Biệt thự Thịnh Hàn Ngọc.
Từ khi có suy nghĩ muốn sinh con, anh đã trở nên rất “cần cù”, Thời Du Huyên chịu không nổi.
Thời Du Huyên nổi giận, phạt Thịnh Hàn Ngọc không được đụng vào cô trong vòng một tuần.
Thân là đấng mày râu có thể chịu chết nhưng không thể chịu nhục, kiên quyết không đồng ý!
Phương pháp phản kháng của Thịnh Hàn Ngọc chính là dùng thái độ đoan chính, nhận lỗi, tranh thủ giảm bớt trừng phạt hoặc đổi phương thức trừng phạt.
Vào ngay lúc này, quản gia lại đến đây gõ cửa: “Cốc cốc cốc.”
Vốn quản gia không muốn đến quấy rầy bọn họ.
Bà ta thấy vậy thì rất vui mừng, thậm chí còn cầu Bồ Tát phù hộ để mợ chủ nhanh mang thai, sớm ngày sinh có cậu chủ một cậu con trai.
Nhưng Thời Vũ Kha đến, nói tìm mợ chủ thương lượng chuyện quan trọng.
Mấy ngày trước mợ chủ đã dặn dò, nếu nếu Thời Vũ Kha đến tìm cô, thì không cần ngăn cản, lập tức thông báo.
Cho nên bà ta mới đi lên thông báo: “Mợ chủ, cô cả Thời đến nói tìm mợ chủ thương lượng chuyện quan trọng.”
“Đã biết, tôi đi xuống ngay.”
Thời Du Huyên chuẩn bị mặc quần áo, cánh tay bị Thịnh Hàn Ngọc nắm lấy, không cho cô mặc vào, nhân cơ hội nói điều kiện: “Em đồng ý với anh đổi phương thức trừng phạt, nếu không anh sẽ không cho em xuống lầu.”
“Thịnh Hàn Ngọc, sao anh lại có thể làm như vậy?” Quả thực Thời Du Huyên đã cạn lời.
Ngày thường tên nhãi này trông cũng đứng đắng như ai khác, nhưng vào lúc này thì có thể nhân cơ hội ra điều kiện bất cứ lúc nào, chẳng có chút ánh mắt nhìn xa trông rộng nào, khác quá nhiều với hình tượng bình thường của anh.
“Như vậy đi.”
Người đàn ông nghiêm trang nói: “Cứ phạt anh lột tôm cua cho em trong một tháng.”
Lột tôm và cua thì gọi là trừng phạt gì chứ?
Trước giờ hải sản cô ăn đều là do anh lột cả.
Trước kia đã như vậy, về sau vẫn như vậy, vốn dĩ không có bất kỳ thay đổi nào có được không?