Hai người đó giống như bậc thầy tình yêu đưa ra chủ ý cho Uất Trì Diệc Thù.
“Anh hoàn toàn có thể không nói mà vẫn có thể làm được”
“Đúng. Anh gọi hoa khôi đến, lại gọi cả em gái anh đến. Chẳng cần nói gì cả, mọi người chỉ cần cùng nhau ăn bữa cơm, anh ngồi cùng với hoa khôi, như vậy tất cả mọi chuyện đều không cần nói cũng đã rõ rồi”
“Đúng thế, đúng thế. Đến lúc đó, em Viên chắc chắn sẽ cho rằng hai người đã ở bên nhau. Nếu như em ấy thật sự có suy nghĩ đó với anh, chắc chắn sẽ nghĩ đến loại quan hệ đó”
Không biết vì sao, Uất Trì Diệc Thù luôn cảm thấy đây là một ý kiến †ồi. Nhưng vì để khiến Đường Viên Viên hiểu rõ tình cảm của bản thân, thì cũng không còn cách nào khác.
Cuối tuần.
Tuần này, Đường Viên Viên đã về nhà rồi, bà Đường sờ khuôn mặt nhỏ bé của cô, vô cùng đau lòng.
“Thật sự gầy đi rồi. Con bé này đúng là liều mạng mà”
Trước đây, bà Đường sau khi nghe Viên Viên nói ra bí mật nhỏ của cô thì có hơi lo lắng. Nhưng nhìn thấy dáng vẻ cô tràn đầy lòng tin, lại vô cùng có tín ngưỡng như vậy, bà Đường liền không nhẫn tâm để nói ra vài lời đả kích, chỉ cần con gái bà vui vẻ thì cái gì cũng được.
“Mẹ ơi, cũng không phải liều mạng lắm đâu, chỉ là mỗi ngày kiên trì luyện tập, sau đó bỏ không ăn những đồ ăn vặt trước đây mà thôi”
Trước đây thật sự cô đã ăn quá nhiều rồi. Các loại đồ ngọt, socola, bánh quy, bánh bông lan, kem, không chỉ như vậy mà ba bữa cũng ăn rất nhiều, các loại đầu mỡ, xào rán thơm ngào ngạt.
Từ sau khi bỏ hết những thứ này, việc ăn uống của Đường Viên Viên trở nên thanh đạm hơn nhiều, hơn nữa, da dẻ của cô cũng tốt hơn trước đây nhiều.
“Tốt lắm. Những món ăn đó vốn không phải thực phẩm bổ béo gì.
Thỉnh thoảng ăn thì cũng được, ngày ngày ăn thì không tốt cho sức khỏe”
“Vâng thưa mẹ. Mẹ xem, có phải da con tốt hơn trước đây rồi không?”
“Phải, con gái mẹ không chỉ có làn da tốt hơn trước, mà còn đẹp.
hơn trước nữa”
“Con cảm ơn mẹ” Đường Viên Viên thân mật dựa vào người bà Đường, ôm lấy cổ bà, thơm lên má bà một cái. Sau đó, Đường Viên Viên cảm thấy hơi xấu hổ, nhỏ giọng nói: “Hôm nay anh hẹn con ra ngoài, nói là đưa con đến công viên giải trí”
lệc Thù?”
“Vâng: Biểu cảm của bà Đường có phần kinh ngạc: “Cậu ấy biết tấm lòng của con rồi sao?”
Nghe thấy lời này, Đường Viên Viên lập tức xấu hổ đỏ mặt, lắc đầu: “Chưa đâu mẹ. Con còn chưa trưởng thành. Hơn nữa, con còn chưa hoàn thành việc giảm cân, không thể nói với anh được”
Cô muốn dùng trạng thái tốt nhất để tiếp cận anh, để anh chấp nhận cô.
Bà Đường trêu chọc cô: “Hiện giờ con đã gầy đi nhiều lắm rồi, còn muốn gầy thế nào nữa?”
Đường Viên Viên nghiêm túc nói: “Còn kém mục tiêu của con mười cân nữa. Hơn nữa con đã tìm hiểu rồi, không thể gầy quá nhanh, bằng không đến lúc đó da sẽ bị chùng. Con chỉ có thể từ từ gầy đi.”
“Đại khái đến lúc con thành người trưởng thành là có thể đạt được đến mục tiêu của con rồi” Đường Viên Viên có phần mong đợi đến buổi lễ trưởng thành của cô, anh nhất định sẽ tặng quà mừng trưởng thành cho cô.
Bà Đường: “Còn nửa năm nữa con đã tìm được bạn gái trước đó Nghe thấy câu này của Bà Đường, Đường Viên Viên lắc đầu: “Không đâu. Anh không có người mình thích. Lần trước con đến trường anh, nghe nói trước giờ anh đều không nhận quà của học sinh nữ”
“Vậy sao? Diệc Thù rất được yêu thích ở trường học sao?” Bà Đường hỏi xong, lại nói ngay: “Nghĩ cũng phải, Diệc Thù đẹp y chang với ba cậu ấy. Không được yêu thích mới là lạ đó. Con ấy, đừng cứng nhắc quá Nếu như thật sự đã thích người ta rồi thì sớm phải nói ra, đừng để đến lúc đó lại bị cướp mất, thì chỉ có con buồn thôi”
à. Con không sợ đến lúc đó anh sao?”
“Sẽ không như vậy đâu mẹ. Anh sẽ không tùy tiện thích người khác.”
Đường Viên Viên kiên trì với suy nghĩ của bản thân. Từ đầu đến cuối cô luôn cảm thấy bản thân đối với Uất Trì Diệc Thù mà nói là người đặc.
biệt. Dù sao thứ mà người khác đều không được hưởng thụ thì cô đã được hưởng thụ rồi.