Thời gian nháy mắt trôi qua, mùa giải thứ mười một vẫn đang tưng bừng diễn ra, chiến đội của Lưu Xuyên cũng bắt đầu đẩy nhanh nhịp độ...
Sau lễ khai giảng, ai nấy cũng đều trở nên bận rộn, chương trình học đại học năm tư không nhiều lắm, nhưng viết luận văn tốt nghiệp tốn rất nhiều thời gian cùng tinh lực, may một điều là bọn họ không cần phải lo lắng chuyện vào nghề sau khi tốt nghiệp, nên trừ bỏ những lúc tập trung viết luận văn ra thì thời gian còn lại đều đổ dồn vào việc huấn luyện. Cứ đến chiều tối là Lưu Xuyên liền lên mạng sắp xếp cho mọi người tiến hành huấn luyện, tiếp tục giống như tập huấn lúc nghỉ đông chia ra thành từng cặp hai người đi đánh xếp hạng, luyện tập phối hợp cũng như làm quen dần với kiểu chia đường đi hai người.
Lưu Xuyên cùng Ngô Trạch Văn cùng nhau tổ đội đánh xếp hạng cũng đã được một tháng hơn, mức độ ăn ý giữa hai người cũng càng lúc càng cao, Ngô Trạch Văn vốn có tốc độ tay lại cộng thêm thiên tư bản thân, hơn nữa trước giờ vẫn luôn chăm chỉ cố gắng luyện tập, đến tận lúc này cậu đã có thể phần nào đuổi theo kịp tiết tấu của Lưu Xuyên.
Từ Sách cùng Giang Thiếu Khuynh quen nhau đã nhiều năm, ăn ý không cần phải nói, thế mạnh của Giang Thiếu Khuynh tầm nhìn đại cục, phong cách thi đấu bình tĩnh lại ổn trọng, Từ Sách thì lại thiên về kiểu thích khách sắc bén dũng mãnh, cả hai người phối hợp với nhau, dù là gặp đội hình loại nào cũng có phần thắng nhất định.
Còn Lý Tưởng cùng Tiểu Dư lại bị Lưu Xuyên nhét chung một đội, chủ yếu là muốn luyện cho tank cùng buff năng lực chịu đòn cùng sinh tồn ở mức tối đa nhất, hai người bọn họ không cần phải xử lý đối thủ, chỉ cần cố gắng sống sót dưới sự tấn công của đối phương là được. Thân là tank cùng buff, chỉ cần cả hai người họ bảo đảm bản thân mình sống sót mới có thể đề cao năng lực sinh tồn của toàn thể đội ngũ.
Trải qua hơn một tháng huấn luyện, chiến thuật hai người một tổ có thể xem như miễn cưỡng chấp nhận, Lưu Xuyên lúc này mới bắt đầu tiến hành ghép đội ngũ lại, cả 6 người cùng nhau lập đội đi đánh xếp hạng, xem như là để cả đội luyện tập phối hợp chỉnh thể cùng nhau, cũng như thí nghiệp các loại chiến thuật cùng đấu pháp.
Đang trong thời điểm diễn ra giải đấu, cho nên hầu hết tuyển thủ chủ lực của các chiến đội đều vội vàng chuẩn bị cho trận đấu, rất ít người có thời gian lên mạng pk luyện tay, ngược lại đám tân nhân huấn luyện doanh mỗi ngày đều lên mạng đánh xếp hạng cạnh kỹ trường, tổ sáu người Lưu Xuyên cũng thường đụng phải các tổ hợp tân nhân này, có thua cũng có thắng. Trong khoảng thời gian không ngừng huấn luyện này, bọn họ bắt đầu dần quen thuộc với các loại bản đồ cấp thất tinh, gần như nằm lòng các vị trí mai phục, cách thức di chuyển cũng như các loại chiến thuật đấu pháp mà Lưu Xuyên an bài.
Chớp mắt đã đến tháng năm, mùa giải thứ mười một cũng dần dần tiến vào giai đoạn cuối, thứ tự tám chiến đội đứng đầu lần lượt là: Lạc Hoa Từ, Đồng Tước, Tuyết Lang, Hoa Hạ, Thịnh Đường, Thất Tinh Thảo, Quốc Sắc, Phong Hỏa, chênh lệch điểm số giữa các chiến đội cơ hồ rất sít sao, đây có thể xem như mùa giải đầu tiên mà điểm số giữa các đội sát gần nhau như thế.
Sau khi có Dương Kiếm gia nhập, tỷ lệ chiến thắng trong lôi đài chiến của Tuyết Lang tăng mạnh, đoàn chiến cũng không hề thua kém, đến cuối mùa giải thường quy thậm chí chen chân vào top 3. Khiến mọi người bất ngờ chính là lần này Thất Tinh Thảo lại lọt xuống đến tận hạng sáu, khiến cho rất nhiều người không khỏi hoài nghi—— Tiếu đội cùng Luân thần có phải là đã quá "tuổi" hay không? Hoặc là, lão Tiếu lần này lại ngầm bày ra một cái bẫy thật lớn?
Ngay thời điểm mùa giải tiến vào giai đoạn kịch liệt nhất thì, đám người Lưu Xuyên lại phải vội vàng chuẩn bị cho bài biện hộ luận văn tốt nghiệp. Tháng 5 vừa đến, trường đại học cùng cao đẳng khắp cả nước đều chuẩn bị tiến vào mùa tốt nghiệp, rất nhiều các xí nghiệp công ty đến trường học chiêu mộ tuyển dụng, đám sinh viên tốt nghiệp khóa này đều tất bật lo chuẩn bị sơ yếu lý lịch cho bản thân mình. Ưu thế duy nhất của Lưu Xuyên hiện tại chính là anh đã có kế hoạch cụ thể lâu dài cho bản thân mình sau khi tốt nghiệp, nên không cần phải băn khoăn lo lắng chuyện tìm việc làm.
Ngày 20 tháng 5, Ngô Trạch Văn cùng Lý Tưởng thuận lợi vượt qua hội thi biện hộ tốt nghiệp học viện khoa học công nghệ;
Ngày 21 tháng 5, bài luận văn của Lưu Xuyên cũng đạt được tiếng vỗ tay ủng hộ của toàn trường trong hội thi biện hộ của hệ Lịch Sử;
Ngày 23 tháng 5, Lâm Đồng cũng thuận lợi vượt qua kỳ thi khảo hạch tốt nghiệp ở trường đại học Vũ Hán...
Tiếp theo đó, đám sinh viên lại bắt đầu tham dự các bữa tiệc chia tay cùng bè bạn thầy cô, các buổi chụp ảnh tốt nghiệp, hoặc là cùng nhau du lịch tốt nghiệp...
Cơ mà đám người Lưu Xuyên lại không có thời gian để chuẩn bị cho một chuyến du lịch tốt nghiệp để thư giãn giải trí, ngay khi các thành viên của chiến đội hoàn thành biện hộ luận văn, Lưu Xuyên lập tức gửi tin nhắn kêu gọi mọi người đến Trường Sa tập họp. Trong khi đám bạn bè xung quanh đều đang nhàn nhã lên kế hoạch đi du lịch mừng tốt nghiệp thì các thành viên của chiến đội Long Ngâm bị đẩy vào một hồi huấn luyện ác mộng.
Giang Thiếu Khuynh lần này trực tiếp xin từ chức với công ty của mình, chuyên tâm vào việc huấn luyện, Tần Dạ cũng từ Tây An chạy đến Trường Sa. Dư Hướng Dương cùng Lam Vị Nhiên cùng nhau nộp đơn xin trường học kỳ nghỉ dài hạn, cả đám lại cùng nhau tụ họp ở Trường Sa, tập trung vùi đầu vào kế hoạch huấn luyện do Lưu Xuyên an bài.
Ngày 1 tháng 6, giải Võ Lâm tranh bá toàn quốc sẽ chính thức bắt đầu, cho nên Lưu Xuyên mới phải tranh thủ thời gian một tuần này triệu tập mọi người tiến hành tập huấn đặc biệt trước giải đấu, cũng là để mọi người có thể mau chóng tiến vào tiết tấu của giải đấu, tìm lại cảm giác tay lúc trước.
Một tuần tập huấn đặc biệt này cũng phần này khơi dậy nhiệt huyết trong lòng mọi người, khiến ai nấy đều sục sôi ý chí muốn trổ hết tài năng trên sàn đấu!
Buổi tối ngày 31 tháng 5 hôm đó vừa lúc diễn ra trận đấu cuối cùng của vòng tuần hoàn thứ hai giải thường quy của mùa thi đấu năm nay, Thất Tinh Thảo vs Thịnh Đường.
Cả đội sau khi huấn luyện xong liền tụ ở bên nhau cùng xem trận đấu, Thất Tinh Thảo cùng Thịnh Đường lúc này đã coi như nắm chắc vé bát cường tiến vào giải chính thức, Thịnh Đường thứ năm, còn Thất Tinh Thảo thứ sáu. Cả hai chiến đội chỉ chênh lệch nhau 2 điểm, kết quả trận đấu này sẽ quyết định thứ hạng cuối cùng của cả hai đội trong giải thường quy cùng với đối thủ trong giải chính thức.
Quy tắc xếp cặp đấu trong giải chính thức là đội hạng nhất sẽ đối chiến với đội hạng tám, hạng hai với hạng bảy, hạng ba với hạng sáu, hạng tư sẽ đánh với hạng năm. Hiện tại hạng ba đang là Tuyết Lang, hạng tư là Hoa Hạ, nếu như Thất Tinh Thảo chiến thắng trận này trở thành hạng năm, ở giải chính thức sẽ phải đối mặt với Hoa Hạ, còn nếu Thất Tinh Thảo thua giữ nguyên hạng sáu, thì sẽ là Thịnh Đường đánh Hoa Hạ, Thất Tinh Thảo đánh với Tuyết Lang.
Bởi vì là trận quyết định đối thủ ở giải chính thức sẽ là ai, cho nên rất nhiều chiến đội quan tâm đến kết quả trận đấu này, tụ tập ở bên nhau ngồi xem trực tiếp.
Lôi đài chiến trước giờ vẫn luôn là thế mạnh của Thất Tinh Thảo, do hai người Tô Thế Luân cùng Diệp Chu cùng nhau xử lý ba tuyển thủ bên Thịnh Đường, bảo vệ được lôi kỳ chủ, cũng đoạt được 3 điểm cho Thất Tinh Thảo.
Nhưng đến đoàn chiến lại gây cho mọi người bất ngờ một phen, bên Thất Tinh Thảo đột nhiên thay đổi đội hình.
Tuyển thủ với ID "Bắc Bắc" lần đầu tiên xuất hiện trên sàn đấu chuyên nghiệp.
Nhìn thấy thiếu niên với nụ cười có chút ngại ngùng trên màn hình, Ngô Trạch Văn buột miệng thốt lên "Đây là Trần Tiểu Bắc?"
Lưu Xuyên gật đầu "Ừ, đồ đệ của Tiếu Tư Kính, tên kia rốt cuộc cũng chịu cho nhóc này xuất hiện."
Lần trước ở giải T.G.A mùa đông Ngô Trạch Văn có từng gặp thiếu niên này, ấn tượng đối với cậu nhóc cũng khá là sâu. Trần Tiểu Bắc năm nay chỉ mới 16 tuổi, mỗi lần bị camera chiếu vào đều tỏ ra thẹn thùng cúi đầu không dám nhìn, nhưng chỉ cần trận đấu bắt đầu, cậu nhóc này sẽ trở nên giống hệt sư phụ mình, ra tay ổn, chuẩn lại hung tàn! Lần trước trên lôi đài T.G.A cậu nhóc dũng mãnh xử lý ba người xong, liền cúi đầu ngoan ngoãn bước đến trước mặt Tiếu Tư Kính cùng Tô Thế Luân, lão Tiếu mỉm cười vỗ vai thiếu niên, Tô Thế Luân cũng cúi đầu thì thầm cái gì đó, cảm tình của cả ba người có vẻ như rất tốt.
Dư Hướng Dương tò mò hỏi "Ủa ủa đội trưởng, nếu vậy Thất Tinh Thảo sẽ biến thành đội hình hai Thiếu Lâm đúng hông? Hai Thiếu Lâm quyền như thế có đủ dmg để đánh không?"
Lưu Xuyên cười nói "Không cần gấp, cứ xem đi rồi biết."
So với các môn phái viễn trình có thế mạnh công kích như Ngũ Độc hay Đường Môn mà nói thì Thiếu Lâm quyền quả thật có hơi yếu hơn một chút, ưu thế của Thiếu Lâm quyền là cận thân khống chế, cưỡng chế bắt đối thủ cùng với các loại khống chế như suất vai, đánh ngã, etc đi kèm, có thể quấy nhiễu đối phương đồng thời tạo cho đồng đội cơ hội tấn công, nhưng không có chiến đội nào dám dùng đội hình hai Thiếu Lâm quyền.
Đoàn chiến vừa mới bắt đầu, Dư Hướn Dương liền phát hiện điểm kỳ lạ "Ơ Trần Tiểu Bắc này không phải Thiếu Lâm quyền ta?"
Dư Hướng Dương vốn cứ tưởng là đồ đệ thì nhất định cũng sẽ theo lưu phái giống với sư phụ mình, lại bất ngờ nhìn thấy Trần Tiểu Bắc lẳng lặng lôi ra một thanh đao siêu to siêu bự!
Lý Tưởng cũng kinh ngạc nói "Đao Thiếu Lâm? Lưu phái này hình như rất ít thấy trong thi đấu mà nhỉ?"
Bởi vì cũng là dân chơi Thiếu Lâm, nên Lý Tưởng tự nhiên hiểu rõ về môn phái Thiếu Lâm hơn ai hết. Trong ba lưu phái của Thiếu Lâm, phật Thiếu Lâm mà Lý Tưởng cùng Hứa Hân Nhiên chơi là nổi danh chuẩn tank do đặc tính da dày thịt béo, lại có rất nhiều kỹ năng chịu thương thay cho đồng đội, chỉ cần tiến lên chắn ở đầu sẽ khiến cho đội hữu sau lưng an tâm tuyệt đối. Tiếu Tư Kính là Thiếu Lâm quyền, lưu phái này có thể xem như kiểu cách đấu cận thân với vũ khí là quyền pháp, chủ yếu là khống chế đối phương, còn Thiếu Lâm đao vũ khí là đại đao, lấy la sát đao pháp làm trung tâm, tính công kích cực mạnh lại bạo lực vô cùng.
Thiếu Lâm đao với Minh Giáo đều dùng đao, chỉ có điều Minh Giáo sử dụng song đao, loan đao phối hợp kỹ năng ẩn thân, đặc điểm là thân pháp nhẹ nhàng linh hoạt, có thể xem như kiểu thích khách linh hoạt thoắt ẩn thoắt hiện, còn Thiếu Lâm đao sử dụng đại đao nhưng lại đi theo hướng đao khách tấn công bạo lực, cho nên vũ khí thể tích cồng kềnh to lớn thoạt nhìn cực kỳ khí phách, chỉ có điều... nhân vật Bắc Bắc với hình thể là shota tiểu hòa thượng, dáng vóc hạt tiêu mà lại vác theo thanh đao to oành cơ hồ muốn đè bẹp chủ nhân của nó...
Thế là, ngay khi mọi người còn đang trợn mắt há hốc mồm, nhóc Thiếu Lâm be bé vác đao to oạch theo sát sau lưng sư phụ mình lao thẳng về phía trước!
Tiếu Tư Kính bước lên chắn ngay đầu vốn cũng đủ gây áp lực cho đám tuyển thủ bên Thịnh Đường rồi, nào ngờ bên cạnh đại hòa thượng lại có thêm một tiểu hòa thượng nho nhỏ đáng yêu, tiểu hòa thượng vác đao vọt thẳng vào trận doanh Thịnh Đường, một đao vung ngang đánh thẳng vào đám đông, vài người không kịp né bị trúng chiêu, chỉ thấy thanh máu nháy mắt bị mất đi cả một đoạn, quả thực khiến người ta cảm giác hết cả hồn!
Một đao này quét ngang rút máu cơ hồ không thua gì một lượt dồn dmg của mấy môn phái viễn trình chuyên công kích!
Đặc điểm đấu pháp của Thiếu Lâm đao chính là dũng mãnh bạo lực, Trần Tiểu Bắc hệt như một chú sư tử nhỏ hùng dũng, vừa mới lao tới liền nhào vào đuổi theo Đường Ngự Phong điên cuồng mà chém, Đường Ngự Phong bị rượt chém uất ức muốn chết, khán giả ngồi xem cũng há hốc cả mồm—— Tiếu đội đây là đang giỡn đúng không, ở đâu ra cái xì-tai để Thiếu Lâm đao vào vị trí thích khách thế này? Thích khách thông thường không phải đều do Nga My cao tốc hoặc Minh Giáo Đường Môn vân vân đảm nhiệm sao, ai lại đi cho nhóc hòa thượng da dày thịt béo đi làm thích khách chứ? Đây là tính sáng tạo thích khách phiên bản khí phách dũng mãnh sao?
Cơ mà sự thật chính là "tàn khốc" như vậy, Tiếu đội chính là bá khí bốn phương như vậy, vung tay cho đồ đề khiêng đao công khai rượt theo chém người, chém tới nổi người của Thịnh Đường hoàn toàn trở tay không kịp.
Kết quả cuối cùng là Thất Tinh Thảo chiến thắng một cách thuận lợi, mà nhóc Trần Tiểu Bắc mới nãy vẫn còn hùng hổ vác đao rượt chém người vừa rời khỏi sàn đấu lập tức liền biến thân thành bé thỏ ngoan lẽo đẽo đi theo sau sư phụ mình, cả người xấu hổ cúi gằm đầu... khiến cho cả đám đội trưởng đang xem trực tiếp quả thực không biết nên nói gì cho phải.
—— Nhóc này, tuyệt đối là một thiên tài... quái đản không thua kém gì Lộc Tường!
Đến lúc phỏng vấn sau trận đấu, có phóng viên hỏi thăm về Trần Tiểu Bắc, Tiếu Tư Kính vô cùng thản nhiên đáp lại "Có lẽ rất nhiều người đều biết Tiểu Bắc là đồ đệ của tôi, về việc vì sao suốt ngần ấy thời gian không cho Tiểu Bắc lên thi đấu là bởi vì cả tôi lẫn Thế Luân đều cảm thấy Tiểu Bắc vẫn còn quá trẻ, tâm trí chưa đủ ổn định để có thể chính thức thi đấu. Nhưng năm nay cậu ấy cũng đã tròn 16 tuổi, cũng đến lúc phải lên sàn đấu để tôi luyện bản thân."
Lúc sư phụ trả lời phóng viên, Trần Tiểu Bắc vẫn luôn cúi đầu ngoan ngoãn đứng bên cạnh, nhìn không khác gì một cái backgroung trong suốt...
Vài phóng viên tỏ ra hứng thú đối với thiếu niên tính cách bên ngoài ngại ngùng dễ e thẹn nhưng thi đấu thì lại khí phách bạo lực này, liên tục hướng microphone về phía cậu nhóc hỏi đủ thứ vấn đề, Tô Thế Luân thấy vậy liền mỉm cười ngăn cản "Mọi người có câu hỏi gì cứ việc hỏi tôi cùng Tiếu đội là được rồi, Tiểu Bắc rất dễ e thẹn, hơn nữa cũng không giỏi ăn nói cho lắm."
Đám phóng viên nghe vậy đành phải dời mục tiêu sang Tiếu đội.
Chấm dứt buổi phỏng vấn ngắn, cả đội trở về khách sạn nghỉ ngơi, di động của Tiếu Tư Kính đột nhiên sáng lên, trên màn hình hiển thị có một tin nhắn do Lưu Xuyên gửi đến "Cuối cùng cũng chịu thả Tiểu Bắc nhà anh xuất chuồng rồi hen? Nhóc này cũng thứ dữ đó chứ, không hổ là đệ tư do Luân thần cùng Tiếu đội tự tay dạy dỗ ha."
Tuy Trần Tiểu Bắc chỉ bái mỗi Tiếu Tư Kính làm sư phụ, nhưng Tô Thế Luân cũng rất hay chỉ dạy cậu nhóc các loại kỹ xảo đối phó với các môn phái viễn tình, trong lòng cậu nhóc thì cả đội trưởng lẫn đội phó đều là sư phụ của mình. Đương nhiên Tô Thế Luân cũng có đồ đệ của mình, một cậu nhóc tuổi tác xấp xỉ Trần Tiểu Bắc, chơi Ngũ Độc tiên, bởi vì vấn đề hòa hợp đội hình cho nên hôm nay không có lên sân thi đấu.
Đây là điều mà giới Liên Minh ai ai cũng biết, Tiếu Tư Kính thấy Lưu Xuyên nhắn tin như vậy cũng không cảm thấy có gì bất ngờ, trả lời lại "Nhớ không lầm thì giải toàn quốc ngày mai bắt đầu rồi mà? Cậu còn có thời gian rảnh rỗi ngồi xem thi đấu à?"
Lưu Xuyên cười nói "Vốn định xem coi đội anh thua như thế nào, ai ngờ lại thắng."
Tên này... nói chuyện vẫn là cái kiểu gợi đòn như vậy... Tiếu Tư Kính cũng lười đôi co với người này, hỏi "Chuẩn bị sao rồi? Ngày mai có thua cũng đừng thua quá thê thảm đấy."
Lưu Xuyên nói "Yên tâm, chỉ là một giải tranh bá nghiệp dư thôi, không dễ thua như vậy đâu, tôi vẫn chờ đến trận chung kết gặp anh đây:)"
Nhìn thấy tin nhắn này, Tiếu Tư Kính không nhịn được khẽ cong cong khóe môi, cái kiểu vô cùng tự tin của tên này vẫn là không hề thay đổi, giống hệt như sáu năm về trước, lần đầu tiên bọn họ gặp nhau trong game... Bọn họ là đối thủ cạnh tranh lẫn nhau, cũng là tri kỷ hiểu nhau nhất. Cho nên với chuyện Lưu Xuyên trở về, Tiếu Tư Kính cũng rất chờ mong.
Nghĩ vậy, liền trả lời lại một câu "Cố lên, hai chúng tôi chờ cậu ở Liên Minh."
"Hai chúng tôi" này, tự nhiên bao gồm cả Tô Thế Luân, bởi vì ba người bọn họ quen biết nhau lâu nhất.
Lưu Xuyên cười nói "Ok, chờ tôi trở về cho hai người ăn hành hen."
Tiếu Tư Kính cũng cười trả lời "Ai hành ai còn chưa biết chừng."
Lưu Xuyên bật cười, cất di động vào túi, quay sang nói "Mọi người đi ngủ sớm một chút đi cho sung túc tinh thần, ngày mai dậy sớm, ăn sáng rồi chúng ta xuất phát."
Ngày mai, 1 tháng 6, ngày chính thức bắt đầu giải Võ Lâm tranh bá toàn quốc, cũng là điểm mốc khởi đầu hoàn toàn mới đối với toàn thể chiến đội Long Ngâm...