Tôi, Người Thừa Kế Gia Tộc Tài Phiệt

Chương 318: Giúp một việc nhỏ thôi.



“Không sao.” Tôi lắc đầu cười cười.

Thanh Xà liếc tôi một cái, đột nhiên vươn tay đoạt lấy điếu thuốc trong miệng tôi, cũng rít một hơi thật sâu.

Tôi kinh ngạc nhìn cô ấy, không nhịn được liền nhắc nhở: "Thuốc này tôi đang hút...”

Thanh Xà không nói một lời, miệng ngậm điếu thuốc, tay vịn tay lái và mắt nhìn về phía trước, cũng không thèm nhìn tôi lấy một cái.

Tôi nhún vai, cũng không nói thêm gì nữa.

Thanh Xà lái xe không ngừng tăng tốc lên, như một con cá linh hoạt, nhanh chóng vượt qua từng chiếc xe trên đường.

Chiếc xe càng chạy càng nhanh, thần sắc của Thanh Xà cũng không còn căng thẳng nữa, mà dần dần thả lỏng xuống.

So sánh với cô nàng, tôi ngược lại từ đầu đến cuối cũng không cảm thấy sợ hãi gì, bởi vì tôi biết có Yêu Nguyệt đang núp trong bóng tối bảo vệ tôi, tôi sẽ tuyệt đối an toàn, Yêu Nguyệt sẽ không cho phép tôi bị thương khi có cô ấy bảo vệ, hơn nữa tôi cũng tin tưởng vào năng lực của cô ấy.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, mặc dù biết rằng mình

sẽ không sao, nhưng cảm giác bị một người cầm súng truy sát, quả nhiên vẫn khó tránh khỏi có chút căng thẳng.

Một tiếng đồng hồ sau, phía sau chúng tôi vẫn không có ai đuổi theo, vì vậy hai người chúng tôi đã hoàn toàn thoát khỏi nguy hiểm.

Lúc này sắc trời đã gần hoàng hôn, mặt trời chiếu xuống vô số ánh sáng vàng kim, Thanh Xà chuyển động tay lái đánh xe chạy ra khỏi đường cao tốc, dừng lại ở một vùng đất hoang không có người ở.

“An toàn rồi à?" Tôi hỏi.

Thanh Xà khẽ vuốt cằm, quay đầu nhìn tôi một cái, hỏi: "Còn thuốc không, cho một điếu.

“Có." Tôi cúi đầu xuống lấy thuốc lá.

Lại thấy Thanh Xà đột nhiên giơ tay lên, lấy tốc độ cực nhanh quơ lấy con dao găm mà tôi đặt trên hộp găng tay, trực tiếp đặt ngang cổ tôi.

Động tác của tôi hơi dừng lại, nhìn cô ấy và cười nói: "Sao vậy, vừa thoát nạn cô liền đối xử với ân nhân của mình như vậy sao?"

Ánh mắt của Thanh Xà nhìn tôi lạnh như băng, khẽ mở đôi môi đỏ mọng, không trả lời liền hỏi ngược lại: "Anh rốt cuộc là ai?"

“Câu hỏi này tôi phải suy nghĩ thật kỹ...

Tôi buông tay, suy nghĩ một chút rồi khẽ cười nói:"Tôi là một sinh viên năm tư bình thường, cũng là tổng giám

đốc của một công ty đầu tư, à, đúng rồi, tôi còn là một

người tốt bụng vừa mới cứu cô nữa, đáp án này có hài lòng không?"

Thanh Xà nắm chặt dao găm trong tay, kê sát lưỡi dao lên da tôi, lạnh lùng nói: "Tôi không có tâm trạng nghe anh nói giỡn, anh tốt nhất trả lời câu hỏi của tôi cho nghiêm túc vào, nếu không con dao này sẽ để lại dấu vết trên cổ anh.”

!!

“Chậc, thật độc ác..." Tôi lắc đầu cảm thán, lời còn

chưa dứt đã giơ tay lên, một chưởng đánh trúng cổ tay của Thanh Xà.

Thanh Xà dường như không ngờ được tôi sẽ đột nhiên phản kháng lại, hoặc có thể nói cô ấy không ngờ rằng tốc độ của tôi lại nhanh hơn phản xạ của cô ấy.

Tay cô nàng bị đẩy ra, con dao găm cũng tự nhiên rời khỏi cổ tôi, tôi giơ tay khống chế cổ tay của cô ấy, thuận thế đoạt lấy dao găm và liền lập tức lấn người xông lên.

Thanh Xà vừa mới phát ra một tiếng kinh hãi, dao găm đã kê sát cổ cô ta.

“Bây giờ thái độ của cô có thể tốt hơn một chút không?" Tôi mỉm cười nhìn cô ấy,

"

Thanh Xà bị tôi đè chặt ở dưới thân, thân thể của hai người chúng tôi dính sát vào nhau, tư thế có chút mập mờ. Hai lớp quần áo mỏng manh không cách nào ngăn cản

được sự ấm áp cũng như xúc cảm tuyệt với phát ra từ cơ thể cô ấy, tôi thậm chí có thể rõ ràng cảm nhận được sự mềm mại và co dãn của cặp ngực to lớn kia.

Hai mắt cô ấy nhìn thẳng vào tôi, trầm ngâm một lát, đôi môi đỏ mọng trong suốt mới hé mở: "Có thể đứng lên chưa?"

Tôi nhất thời bị làm cho cảm thấy tức cười: "Cô chắc chắn tôi sẽ không giết cô đúng không?"



“Đúng.”

Cô nàng vậy mà lại trực tiếp gật đầu thừa nhận, nói: "Với thân thủ của anh, nếu như muốn giết tôi thì sớm đã thành công rồi, không cần phải để tôi sống đến bây giờ, trước đó cũng sẽ không cứu tôi. Tôi vì sự hoài nghi vừa rồi của mình mà xin lỗi anh, thật sự rất xin lỗi!”

Tôi nhìn khuôn mặt xinh đẹp như hoa đào của cô nàng, cùng ánh mắt thành khẩn kia, trong lúc nhất thời đã

nhận ra cảm giác tức giận vừa mới dâng lên lúc này đã tan biết từ lúc nào.

ו

“Tôi đã bị bọn họ truy sát suốt một tuần nay rồi, nhiều lần thập tử nhất sinh, thần kinh lúc nào cũng ở trong trạng thái căng thẳng." Thanh Xà mấp máy môi, nhẹ giọng tiếp tục nói: "Sau đó lại đột nhiên xuất hiện một người xa lạ, thân thủ rõ ràng vượt xa người thường như anh... tôi nghĩ anh có thể hiểu được tâm lý của tôi."

Âm thanh của Thanh Xà hết sức bình tĩnh, giống như chỉ là đang thuật lại một câu chuyện có thật, trong mắt cô ấy vẫn bộc lộ sự lạnh lùng và bá đạo, có vẻ đã hoàn toàn không để ý đến con dao găm tôi đang đặt trên cổ cô ấy.

Nhưng từ trong giọng nói của cô nàng, tôi đích thực cảm nhận được một chút mệt mỏi.

Bị truy sát suốt một tuần sao?

Tôi không khỏi giật mình, chợt trong lòng lại một lần thấy tò mò về thân phận của người phụ nữ này, mơ hồ còn có một chút đồng tình với cô ấy. Nếu thật sự rơi vào trong trạng thái bị truy sát suốt một thời gian dài như vậy, tinh thần của con người đích thực sẽ trở nên căng thẳng tột độ, cảnh giác một chút cũng có thể lý giải được.

“Được rồi, tôi chấp nhận lời giải thích của cô." Tôi giật giật khóe miệng, liền rút lại con dao găm từ trên cổ cô ấy, sau đó liền muốn đứng dậy.

Thanh Xà dường như sắp thở không nổi khi bị tôi đè dưới thân, cô ấy hơi hơi động đậy một chút. Nhưng động tác này không quan trọng, quan trọng là chiếc váy dài hở ngực của cô ta đã bị nhăn nhó, lúc này lan da thịt trắng nón dưới cổ áo của cô ấy lập tức bại lộ trong không khí. Tôi vô thức cúi đầu nhìn thoáng qua, động tác lập tức cứng đờ.

Chỉ thấy dưới cổ áo kia là bộ ngực trắng nõn đã lộ ra phân nửa, ép ra một khe rãnh thật sâu, dưới ánh hoàng hôn ngoài cửa sổ xe, phảng phất hiện ra ánh sáng mê người, làm người ta bị hoa cả mắt.

Càng xấu hổ hơn chính là, bởi vì tư thế hơi cúi đầu của tôi, hai khối thịt tròn trịa và đầy đặn kia liền hiện ra trước mắt tôi, khoảng cách giữa chóp mũi của tôi và khối thịt đó chỉ ngắn ngủn không đến một cm, chỉ cần thấp một chút nữa liền tương đương với việc vùi mặt vào bộ ngực của cô ấy.

Thanh Xà cũng chú ý tới tình huống lúc này, động tác có chút cứng ngắc, không khí trong xe nhất thời trở nên hết sức mập mờ.

Phong cảnh kiều diễm gần ngay trước mắt, tôi chỉ cảm thấy miệng khô lưỡi khô, theo bản năng mà vươn đầu lưỡi ra liếm đôi môi khô khốc của mình, nhưng tôi đã quên rằng khoảng cách lúc này giữa tôi và cô ấy là gần có nào. Đầu lưỡi vừa mới vươn ra còn chưa kịp chạm vào môi

mình, liền đụng phải làn da trơn mềm đầy đặn kia.

"Um..."

Giây phút mà đầu lưỡi của tôi chạm vào làn da của cô ấy, Thanh Xà trong chớp mắt đã run lên, trong cổ họng phát ra một tiếng hừ nhẹ nhàng.

Tôi lập tức cứng đờ, xấu hổ mà giật giật khóe miệng, "Xin lỗi, không phải cố ý."

Vừa nói chuyện tôi vừa muốn đứng dậy, ai ngờ Thanh Xà lại trực tiếp trở tay ôm lấy tôi.

Chỉ thấy hai má của cô nàng hơi ửng hồng lên, hai cái chân thon dài nhẹ nhàng vuốt ve sau đó kẹp chặt, hai mắt lại nhìn chằm chằm vào tôi, tràn ngập tính xâm lược.

Tôi kinh ngạc nhìn cô ấy, không hiểu vì sao nên hỏi tiếp: "Cô... muốn làm gì?"

“Muốn làm tình với anh!" Trong đôi mắt của Thanh Xà dâng lên cơn thèm khát tình dục nồng đậm, trực tiếp xoay người liền đè tôi xuống ghế, sau đó trực tiếp hôn lên môi tôi.

Mẹ nó, người phụ nữ này động dục rồi sao?

Tôi hơi hơi mở to hai mắt, còn chưa kịp phản ứng, liền cảm giác một cái lưỡi đinh hương trực tiếp đẩy hàm răng của tôi ra và chui vào trong.

Cô ta tham lam mút vào và liếm láp, bàn tay nhỏ bé và mềm mại xoa xoa lên gương mặt tôi, sau đó chậm rãi đi xuống, cởi nút áo sơ mi của tôi ra.

Người phụ nữ có vóc dáng tuyệt trần lại chủ động

nhào vào trong lòng, hơn nữa còn vừa mới trải qua một phen chém giết căng thẳng, hai người chúng tôi đan vào nhau giống như ngọn lửa tình đang hừng hực thiêu đốt, gợi lên nỗi đam mê tình dục nhất trong bản năng của chúng tôi.

Hai tay tôi đã lấy vòng eo của cô nàng, vòng eo mảnh khảnh như một con rắn nước phảng phất ẩn chứa vô số

phong tình, cho dù chỉ cách một lớp vải mỏng, tôi cũng có thể cảm nhận được xúc cảm kinh người kia.

Thanh Xà đã thuận lợi cởi bỏ toàn bộ cúc áo của tôi, vừa hôn tôi vừa nắm lấy váy dài màu đen của mình, sau đó ngồi trên đùi tôi và ngồi thẳng dậy, hai tay cô ấy nâng lên, liền cởi bỏ hết váy áo trên người mình.

Một khối thân thể tuyết trắng tuyệt vời liền trực tiếp xuất hiện ở trước mặt tôi.

Cơ thể trắng nõn đẹp không tỳ vết này, quả nhiên

không gì sánh bằng, không những không có chút tỳ vết nào, mà dáng người còn vô cùng cân xứng, một cặp ngực đầy đặn được bao bọc bởi nội y màu đen, như sắp lộ ra ngoài.

Cô ấy nhìn tôi, ánh mắt long lanh như nước, hỏi: "Đẹp không?"

“Đẹp.” Tôi gật đầu và thành thật trả lời.

Cô nàng quyến rũ cười một cái, sau đó liếm liếm đôi môi đỏ mọng trong suốt, vẻ mặt không có chút ngượng ngùng nào, có chăng chỉ là dục vọng nóng bỏng và thuần túy, "Còn có cái này đẹp hơn!”

Lời còn chưa dứt, cô liền đưa tay ra sau lưng, ngay sau đó chiếc áo lót ren màu đen đã được cởi ra, một đôi thỏ ngọc trắng như tuyết liền run rẩy nhảy ra. Ngay sau đó, cô lại cởi bỏ quần lót của mình ra, con bướm ướt sũng giữa hai chân nàng cũng lộ ra bên ngoài.

Thanh Xà cứ như vậy toàn thân trần trụi ngồi ở trên người tôi, không chút keo kiệt phơi bày thân thể của mình trước mặt tôi, "Cứu người cứu đến cùng, anh đã cứu tôi một mạng, tôi nghĩ anh cũng không ngại giúp tôi một việc nhỏ này chứ?"

“Giúp cái gì?" Tôi hỏi.

Thanh Xà đưa tay xuống phía dưới, cách lớp quần

móng mà nhẹ nhàng xoa nắn cậu nhỏ sớm đã cứng rắn

như sắt của tôi, ánh mắt bá đạo mà quyến rũ, ghé sát bên

tại tôi thì thầm: "Chị đây hiện tại muốn làm tình với cậu, cậu có ngại phục vụ chị đây một lần không?"


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv