Khoác lên mình chiếc áo ba lỗ trắng đơn giản và quần đùi, Lệ Thiên Minh ăn mặc giống như một người đàn ông ở nhà, với bắp thịt rắn chắc và gương mặt đẹp trai, làm cho Đường Thanh Tâm có cảm giác phấn khích hấp dẫn, đỏ mặt ngay lập tức.
“Làm sao, có phải rung động hay không? Hiếm có người đàn ông nào nhiều tiền đẹp trai lại ân cần giống như tôi, Đường Thanh Tâm, chúng ta có tính là sống chung không?"
"Phụt!"
Có cũng là phi pháp!
Đường Thanh Tâm liếc anh một cái, cầm đũa lên không khách khí mà ăn không ngớt, tuy Lệ Thiên Minh là chủ nợ của cô, tuy nhiên đầu năm nay, người thiếu nợ chính là đại gia, cô không có tiền, Lệ Thiên Minh vẫn phải chịu đựng, mặc dù có thỏa thuận, tuy nhiên cô tin tưởng nhất định sẽ hoàn thành.
Mới ăn được một lúc, chuông cửa vang lên lần nữa, Trần Dịch đang cầm một bó hoa tươi đợi ở cửa, kết quả cửa vừa mở một cái anh ta đã nhìn thấy Lệ Thiên Minh mặc áo ba lỗ quần đùi, hai người bốn mắt nhìn nhau, trong mắt Trần Dịch hiện lên vẻ ác liệt.
"Ai đấy?"
Trong tay Đường Thanh Tâm còn đang cầm đũa, cô xỏ dép đi ra cửa, thấy Trần Dịch thì đầu óc cô trống rỗng! Làm sao cô lại quên vị chủ này!
Trên mặt hiện ra vẻ mất tự nhiên, cô cười kéo nhẹ Lệ Thiên Minh, nhưng người đàn ông không hề động đậy.
“Cái kia, sao anh lại tới đây, vào ngồi đi!"
Trần Dịch đang muốn đi vào, Lệ Thiên Minh làm ra một tư thế nam chủ nhân, nhận lấy hoa của anh ta, rồi xoay người đi vào phòng khách, tim Trần Dịch cứng lại, sắc mặt tái xanh.
"Tại sao chủ tịch Lệ lại ở chỗ này, mấy người đây là..."
Nói chưa dứt lời, còn chưa kịp đóng cửa thì cửa đã bị đẩy ra lần nữa, mấy người ký giả thấy cách ăn mặc của Lệ Thiên Minh thì nhất thời hai mắt tỏa sáng.
“Chủ tịch Trần, cô Thẩm tiết lộ hai người đang quen nhau, xin hỏi hiện tại anh và cô Đường Thanh Tâm có quan hệ gì?"
Đường Thanh Tâm lập tức cứng người tại chỗ, lần trước cô đến nhà họ Trần gây nên dư luận náo động, việc này vẫn chưa xong, hiện tại lại thêm một Lệ Thiên Minh, thế này cô nên giải thích như thế nào?
"Chủ tịch Lệ, Đường Thanh Tâm với anh là quan hệ như thế nào, có người nói nơi này là phòng trọ của cô Đường, anh mặc đồ thế này, thật sự rất nhàn rỗi!"
“Xin hỏi hai vị hẹn hò à?"
Khi nhìn thấy Lệ Thiên Minh mặc áo ba lỗ quần đùi còn có thức ăn trên bàn, bọn họ đều dùng ánh mắt chất vấn đối với Đường Thanh Tâm, vụ lần trước còn chưa kết thúc, là Lệ Thiên Minh ôm Đường Thanh Tâm ra, giờ lại là áo ba lỗ rồi cơm nước, rõ ràng cho thấy có chuyện.
Đường Thanh Tâm lập tức cứng người, cô đang muốn lên tiếng, Lệ Thiên Minh đi tới đưa ôm cô vào trong ngực: "Chúng tôi là quan hệ chung sống hợp pháp”.
“Cái gì!”
Đường Thanh Tâm kinh ngạc, ngay cả ký giả cũng bối rối, đây chính là chủ đề nóng đấy, ban ngày thấy Lệ Thiên Minh vào căn phòng này vẫn chưa ra, buổi tối Trần Dịch cũng tới, bọn họ muốn theo vào xem có phát hiện gì hay không, không ngờ lại được Lệ Thiên Minh đáp lại, những lời như sấm sét bên tai này, làm mọi người đều bùng nổ kinh ngạc ngay tại chỗ.
Đường Thanh Tâm càng ngẩn người, Lệ Thiên Minh cảm thấy người phụ nữ trong lòng mình cứng ngắc, sắc mặt anh tự nhiên hàn huyên cùng ký giả, mà Trần Dịch ở một bên thì nỗ lực nở một nụ cười, chúc mừng hai người.
“Chúc mừng chủ tịch Lệ, Đường Thanh Tâm là trợ thủ đắc lực của tôi, sau này còn hy vọng chủ tịch Lệ có thể thật tình đối xử."
“Đó là tất nhiên!”
Ánh mắt hai người đối diện nhau, bắn tóe lửa làm cho trong lòng Đường Thanh Tâm kinh ngạc, Lệ Thiên Minh chết tiệt này!
Cô đang muốn giải thích, Lệ Thiên Minh dường như đoán đúng ý tưởng của cô, anh cúi đầu khẽ nói: “Đây là nhiệm vụ, ba mươi lăm triệu, cô dám phản bác?"
Một đồng tiền đã làm khó anh hùng hảo hán, huống chi Đường Thanh Tâm là một người phụ nữ, vì tiền, cô chỉ có thể cúi đầu.
Trước khi Lệ Thiên Minh dần dần sốt ruột sắp nổi giận, những ký giả kia thức thời tạm biệt, mà Trần Dịch không nói gì, xoay người rời đi. Đường Thanh Tâm vội đuổi theo, lúc này cô không thể để Trần Dịch sinh ra hoài nghi đối với cô, kế hoạch của cô còn chưa thực hiện được, không thể chết non.
Lệ Thiên Minh cũng không ngăn cản, anh một thân một mình ngồi trước bàn ăn tiếp tục ăn cơm, mười phút sau Đường Thanh Tâm đã trở về, cô đi tới trước mặt anh đoạt lại chiếc đũa, hai tay chống mặt bàn chất vấn: “Lệ Thiên Minh, có phải mấy ký giả là anh tìm đến đúng không? Anh cố ý!"
Hai tay Lệ Thiên Minh ôm ngực, anh yên lặng nhìn cô, trước ngực lộ ra bắp thịt lớn phập phồng bất động, trong chốc lát Đường Thanh Tâm nhìn mà ngây dại, đến khi cô phản ứng kịp thì không khỏi rời ra.
“Cô muốn nghĩ như vậy tôi cũng không còn cách nào, chỉ là Trần Dịch tới, bọn họ đi theo qua đây cũng quá đúng dịp?"
“Tôi ăn xong rồi, cô dọn dẹp đi!"
Lệ Thiên Minh đứng dậy rời đi, giọng nói của anh trở nên trong trẻo nhưng lạnh lùng trong nháy mắt, Đường Thanh Tâm tê liệt trên ghế ngồi, hai tay cô túm lấy tóc của mình, cô cảm thấy chuyện càng ngày phức tạp.
Vừa rồi cô giải thích tất cả cùng Trần Dịch, Trần Dịch vẫn chưa trách cô, chỉ là ánh mắt anh ta nhìn cô hơi xa lánh, Đường Thanh Tâm hiểu rõ, Trần Dịch rất để ý Lệ Thiên Minh, cũng nghĩ về thái độ và chỗ đứng của mình, cô để Trần Dịch yên tâm, mình không phản bội, quân cờ sẽ không trốn thoát khỏi bàn cờ này, trừ khi, chủ nhân bỏ qua nó trước, chỉ là bàn cờ này, là do cô hạ.
Về đến nhà, bàn đầy cơm nước nhưng cô không muốn ăn, dọn dẹp xong, cô rửa mặt rồi tựa ở đầu giường suy nghĩ mọi chuyện, lấy máy tính xách tay ra ghi chép tất cả chuyện hôm nay.
Từ không còn là trẻ con thì cô có thói quen viết nhật ký, ghi chép tâm tình của mình xuống, trong mấy ngày đó, ngoại trừ hận thù, thì nhật ký chính là chỗ cô phát tiết tâm trạng tốt nhất, cũng là chỗ dựa để cô có thể chống đỡ được.
Ở căn phòng cách vách, trước mặt Lệ Thiên Minh mở một cái máy tính, trên màn ảnh tràn đầy số liệu, khóe miệng của anh bắt đầu giương lên, nếu Đường Thanh Tâm muốn báo thù, anh sẽ giúp cô, dù cô muốn Lệ Kình, anh cũng cho cô, ai kêu mỗi ngày là quan hệ chung sống hợp pháp chứ?
Nghĩ đến vẻ mặt của mấy người vừa rồi anh muốn cười khẩy, mặc kệ ký giả là ai gọi tới, nói chung cũng giúp anh ơn lớn. Cũng may mà trước đó mình tắm rửa thay đổi quần áo, anh đang suy nghĩ nếu vừa rồi quấn khăn tắm, có phải hiệu quả sẽ tốt hơn hay không?
Nghĩ đến thân thể cứng ngắc không thể tin được của người phụ nữ nhỏ khi nghe anh nói, anh hơi không vui, lẽ nào quan hệ của bọn họ cứ như vậy mà không nhận nhau sao?
Xem ra sau này ở chung, anh phải dạy bảo cô thật tốt một phen.
Một đêm không chợp mắt.
Sáng sớm hôm sau, không có gì bất ngờ xảy ra, Đường Thanh Tâm lại quang vinh lên đầu hotsearch lần nữa, cô là hotgirl mạng hoàn toàn xứng đáng, hầu như hàng tháng đều lên bảng, không có ngoại lệ.
Sáng sớm Đường Thanh Tâm dự định đến Trần Hưng, thương thế của cô đã đỡ rồi, hiện tại cũng là thời điểm trở về rồi. Sau khi rời giường mới cô phát hiện Lệ Thiên Minh không ở đây, cửa phòng của anh không khóa, nhưng không thấy người đâu, nghĩ đi là đi à?Nghĩ như vậy, Đường Thanh Tâm cũng nhanh chóng thu dọn rồi gọi xe đi đến công ty vừa mới tới cửa cô đã nhìn thấy một đám ký giả đang coi chừng, họ nhìn thấy cô thì lập tức xông lên, Đường Thanh Tâm sợ hãi, đối diện với trưởng thương đoàn pháo này cô gần như có thể thấy trước cảnh tượng tiếp theo.
"Tách tách..."
Một chiếc xe thể thao gầm rú lao tới, tiếng còi chói tai khiến ai cũng phải quay đầu và tránh đi.
"Lên xe".
Lệ Thiên Minh kéo cửa kính xe xuống, Đường Thanh Tâm không cần suy nghĩ mở cửa xe ngồi xuống, thẳng đến khi xe thể thao mất bóng mọi người mới phản ứng được, chỉ là chuyện quá đột ngột nên cũng không kịp chụp ảnh.