thần lực bị thương, đến bây giờ còn không chữa trị sao?”
Hắn nhớ rõ người thường tinh thần lực bị thương, có thể dùng thuốc ngưng thần loại A chữa trị. Tuy rằng thứ kia thập phần trân quý, nhưng Tề gia ở nghiệp đoàn người khế ước thế lực không nhỏ, muốn có được thuốc ngưng thần loại A, hẳn là không khó mới đúng.
“Không rõ ràng lắm, bất quá người bị thương trong lúc thức tỉnh, cho dù thiên phú tinh thần lực giá trị cao, về sau cũng không thể dùng thuốc tiến hóa, cho nên Sở Hoa mới không thể trở thành chiến sĩ.” Úc Thịnh Trạch giải thích. Đương nhiên, cho dù Sở Hoa trở thành chiến sĩ, tinh thần lực với Tề Hạo Ngôn cũng không nhất định sẽ xứng đôi, bất quá so với hiện tại chỉ có thể làm người thường thì mạnh hơn nhiều.
Đoạn Sở có chút đăm chiêu gật đầu, hôm nay trong lúc vô ý bị bại lộ quan hệ với Sở Hoa, hắn còn có điểm lo lắng, tinh thần lực của hắn thực thể hóa, nói không chừng ngay tại ngày nào đó lại mạc danh kỳ diệu bị đưa ra ánh sáng. Nhưng cho dù gối trà có công hiệu chữa khỏi tinh thần lực bị thương, cũng không dễ dàng nghiệm chứng, cho nên nghiên cứu của hắn vẫn luôn trì trệ không tiến triển.
“Ngươi nói, ta cho Sở Hoa một cái gối trà thì thế nào?” Đoạn Sở trưng cầu ý kiến nhìn về phía Úc Thịnh Trạch.
Úc Thịnh Trạch khiêu mi, lập tức đã biết ý tứ của hắn. “Gối trà hiệu quả an thần không tồi.”
Đoạn Sở thấy hắn không hề dị nghị, không khỏi mím môi cười.
Mã Luân đại sư đã sớm nhận được tin tức chờ ở cửa, nhìn thấy Úc Thịnh Trạch cùng Đoạn Sở mặt mang mỉm cười hạ phi hành khí, vội vàng đi lên nghênh đón. Nữ nhi Mã Lâm cùng phu nhân Tắc Nhĩ Mã đi tham gia tiệc cưới của Tề gia, cho nên không ở nhà.
“Mang chúng ta đi nhìn cơ giáp đi.” Úc Thịnh Trạch mạnh mẽ vang dội nói.
Mã Luân đại sư mặc dù có mặc dù có tâm cùng Đoạn Sở hàn huyên vài câu, nghĩ muốn thăm dò tiến triển của bánh kẹo, thấy thế cũng chỉ đành thu hồi một bụng đầy lời muốn nói, mang theo hai người vội vàng đi tới phòng đựng cơ giáp.
Đập vào mắt là một cơ giáp hình người cỡ trung, được bao phủ bởi lớp cơ giáp trắng bạc ánh vào mi mắt, thân thể là đường cong lưu sướng, óng ánh bạch quang tràn ngập mỹ cảm, nhưng không có nửa phần sức bật cùng lực uy hiếp như giáp hình thú của Úc Thịnh Trạch.
Mã Luân một mực quan sát, thấy Đoạn Sở sắc mặt bình tĩnh, tựa hồ không có nửa điểm động dung, nghĩ nghĩ, tiến lên giải thích: “Cơ giáp hình người này, phòng điều khiển cố định, ngoại hình dung nhập vào vũ trụ có thể phòng ngự được ba loại dị thú cực mạnh, đồng thời tăng thêm bộ phận vũ khí công kích trong chiến hạm mini, chỉ cần tinh thần lực của Đoạn Sở người khế ước thao tác thuần thục, chính là giết chết dị thú ngoài cấp 5 cũng tuyệt đối không có vấn đề.”
Đoạn Sở không biết dị thú cấp 5, chỉ là nhìn Mã Luân hỏi: “Dùng toàn bộ công kích lớn nhất, có thể đánh thắng được chiến sĩ cấp mấy?”
Mã Luân ngẩn ngơ, không phải là dùng cơ giáp đối phó với dị thú sao, như thế nào vị người khế ước nổi danh giá trị tinh thần lực thấp này, lại muốn so đấu với chiến sĩ.
Úc Thịnh Trạch liếc mắt nhìn Mã Luân, ghé sát vào bên người Đoạn Sở giải thích: “Ô Yên Vàng Ròng thú bình thường chính là dị thú cấp 5, mà lúc trước ngươi từng nhìn thấy phun ra ngọn lửa màu lam, màu trắng, phân biệt là cấp 6, cấp 7. Mà cùng chiến sĩ đối chiến, xa không bằng tinh thần lực trực tiếp công kích, dùng cơ giáp, sẽ biết tổng thể sức chiến đấu của đối phương.”
Mã Luân dưới đáy lòng tự nhiên sinh ra một cỗ kính ý, cửu hoàng tử thật đúng là cái gì cũng dám nói với người khế ước của mình. Người khế ước dùng tinh thần lực công kích chiến sĩ, quả thực tự nhiên sẽ có ưu thế, hơn nữa cơ giáp này có thể cho người khế ước ưu thế, sợ là có thể quét sạch tất cả chiến sĩ dưới cấp 7.
Đoạn Sở lại không biết ý tưởng của Mã Luân, hắn căn cứ theo chỉ thị trèo lên phòng điều khiển cơ giáp, sau khi đem cơ giáp thao tác một lần cho quen thuộc, liền thống khoái đem tiền trả hết, sau đó, lại đưa thêm một phần bánh kẹo tạ ơn, lòng tràn đầy chờ mong thu hồi vào nhẫn không gian. Bị Úc Thịnh Trạch trực tiếp mang về Mạc Ngươi Lai.
Mới vừa hạ phi hành khí, xa xa liền thấy được Áo Lợi Ngươi lẳng lặng chờ đợi.
“Cửu điện hạ, Đoạn Sở người khế ước, hộ vệ hoàng gia vừa rồi áp giải Đoạn An Vũ đại tá truyền đến tin tức, Đoạn đại tá tinh thần lực sụp đổ, nổ tan xác mà chết, Đoạn Văn Vũ đại tướng quân mang theo Đoạn Chí Tu tới cửa.” Áo Lợi Ngươi nói xong, bổ sung: “Vương hậu điện hạ cũng tới rồi.”
Đoạn Sở cả kinh, quay đầu lại nhìn về phía Úc Thịnh Trạch.
Úc Thịnh Trạch kéo tay Đoạn Sở nhẹ nhàng vuốt ve, tựa vào bên tai Đoạn Sở nói nhỏ: “Đừng lo lắng, là Đoạn Kì Diệu trưởng lão xảy ra chuyện, Đoạn gia chống đỡ không được.”
Tháng Một 23, 2016
79