"Người vừa nãy là Lệ Thiên Minh sao? Bọn họ thật sự ở bên nhau, nam thần của tôi!"
Một tiếng kêu rên nhất thời khơi dậy nỗi buồn của vô số người khác, người phấn khích, người hâm mộ Đường Thanh Tâm số tốt, có thể được Lệ Thiên Minh yêu thương đến như vậy, ông trời thật không có mắt mà!
Gần tòa cao ốc tập đoàn họ Trần Đường Thanh Tâm không muốn gây nhốn nháo, cố ý muốn xuống xe ở giao lộ, Lệ Thiên Minh chỉ có thể đồng ý.
"Cảm ơn anh".
Đường Thanh Tâm thật lòng biết ơn, Lệ Thiên Minh không mang ý tốt mà cười nói: "Chỉ cảm ơn suông ư? Chúng ta đang ở bên nhau rồi mà cũng không thể hôn tạm biệt sao?"
Nói xong, anh đưa mặt tới, Đường Thanh Tâm nhanh chóng cởi bỏ dây an toàn chạy biến mất, thấy cô chạy trối chết, khóe miệng Lệ Thiên Minh nở nụ cười khổ, vuốt ve cằm mình, anh không khỏi than nhẹ, con đường theo đuổi bà xã thật xa xôi, cần tiếp tục cố gắng hơn.
Tòa cao ốc công ty Trần Hưng, đúng là giờ cao điểm, người người đi tới đi lui không dứt, thấy Đường Thanh Tâm thì đều ngoại lệ nhường đường, Đường Thanh Tâm kinh ngạc nhưng không biểu lộ ra, cô thấy bản thân có gì không đúng lắm, chắc hẳn là do tin đồn nhảm này nhỉ?
Bóng dáng Trần Dịch xuất hiện phía trước, Đường Thanh Tâm bước nhanh tới, đến cạnh người anh ta bắt chuyện: "Buổi sáng tốt lành!"
“Chào buổi sáng! Sáng nay Thẩm Trường Thanh sẽ đến công ty ký hợp đồng, tôi định tối qua nói với cô nhưng lại không kịp, lát nữa chuẩn bị một chút, theo tôi đến phòng họp".
Đường Thanh Tâm lặng đi một chút, đáp lại.
Khi ra khỏi thang máy, cô đã khoác lên mình bộ dáng lão luyện, Thẩm Trường Thanh do dự lâu như vậy cuối cùng cũng quyết định, lần hợp tác này đối với công ty Trần Hưng mà nói thì vô cùng quan trọng, ngay cả ông nội nhà họ Trần cũng phải ngừng việc chữa trị cơ thể, ra khỏi bệnh viện, lúc này đang ngồi trên xe lăn, được người ta đẩy vào phòng họp.
Mọi thứ đã được chuẩn bị sắp xếp, chỉ chờ Thẩm Trường Thanh đến đây.
Ông nội nhìn Đường Thanh Tâm đang mặc trang phục chuyên nghiệp mà vẫy tay với cô, Trần Dịch nhìn cô một cái, gật gật đầu, Đường Thanh Tâm nhấc chân bước tới.
“Chủ tịch!"
Nơi này là công ty, Đường Thanh Tâm gọi ông là chủ tịch, ánh mắt ông lão trước mắt sắc bén, yên lặng nhìn cô: "Hôm nay là ngày ký hợp đồng của tập đoàn Trường Thanh, tôi không hy vọng cô sẽ gây cản trở với kế hoạch ký hợp đồng, nếu có thể, mời cô Đường tránh đi, đợi lễ ký hợp đồng diễn ra xong thì tới."
Người đứng bên cạnh ông lão là chú hai Trần Hiền, còn có cả Trần Dịch, cả hai người đứng thẳng tắp.
Trần Dịch thấy thế vội mở miệng: "Ông nội..."
Ông lão trực tiếp giơ ngón tay lên ngắt lời anh ta, Đường Thanh Tâm cười một tiếng: "Chủ tịch sợ cháu sẽ gian lận ở lễ ký hợp đồng sao? Cháu là... bạn gái cũ của Trần Dịch, xem như thế đi nhưng cháu cũng là trợ lý của anh ấy, nếu làm hỏng buổi ký hợp đồng này, cháu chẳng được gì, nhưng nếu ngài ngại cháu như vậy thì cháu sẽ rời đi."
Đường Thanh Tâm cho Trần Dịch ánh nhìn yên tâm rồi ra khỏi phòng họp, một mình ngồi một chỗ nhìn người xung quanh làm việc thành một nhóm, mà cô lại ở đây một mình hưởng thụ sự yên tĩnh.
“Đường Thanh Tâm! Cô cũng có hôm nay sao!"
Sự yên tĩnh bị một giọng nói sắc nhọn phá vỡ, Đường Thanh Tâm ngẩng đầu quan sát cô gái trước mắt, trên mặt không giấu nổi sự chán ghét.
Trần Dĩnh cười xảo trá: "Cô biết không? Đồ trong biệt thự của cô bị ném hết rồi, Thẩm Thiên Vi sẽ là mợ chủ của nhà họ Trần, loại đàn bà như cô dù có làm gì cũng không vào nổi nhà họ Trần đâu, tôi nói này, cô đúng là loại đàn bà lẳng lơ, vừa bị anh tôi vứt bỏ đã tìm đến Lệ Thiên Minh để dựa dẫm, cô đúng là không biết xấu hổ".
Đường Thanh Tâm bật cười, ngẩng đầu ôm ngực, khinh khinh nhìn cô ta: "Cô cũng có thể không biết xấu hổ mà, dù cho cô có cởi hết đồ đứng trước mặt, anh ấy cũng không thèm liếc mắt nhìn một cái, tôi dù có lẳng lơ nhưng vẫn có người rất tốt với tôi, nguyện ý trả giá vì tôi, tôi rất vui khi mà được làm loại phụ nữ ti tiện như thế trong mắt cô đấy!"
"Cô!"
Trần Dĩnh tức giận đến mức mặt tái nhợt, chỉ vào ngực Đường Thanh Tâm, khóe miệng Đường Thanh Tâm cong lên, nhìn cô ta khinh thường, tự dưng nghe thấy một tràng tiếng bước chân hỗn độn.
"Cô đợi đấy cho tôi, người nhà họ Thẩm tới rồi, cô không được yên đâu!"
Trần Dĩnh liên tục xoay người tìm Thẩm Thiên Vi, vừa đi được bước lại vấp một bước, nhất thời mất cân bằng, "a" một tiếng tứ chi thành hình chữ đại mà quỳ trên mặt đất, lập tức tạo nên những tiếng cười trộm nho nhỏ, mặt cô ta đỏ bừng, dưới sự chú ý của mọi người đứng dậy, bị Trần Dịch đứng một bên nghiêm khắc liếc xéo một cái.
Thẩm Trường Thanh liếc nhìn về hướng cô, tầm mắt đặt trên người Đường Thanh Tâm hai giây rồi đi vào phòng họp luôn.“Vừa rồi cô khiến tôi vấp ngã à? Con tiện nhân này!"
Trần Dĩnh xoa đầu gối đau đến mức nước mắt chảy ra nhưng vẫn không quên mắng cô, hai tay Đường Thanh Tâm chìa ra: "Cô Trần, bây giờ là giờ hành chính, nếu cô không có việc gì thì mời cô đi cho".
Môi Trần Dĩnh run rẩy, nghĩ đến lễ ký hợp đồng hôm nay, nếu gây ra chuyện gì thì Trần Dịch sẽ không bỏ qua cho cô ta, vì thế phải nhịn miệng, tạm thời không nói. Thái độ của đại tiểu thư hôm nay làm cho Đường Thanh Tâm, nhìn thấy cô cũng không nhảy dựng lên đánh, chỉ xoay người khập khiễng rời đi, Đường Thanh Tâm bỗng nhiên cảm thấy thật không vui.
Đây không phải phong cách của cô ta, lúc nào cũng vót nhọn suy nghĩ muốn chỉnh đốn cô, lần này bị lỗ vốn to nhưng lại chỉ rời đi thôi? Sự khác thường này chắc chắn phải có lý do, cô không thể không suy nghĩ.
Khu làm việc của công ty Trần Hưng được phân chia rất rõ dàng, vị trí ngồi hiện tại của Đường Thanh Tâm là đối diện phòng họp, cửa sổ kính trong suốt lại rõ ràng từ trần đến sàn nhà chiếu rõ chuyện bên trong, mấy người Thẩm Trường Thanh vừa ngồi vào chỗ của mình, Trần Dịch sai người kéo cửa sổ xuống, ngăn cản ánh mắt từ bên ngoài.
Đường Thanh Tâm không khỏi vểnh tai lên nghe một chút việc bên trong nhưng chỉ có thể nghe thấy tiếng đứt quãng của Trần Dịch, mà nghe cũng không rõ, kiên trì được một chút thì cô mặc kệ, ngồi ở chỗ mình lướt Instagram.
“Đinh đinh..."
Nhạc chuông vang lên, Đường Thanh Tâm cầm lấy điện thoại, ngay sau đó truyền đến giọng nói hoang mang của người quầy lễ tân: "Trợ lý Đường? Dưới tầng nhiều phóng viên lắm, ầm ầm, họ đều muốn phỏng vấn cô với chủ tịch Trần, cô nhanh nhanh xuống xử lý chút đi, nếu chuyện tới tai tổng giám đốc sẽ không ổn đâu!"
Tâm trạng Đường Thanh Tâm trùng xuống, những người này rốt cuộc muốn làm gì, lần này lại truy đuổi vây bắt chặn đường, đây là việc riêng của cô, sao lại lộ ra được.
Sau khi ngắt máy Đường Thanh Tâm không chậm trễ, nhắn tin cho Trần Dịch rồi chạy vọt xuống, đập vào mắt là quầy lễ tân đầy phóng viên, họ thấy cô thì xông lên vây cô vào giữa, luồng chớp tách tách khiến cô đau mắt, bên tai đều là những câu hỏi của họ.
“Đường Thanh Tâm, hôm nay là ngày lễ ký hợp đồng của công ty Trần Hưng cùng với tập đoàn Trường Thanh, xin hỏi đây có phải là minh chứng cho việc cô và Trần Dịch chia tay hoàn toàn?"
"Tối hôm qua Lệ Thiên Minh nói rằng cô cùng anh ấy đang chung sống hợp pháp, hai người đã bên nhau bao lâu rồi? Cô không một chân đạp hai thuyền chứ?"
"Mọi người!"
"..."
Đường Thanh Tâm đang định nói chuyện thì đằng sau truyền đến một giọng nam, quay lại nhìn thì là Trần Dịch, bên cạnh anh ta là Thẩm Thiên Vi, vừa nhìn thấy anh ta, một số phỏng viên vẫn vây quanh Đường Thanh Tâm như cũ, số còn lại thì chạy đến chỗ Trần Dịch.