Sau khi chị Lâm rời đi, tiện tay đóng luôn cửa phòng thư ký giúp cô. Hàn Anh Thư nằm yên bất động trên ghế sofa, mệt mỏi nhắm mắt lại.
Sau khi mang thai, cô vẫn luôn cực kỳ thèm ngủ, động một tí là buồn ngủ. Nhưng kể từ sau khi Dạ Âu Thần xảy ra chuyện, tình trạng này của cô cũng dần biến mất.
Cho dù là buồn ngủ đến mức mí mắt phát run cả lên thì cô vẫn mạnh mẽ giương cao tỉnh thần, tiếp tục kiên trì đến cùng.
Ở trong nước thay anh quan sát công ty cũng vậy, ở đây cũng thế, cô đều cố gắng như vậy.
Cũng may là 11 giờ cô được tan làm, ở giữa có khoảng hai đến ba tiếng đồng hồ để nghỉ ngơi, cô không cần vội vàng về nhà, nếu sau khi ăn cơm xong liền ngủ luôn ở đây thì cô còn có thể ngủ thêm một lúc nữa.
Nghĩ mãi nghĩ mãi, Hàn Anh Thư liền chìm vào giấc ngủ, đến cả cửa phòng thư ký bị đẩy ra, có người đi vào cô cũng không hề hay biết. Geogre là đặc biệt đến tìm Hàn Anh Thư, lúc anh ta đến đụnh trúng lúc mọi người đều tan làm hết rồi nên chỉ có thể đi đến nhà ăn chật kín người. Ai biết được anh ta đợi ở nhà ăn hai mươi phút cũng không nhìn thấy bóng người. Chỉ nhìn thấy một mình La Lo Li, thế là anh ta gọi cô lại hỏi chuyện mới biết được cô ta cũng không nhìn thấy Hàn Anh Thư xuống lầu đi ăn.
Geogre chỉ đành lên trên lầu tìm cô, mở cửa phòng thư ký ra quả nhiên nhìn thấy một bóng người đang cuộn tròn trên ghế sofa.
“Chị dâu, chị dâu nhỏ, mau tỉnh lại”
Trong giấc mơ hình như Hàn Anh Thư nghe thấy có người nào đó đang gọi cô, nhưng mí mắt cô quá nặng không thể nào mở mắt ra được, mơ mơ hồ hồ, căn bản không biết được là mơ hay là hiện thực.
“Chị dâu nhỏ, mau tỉnh lại đi. Tôi đưa chị đi tìm Uất Trì”
Uất Trì… Uất Trì là ai2 “Một cơ hội tốt như thế này, chị đừng bỏ.
lỡ đấy nhé. Chị dâu nhỏ, đừng ngủ nữa..”
Người đó dùng ngón trỏ chọc chọc vào.
cánh tay cô, một lúc sau, cuối cùng con sâu ngủ trốn trong người Hàn Anh Thư cũng bị đuổi ra ngoài. Cô chầm chậm mở mắt, đập vào mắt là gương mặt không sao nghiêm túc được của Geogre, vừa hay lúc này đang tò mò quan sát cô.
“Chị dâu, cuối cùng chị cũng tỉnh rồi à?”
Thấy cô mở mắt ra, Geogre liền để lộ ra gương mặt to bự tươi cười.
*Á..” Hàn Anh Thư vừa mới phản ứng lại, kinh ngạc hô lên một tiếng, bàn tay trực tiếp vung lên mặt của Geogre
“A” Geogre đau đớn hô lên một tiếng rồi lui ra ngoài, đưa tay ôm lấy mắt mình, “Chị dâu, đây là chị đang muốn mưu sát tôi sao?”
“Geogre?” Hàn Anh Thư ngồi dậy, nhịp tim đang đập nhanh vẫn còn chưa ổn định lại, “Sao anh lại ở đây?”
Cô vừa mở mắt ra đã nhìn thấy anh ta dí sát mặt, nhìn chằm chằm vào cô, rất dễ làm cho cô bị dọa sợ đó, được không hả?
‘Geogre ôm lấy bên mắt vừa bị cô đánh của mình, đáng thương nhìn về phía cô, nói: “Còn không phải là do tôi muốn tạo cơ hội cho chị và và Uất Trì sao, kết quả…”
Nhìn anh ta ôm mắt, Hàn Anh Thư mới nhớ ra khi nãy trong lúc sốt sắng cô đã vung tay ra ngoài, cũng không biết đánh vào chỗ nào, lúc này mu bàn tay cũng thấy hơi đau.
Càng không phải nhắc đến Geogre “Xin lỗi anh nhé” Cô ngồi dậy, tỏ vẻ hối lỗi nhìn về phía Geogre, “Tôi đánh trúng mắt của anh rồi sao? Lúc nấy tôi vừa tỉnh dậy, vừa mở mắt ra đã nhìn thấy anh ở trước mặt tôi, tôi cũng chỉ là nhất thời sốt săng nên mới Nói đến đây, Hàn Anh Thư nhìn vào mắt anh ta liền càng cảm thấy tràn đầy sự áy náy, “Thực sự ngại quá, hay là anh bỏ tay ra để tôi xem xem có bị thương ở đâu không?”
Dáng vẻ nghiêm túc nhận lỗi của cô ngược lại làm cho Geogre có chút ngại ngùng, anh ta lắc đầu, trực tiếp bỏ tay ra, “
yya, lừa chị thôi, tôi căn bản chẳng sao cả.
Chị dâu, nếu như chị đã tỉnh rồi thì mau đi theo tôi đi”
“Đi đâu?” Hàn Anh Thư vô cùng kinh ngạc, cô nhìn đôi mắt sưng tấy lên của Geogre, cũng không biết chút nữa có sưng lên thành cục xanh đỏ không nữa.
Geogre nói: “Tôi đưa chị đi tìm Uất Trì”
Nói xong cũng không quan tâm đến Hàn Anh Thư có đồng ý hay không, liền kéo cô từ trên ghế sofa đứng dậy, “Nhanh lên, chậm một chút là Uất Trì sẽ rời khỏi công ty đấy”
” Lúc này Hàn Anh Thư mới nhanh chóng xỏ giày vào, cùng với Geogre đi ra khỏi cửa. Hai người đi trên hành lang yên tĩnh, Geogre vừa đi vừa nói: “Nếu như chị thực sự thích Uất Trì thì sau này chị phải nhanh chóng năm chắc thời gian một chút, cơ hội ăn cơm trưa cùng nhau này nhất định không được lãng phí, đây là một cơ hội tốt để phát triển tình cảm đó. Chị nhất định phải tranh thủ nằm lấy trái tim của Uất Trì trước khi cậu ta tổ chức lễ đính hôn”
Vốn dĩ Hàn Anh Thư đang đi rất cẩn thận lại đột nhiên đứng khựng lại lúc cô nghe thấy câu nói này của Geogre, cô ngước mắt, ngạc nhiên nhìn Geogre. “Anh, vừa nấy anh nói cái gì cơ?”
“Vừa nấy tôi nói…” Geogre nói được một nửa liền trợn tròn mắt, hoảng hốt đưa tay bịt miệng của mình lại. Thôi hỏng rồi, thế mà anh ta lại không cẩn thận lỡ miệng nói hết ra rồi Cũng không biết Hàn Anh Thư là người như thế nào, nếu như nghe thấy chuyện Uất Trì phải đính hôn, vậy thì cô sẽ không đột nhiên từ bỏ đấy chứ? A… a… a…, rốt cuộc anh ta bị làm sao vậy, sao lại thiếu suy nghĩ mà nói ra như vậy chứ?