Khách sạn Vương Tử hôm nay vàng son lộng lẫy, không tiếp khách vãng lai, cả khách sạn được bao xuống, chỉ vì sự hoành tráng của
đêm nay.
Thật ra, theo ý của Vân Triết Hạo và Thịnh Trạch Dung, hai người càng muốn tổ chức tiệc tối ở cao ốc Ginza!
Bên kia là địa bàn của bọn họ, là nơi tiêu chí hàng đầu Giang Châu, tổ chức yến hội ở đó càng khí phách hơn nhiều.
Thế nhưng ba người kia đều không đồng ý, nói Ginza là đại bản doanh, đại bản doanh không thể tùy tiện bại lộ ở trước mặt người ngoài, phải chừa lại đường lui!
Những vị khách đến khách sạn đều cần phải có thiệp mời để có thể ra vào những thiệp mời cũng sẽ không thu lại, mà để lại cho khách làm kỉ niệm!
Không ai sẽ vứt thiệp mời đã dùng qua đi, bởi vì đây không phải là thiệp mời bình thường, mà là dùng vàng lá nguyên chất để làm thiệp mời.
Bình thường đều là thiệp mời đỏ, có cao cấp hơn cũng chỉ là làm bằng giấy đồng để trông sang trọng hơn.
Thiệp mời được làm bằng vàng lá nguyên chất còn là lần đầu tiên được thấy ở Giang Châu, nhớ năm đó khi ông cụ Thịnh còn đang ở đỉnh cao cũng không khí phách như thế này.
Trên thiệp mời khắc là sáu giờ, nhưng đến năm giờ rưỡi thì các vị khách trên cơ bản là đều đã đến đông đủ.
Ngay cả Thịnh Dự Khải vẫn luôn đến trễ để hiển lộ địa vị của bản thân mà bây giờ cũng đã đến.
“Đúng thế, không nghe nói rằng cậu ta ở Thiên Mã cũng chỉ là chân chạy thôi à, Boss chân chính là một cô gái, tuổi hình như cũng không lớn.”
“Ông chủ của Đỉnh Thịnh sẽ là ai nhỉ? Có khi nào cũng là cô gái kia không?”
“Hắn là không phải, hai nhà này mặc dù phát triển rất nhanh, nhưng hướng đi không giống...”
Đàm luận rất náo nhiệt, các loại phiên bản, khả năng đều được bàn tán, chỉ là mọi người góp vui thôi, đáp án cứ chậm chạp không thể công bố khiến mọi người càng gấp hơn.
Nóng vội thì sẽ có người oán trách, oán trách chủ nhân không lộ diện dù chỉ một người, dù Giản Nghi Ninh của Thiên Mã xuất hiện cũng được.
Xuất hiện một người, mọi người sẽ có đối tượng nghe ngóng.