Tựa như hiện tại, vị trí cô ngồi trên xe Hàn Thanh vẫn là ghế phó lái.
Cho nên lúc Hứa Yến Uyển hỏi cô có ngại không, Tiểu Nhan không nể mặt chút nào, nói: “Tôi để ý, nếu cô không ngại thì có thể ra sau ngồi không?”
Lúc này đến phiên Hứa Yến Uyển ngẩn ra.
Cô ta không ngờ Tiểu Nhan lại không nể mặt như vậy.
Thấy cô ta không nhúc nhích, Tiểu Nhan suy nghĩ, còn nói: “Cô thích ngồi ghế phó lái à?”
Hứa Yến Uyển lúng túng giải thích: “Cũng không phải, chỉ là tôi dễ say xe, cho nên không nghĩ gì mà chọn ngồi bên ghế phó lái”
“À” Tiểu Nhan nhét trà sữa vào ngực Hàn Thanh, sau đó lấy di động ra: “Vậy tôi gọi cho cô một chiếc taxi nhé, lúc này hẳn là rất nhiều xe trống đấy”
“Cô, cô nói gì?”
Gọi taxi cho cô ta ư?
Sắc mặt Hứa Yến Uyển lập tức trở nên khó coi, cô ta âm thầm cắn chặt răng, sau đó mở nút thắt dây an toàn ra, chui ra khỏi xe.
“Không cần gọi taxi đâu, nếu cô không thích tôi ngồi đây, vậy tôi xuống xe là được rồi”
Thấy cô ta lui ra, Tiểu Nhan thu điện thoại lại, nở nụ cười: “Vậy à, vậy thì được rồi, nếu đây là lựa chọn của cô, vậy thì tôi tôn trọng cô vậy”
Nói xong, cô cũng không quay đầu mà chui vào chỗ ngồi phía sau, không ngồi vào nơi Hứa Yến Uyển vừa ngồi.
Bầu không khí hiện đang rất căng thẳng.
Chí ít là Hứa Yến Uyển cảm thấy như vậy, cho nên cô vô ý nhìn về phía Hàn Thanh, trong lòng thâm nghĩ, mặc dù anh ta không thích mình, nhưng cũng sẽ nể mặt hai nhà mà nói đỡ giúp cô một chút chứ?
Thế nhưng cô ta nhanh chóng thất vọng, bởi vì ánh mắt Hàn Thanh nhìn liếc qua cô ta không có chút thương tiếc, chỉ thản nhiên nói: “Nhan Nhan được tôi chiều quen rồi, nơi này cách nhà cô cũng không xa, cô đón xe đi, công ty thanh toán”
Nói xong, Hàn Thanh xách đồ rời đi.
Sau khi xe nổ máy, Hứa Yến Uyển vẫn đứng ngẩn ra đó.
Ngay từ đầu cô ta còn cố gắng chịu đựng, sau một lúc lâu, nước mắt tranh nhau tuôn ra khỏi hốc mắt, không thu lại được.
Toàn bộ ấm ức vào lúc này tuôn ra như được mở công tắc.
Hứa Yến Uyển ngồi xổm xuống, cơ thể run lên bần bật.
Mà phía bên kia, Tiểu Nhan sau khi ngồi ra sau xe cũng không vui mà nhìn ra cửa sổ, không nói chuyện với người phía trước nữa.
Bầu không khí trong xe rất căng thẳng.
Hàn Thanh nhìn khuôn mặt cáu kỉnh giận dõi của cô thông qua kính chiếu hậu cũng không biết làm sao, thế mà không vì vậy mà cảm thấy tức giận, ngược lại còn thấy vui.
Bởi vì cô gái của anh đang ghen.
Thật ra đối với Hàn Thanh mà nói, ngồi chỗ nào cũng như nhau, anh không suy nghĩ nhiều hốc mắt, không thu lại được. . Truyện Gia Đấu
Toàn bộ ấm ức vào lúc này tuôn ra như được mở công tắc.
Hứa Yến Uyển ngồi xổm xuống, cơ thể run lên bần bật.
Mà phía bên kia, Tiểu Nhan sau khi ngồi ra sau xe cũng không vui mà nhìn ra cửa sổ, không nói chuyện với người phía trước nữa.
Bầu không khí trong xe rất căng thẳng.
Hàn Thanh nhìn khuôn mặt cáu kỉnh giận dõi của cô thông qua kính chiếu hậu cũng không biết làm sao, thế mà không vì vậy mà cảm thấy tức giận, ngược lại còn thấy vui.
Bởi vì cô gái của anh đang ghen.
Thật ra đối với Hàn Thanh mà nói, ngồi chỗ nào cũng như nhau, anh không suy nghĩ nhiều Lời vừa ra khỏi miệng, cô lại nghĩ tới lần cãi nhau lúc trước, anh muốn giải thích với cô mấy lần, kết quả cô không nghe, dẫn đến sự hiểu lầm về sau của hai người.