Tôi, Người Thừa Kế Gia Tộc Tài Phiệt

Chương 310: Trần tổng thật sự đang rất bận.



“Xuỵt..."

Cảm nhận được cái miệng nhỏ nhắn, vừa ấm áp vừa ướt át của Chu Thái Vi, cùng với xúc cảm kích thích khi đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm láp quanh đầu rùa, tôi không khỏi hít ngược một hơi lạnh, theo bản năng mà đưa tay đặt lên đầu Chu Thái Vi, nhẹ nhàng nắm lấy tóc của cô nàng.

Nói thật, tôi thật sự không ngờ Chu Thái Vi lại đột nhiên làm như vậy. Bởi vì Chu Thái Vi thật ra là một người tính cách tương đối nhát và bảo thủ, trước kia mỗi lần đều là tôi chủ động yêu cầu, cô ấy cũng không cự tuyệt bất kỳ yêu cầu nào của tôi, vì muốn tôi cảm thấy vui vẻ còn có thể phối hợp một cách hoàn hảo, làm ra bộ dạng mà tôi muốn.

Và đích thực rất ít khi chủ động muốn làm tình, thậm chí còn ít khi trêu chọc tôi nữa.

Cho nên lần này cảm giác quả nhiên rất khác biệt, dương vật vốn cứng rắn của tôi trong chớp mắt lại bành trướng thêm vài phần.

"Um..."

Cái miệng nhỏ nhắn của Chu Thái Vi đã bị nhét đầy, nhưng vẫn ra sức lắc lư trên dưới, mỗi một lần như vậy cái đầu rùa của tôi đều sẽ đâm vào chỗ sâu trong yết hầu của

cô nàng. Cảm giác cậu nhỏ bị ngậm chặt lấy và không ngừng mút ra mút vào này, làm tôi nhịn không được mà hơi hơi nhắm mắt lại, thoải mái đến mức phảng phất các lỗ chân lông của toàn thân đều hơi hơi mở ra.

Cô ấy nhẹ nhàng đem dương vật của tôi phun ra, nắm ở trong tay, đầu tiên là nhìn tôi một cái, trên mặt lộ ra nụ cười quyến rũ, sau đó bắt đầu dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng đảo quanh đầu rùa tôi, động tác mềm nhẹ mà nghiêm túc,



từ đỉnh một mực liếm láp xuống phía dưới.

Tôi vuốt tóc Chu Thái Vi, nhưng sức nặng trên cổ tay lại khiến tôi không thể không thu tay lại, bất đắc dĩ khe khế thở dài một tiếng.

Chu Thái Vi ngửa đầu nhìn tôi, sóng mắt như nước, nhẹ nhàng nói: "Thiếu gia anh không cần động đậy đâu, tôi làm một mình được rồi."

Vừa dứt lời, Chu Thái Vi giơ tay lên bắt đầu cởi nút áo

sơ mi của mình ra. Sau khi nút áo được cởi ra, làn da thịt bóng loáng trắng như tuyết của cô nàng cũng lộ ra từng chút một, dưới ánh mặt trời hiện lên ánh sáng mê người.

Áo sơ mi được cởi ra, hai tay của cô ấy vòng ra sau lưng, cùng lúc cởi bỏ áo ngực ra ngoài, bộ ngực cực đại no đủ lập tức nhảy ra, nhẹ nhàng run rẩy lắc lư, hai quả anh đào nhỏ màu hồng phấn cũng bại lộ trong không khí.

Chu Thái Vi hai tay nâng bộ ngực của mình lên, đem cậu nhỏ của tôi kẹp chặt ở trong khe ngực của nàng, sau đó chậm rãi lắc lư lên xuống.

Tôi cúi đầu nhìn hình ảnh trước mắt này, cậu nhỏ thô to đang bị kẹp giữa hai bầu vú tuyết trắng, hai núm vú thì không ngừng lây động như mời gọi.

Xúc cảm mềm mại này quả là một sự trải nghiệm vô cùng khác biệt, đặc biệt là hình ảnh và thị giác này lại vô cùng kích thích, khiến ngọn lửa sắc dục trong bụng tôi lập tức bốc lên.

Ánh mắt long lanh của Chu Thái Vi nhìn tôi chằm chằm, thấy thế liền quyến rũ cười một tiếng, sau đó liền lần nữa cúi đầu xuống, ngậm lấy cái đầu rùa đang nhô ra từ khe ngực của nàng, một bên lắc lư, một bên khẽ liếm. “Xuỵt...”

Tôi chỉ cảm thấy dục vọng trong cơ thế vào thời khắc này đang dâng lên với tốc độ ánh sáng, vật dưới háng cũng đã cứng rắn và bành trướng đến tột đỉnh, nhu cầu

được phóng thích ngay lập tức.

“Ngồi lên đây.” Tôi nhẹ giọng mở miệng.

“Ừm.” Chu Thái Vi phun cậu nhỏ của tôi ra, sau đó ngoan ngoãn đứng dậy, hai tay từ dưới váy luồn vào bên trong, đem quần lót ren màu trắng nhẹ nhàng cởi đến chỗ đầu gối, sau đó xoay người đưa lưng về phía tôi, rồi nhấc chiếc váy của cô ấy lên đến vùng eo.

Khe hở màu hồng phấn giữa hai bờ mông lập tức xuất hiện trong mắt tôi, mềm mại như nhụy hoa.

Chu Thái Vi hơi khom lưng vểnh mông về phía sau, con bướm màu hồng nhạt liền bị tôi nhìn thấy rõ ràng hơn bao giờ hết, dâm thủy từ bên trong chảy ra đã làm ướt bụi cỏ xung quanh, thoạt nhìn lầy lội đến mức không chịu nối.

“Vậy mà đã ướt như vậy rồi sao." Tôi mở miệng cười hỏi: "Bảo bối, em rất muốn sao?”

“Ữ, rất muốn...”

Chu Thái Vi cầm lấy cậu nhỏ của tôi, sau đó đưa lưng về phía tôi và nhẹ nhàng ngồi xuống, đầu rùa liền chạm vào cửa hang của cô ấy, sau đó từng chút từng chút mà chen vào.

Sau khi đầu rùa đã tiến vào bên trong, con bướm màu hồng phấn giống như một đóa hoa hơi nở rộ, còn dính một chút sương sớm, thoạt nhìn vô cùng mềm mại, làm người ta nhịn không được mà muốn chinh phạt và trù dập.

"Á..."

Trong cổ họng Chu Thái Vi phát ra một tiếng rên khế, sau đó tiếp tục chậm rãi ngồi xuống phía dưới, con bướm hồng phấn của cô ấy chậm rãi nuốt trọn cậu nhỏ của tôi vào trong, sau đó bao vây chặt chẽ.

“Thật thoải mái!” Tôi nhịn không được mà giơ tay đã lấy vòng eo mảnh khảnh của Chu Thái Vi, để cho cô nàng hoàn toàn ngồi ở trên người tôi.

Mức độ xâm nhập của tư thế này quả thực có thể nói là tột đỉnh, tôi có thể cảm giác được cậu nhỏ của mình trực tiếp đâm vào sâu bên trong của Chu Thái Vi, xâm nhập vào trong cơ thể của cô ấy.

"Á!" Chu Thái Vi nhịn không được lại phát ra tiếng rên rỉ sung sướng, đưa tay vịn lấy mép bàn làm việc ở phía trước, sau đó hơi hơi dừng một chút, vòng eo lại bắt đầu nhẹ nhàng lắc lư.

Chiếc ghế làm việc bắt đầu phát ra tiếng răng rắc như không chịu nổi gánh nặng này, cùng với giọng nói mềm mại và quyến rũ mê người của Chu Thái Vi, vang vọng khắp phòng làm việc, giống như là một khúc nhạc làm cho dục hỏa của trong nguồi tăng vọt.

Nửa tiếng sau...

Chu Thái Vi mặt đối mặt ngồi ở trên đùi tôi, ôm chặt lấy tôi, vòng eo cùng bờ mông vẫn đang nhanh chóng lay động, không ngừng phát ra tiếng rên rỉ: “Á... a... thiếu gia,

em sắp không được rồi... sắp ra rồi.."

Tôi chỉ cảm giác được cậu nhỏ của tôi đang bị con bướm của cô nàng bao lấy càng ngày càng chặt, càng ngày càng nóng, khoái cảm kéo lên tới đỉnh, rốt cục nhịn không được mà gầm nhẹ một tiếng, đem tất cả tinh hoa trong chớp mắt phun trào ra ngoài.

"A... a... a..." Chu Thái Vi cũng đồng thời cao trào, hai mắt nhắm nghiền lại và thân thể như một con bạch tuộc



ôm chặt lấy tôi, cơ thể mềm mại nhẹ nhàng run rẩy và co rút trong vô thức.

Một lúc lâu sau, sự run rẩy của cô ấy mới dần dần bình thường trở lại, như một đống bùn nhão ngồi phịch ở trên người tôi, nhưng vẫn ôm chặt tôi không muốn buông ra, khuôn mặt kiều diễm và ướt át kia vẫn còn ửng hồng, nhẹ nhàng thở hổn hển, giống như đang hưởng thụ dư vị sau cao trào vậy.

“Thiếu gia...”

Chu Thái Vi nỉ non bên tai của tôi, âm thanh mê hoặc đến tận xương tủy, mang theo sự dịu dàng và dâm đãng không tan ra được: "Biểu hiện của em thế nào, anh có thấy thoải mái không?"

“Rất thoải mái!” Tôi quay đầu nhẹ nhàng hôn lên môi cô nàng một cái, nhìn mái tóc đã bị mồ hôi thấm ướt của cô ấy, nhẹ giọng nói: "Vất vả rồi, mệt lắm đúng không?"

Chu Thái Vi lắc đầu, trên mặt lộ ra nụ cười ngọt ngào, "Chỉ cần thiếu gia thoải mái thì tốt rồi."

Chu Thái Vi ngồi trong lòng tôi nghỉ ngơi một hồi, sau đó liền đứng dậy, ngay khi cô ấy vừa đứng dậy, cậu nhỏ đã mềm nhũn của tôi từ trong con bướm của cô ấy trượt ra, dòng tinh dịch màu trắng nương theo má đùi của cô ấy từ từ chảy xuống.

“Ưm!” Chu Thái Vi khẽ rên một tiếng, vội vàng rút khăn giấy trên bàn để lau chùi. Sau đó lại quỳ gối trước mặt tôi, dùng đầu lưỡi vừa dịu dàng vừa nghiêm túc dọn dẹp sạch sẽ chất lỏng còn lưu lại trên cậu nhỏ.

Tôi từ trên cao nhìn xuống, cảm giác thỏa mãn trong lòng lúc này không cần nói cũng biết.

Sau khi dọn dẹp xong xuôi, Chu Thái Vi mới đi vào phòng nghỉ để đánh răng súc miệng, sau khi đi ra liền sửa sang lại quần áo của mình, trên khuôn mặt vẫn còn một chút ửng hồng sau khi xuân tình đã qua đi, khiến những ai

nhìn thấy đều sẽ động lòng.

Tôi nắm tay cô ấy, để cô ấy ngồi trong lòng tôi, cười híp mắt hỏi: "Sao hôm nay lại chủ động như vậy?"

Chu Thái Vi rúc vào trong lòng tôi, nhỏ giọng trả lời: "Bởi vì yêu anh đó thiếu gia.”

Tôi nghe vậy liền không khỏi sửng sốt.

Bởi vì tính cách của Chu Thái Vi rất kín đáo, mặc dù tình cảm của cô ấy rất mãnh liệt, nhưng lại không giỏi biểu đạt ra ngoài. Cô ấy yêu tôi, thậm chí có thể vì tôi mà trả giá bằng sinh mệnh, nhưng đây là lần đầu tiên cô ấy nói thẳng ra như vậy.

Tôi nâng khuôn mặt của nàng lên, chăm chú nhìn vào hai mắt của nàng: "Anh cũng yêu em, Thái Vi."

Chu Thái Vi giật mình, trong đôi mắt dâng lên sự vui sướng và cảm động từ tận đáy lòng.

Trong văn phòng, hai chúng tôi ôm nhau, hưởng thụ khoảnh khắc yên tĩnh và ngọt ngào này.

Một lát sau, Chu Thái Vi từ trong lòng tôi đứng dậy, tôi nghi hoặc hỏi: "Làm sao vậy?"

“Sợ anh mệt mỏi thôi.! Chu Thái Vi nhẹ giọng trả lời, "Thiếu gia anh còn phải mang theo khối trọng lượng đó."

Tôi nghe vậy không khỏi cười khẽ, bốn cợt hỏi: "Vậy lúc này khi em ngồi trên người anh, còn không ngừng lay động và rung lắc, sao em không sợ anh bị mệt vậy?"

Khuôn mặt vốn hồng hào của Chu Thái Vi thoáng cái trở nên ửng đỏ hơn, tỏ ra quyến rũ và liếc tôi một cái, "Bởi vì thiếu gia nhà em quá háo sắc, tùy tiện khiêu khích hai

cái lập tức cứng rắn lên, cô tiểu trợ lý đáng thương đành phải chủ động hiến thân, vì thiếu gia giải quyết vấn đề tình dục.”

Tôi dở khóc dở cười vỗ mông Chu Thái Vi một cái, "Được, coi như em có đạo lý, anh sai rồi được chưa.

Chu Thái Vi che miệng cười khẽ, đột nhiên chú ý tới đồng hồ trên tường: "Vậy mà đã giữa trưa rồi, thời gian trôi qua nhanh quá."

Tôi nhìn đồng hồ, đúng là tôi và Chu Thái Vi đã ở văn phòng cả buổi sáng, kim đồng hồ đã chỉ đến mười hai giờ.

“Buổi trưa muốn ăn gì?" Tôi dịu dàng hỏi.

Chu Thái Vi suy nghĩ một chút, nhưng còn chưa kịp trả lời, chợt nghe bên ngoài văn phòng làm việc đột nhiên truyền đến tiếng ồn ào.

"Cái gì vậy, tôi ngàn dặm xa xôi từ tổng bộ tập đoàn đến Lôi Trạch này, vậy mà các người để cho tôi đợi suốt cả buổi sáng, đây là thái độ của Trần tổng các người sao?! Tôi ngược lại muốn đích thân hỏi hắn ta, là ai cho hắn lá gan lớn như vậy, dám đối đãi với tôi như vậy!"

Tiếng ồn ào mang theo cơn tức giận từ xa truyền đến

gần, ở giữa còn xen lẫn thanh âm của Cố Oanh Tư.

"Xin lỗi, Mã tiên sinh, Trần tổng của chúng tôi thật sự đang rất bận, anh không thể đi vào được. Trần tổng sau khi xong việc sẽ sắp xếp gặp mặt anh.”

"Gặp cái rắm, đã đến giữa trưa rồi! Cút ngay cho tôi, đừng ngăn cản tôi nữa!”


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv