Đát Kỷ im lặng suy nghĩ trong sảnh lớn thật lâu, cảm thấy ý kiến mà Kinh Kha đưa ra cũng không tồi, suy nghĩ trong chốc lát, nhanh chóng bước lên lầu, dự định tìm Đế Tân bàn bạc một chút.
Đế Tân đang ở trong phòng bếp, nghiên cứu làm sao để nấu ăn, gần đây số tiền tiết kiệm cuối cùng đã không còn, ngay cả cơm hộp cũng không trả nổi, vì tiết kiệm tiền, chỉ có thể tự mình mày mò.
Nghe thấy tiếng mở cửa, thấy Đát Kỷ mới vừa đi lại trở về, Đế Tân đặt dao làm bếp xuống.
"Sao anh trở về rồi? Không phải nói đi tìm công việc sao?" Đế Tân khó hiểu hỏi.
"Bà xã, ông xã có một việc muốn bàn với em." Đát Kỷ ôm lấy bả vai của Đế Tân, hai người ngồi xuống sô pha, Đát Kỷ nói: "Bà xã, trải qua năm phút suy nghĩ cặn kẽ, ông xã cảm thấy, thật ra chúng ta có thể tự mình gây dựng sự nghiệp."
"Hả? Là sao?" Vẻ mặt Đế Tân mờ mịt.
Gây dựng sự nghiệp? Gây dựng thế nào? Có rất nhiều thứ ở đây, cô cũng không biết? Chẳng lẽ mở một cửa tiệm phiên dịch? Nhưng họ không có tiền.
Thấy bộ dáng này của Đế Tân, Đát Kỷ liền biết cô hiểu sai rồi, vội vàng giải thích: "Là thế này, vừa rồi anh gặp Kinh Kha cô nương ở dưới lầu, cô ấy nói có một công việc vừa kiếm tiền nhanh vừa tự do, ông xã cảm thấy, bản lĩnh của hai vợ chồng chúng ta không tồi, chắc hẳn có thể làm được."
Hơn nữa, anh còn có một ít pháp lực, các loại thuật mê hoặc cấp thấp, thuật mê hồn vẫn có thể thi triển.
Đát Kỷ tràn đầy lòng tin, Đế Tân hoàn toàn mù mịt.
"Công việc gì mà tốt như vậy? Anh Đát Kỷ, anh nói luôn một lần đi, em nghe mà không hiểu gì hết."
Đát Kỷ gật đầu, trình bày suy nghĩ thực sự của mình.
"Là thế này, ông xã cảm thấy chúng ta có thể xin mở một trang web trên mạng, chuyên dùng để nhận đơn, có làm hay không tùy thuộc tâm trạng của hai chúng ta, khi nào muốn làm thì làm, muốn nhận đơn nào thì nhận đơn đó, vừa có tiền lại vừa tự do, chẳng phải rất tuyệt hay sao!"
"Anh Đát Kỷ, việc này nghe quả thực không tệ." Hai mắt Đế Tân tỏa sáng nhìn Đát Kỷ: "Loại cửa hàng tốt như vậy là cửa hàng gì? Làm công việc gì?"
"Khụ khụ, về việc này sao.. đòi nợ thuê cho người ta." Nói xong, sợ Đế Tân không đồng ý, Đát Kỷ vội vàng bổ sung, nói: "Bản lĩnh của hai vợ chồng chúng ta không kém, hơn nữa ông xã còn có thể sử dụng một ít pháp thuật nhỏ, Kinh Kha cô nương cũng có thể làm, không lý do gì vợ chồng chúng ta lại không làm được, tuy rằng có chút nguy hiểm nhưng kiếm tiền rất nhanh."
Đát Kỷ càng nói, Đế Tân lại càng hưng phấn, nghe được phần sau, cô kích động đến mức đứng bật dậy, nói: "Có thể đánh người đúng không? Có thể tùy tiện đánh lộn đúng không?"
Đát Kỷ: Khụ.. Hình như có chỗ nào đó không đúng lắm.
Vì thế, hai vợ chồng tiếp tục bàn bạc thật tốt, cùng nhau ngồi bên cạnh máy tính, dùng thời gian cả một buổi chiều, vừa xem hướng dẫn vừa tự mình làm một trang web nhỏ.
Trên trang web không hề có một cột nào hết, chỉ có một câu chữ to màu đỏ như máu:
Bạn vẫn đang khổ sở vì đối phương không chịu trả tiền sao? Bạn vẫn đang phiền não vì không tìm được người đòi nợ thích hợp sao?
Để Đát Kỷ Trụ Vương đến giúp bạn!
Bạn nói bạn nghèo? Ngại quá, chờ Đát Kỷ dùng thuật mê hồn để kiểm tra một chút.
Bạn nói không có tiền, muốn mạng có một cái? Xin lỗi, Trụ Vương sẽ không để bạn chết.
Bạn nói chờ bạn có tiền sẽ từ từ trả? Không được, có tiền nhất định phải trả!
Cho dù người đó có hung ác thế nào, chúng tôi đến đánh thay bạn, có khó đòi tiền thế nào, chúng tôi đòi thay bạn, còn chần chờ gì nữa, Đát Kỷ Trụ Vương người đòi nợ cừ khôi đang chờ bạn đến!
Công ty đòi nợ Đát Kỷ Trụ Vương, công ty lương tâm, công ty tri kỷ!
Trang web làm xong, hai vợ chồng mỗi người nấu một tô mì gói, bắt đầu nhìn chằm chằm vào trang web không hề nhúc nhích.
Không nghĩ tới sau khi chờ hai tiếng đồng hồ, thật đúng là có người bình luận trên đó, đồng thời còn để lại số điện thoại liên hệ.
Hai vợ chồng ôm tâm trạng kích động, móc điện thoại ra, nhập dãy số vào, gọi qua.