Người dịch: Minh Thư
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
- Đây là nơi nào?
Lâm Phàm lén lút hỏi.
- Đừng lên tiếng.
Thủy Hỏa Đại Đế mở miệng nói, sau đó ánh mắt ngưng trọng nhìn hai phiến cửa đá.
Trên cửa đá, khí tức viễn cổ nồng đạm, hơi thở này cho dù chí cường giả cũng cảm thấy hoảng sợ, nó không phải thứ mà thế giới này nên có, rõ ràng đến từ một địa phương thần bí khác.
Lâm Phàm bĩu môi, không nói thì không nói, có gì đâu.
Cửa đá trước mắt cũng hấp dẫn Lâm Phàm, hai phiến cửa đá này rốt cuộc là thứ đồ chơi gì, sau lưng cửa đá có thứ gì tồn tại?
Tất cả những điều này khiến Lâm Phàm hiếu kỳ.
- Chạm vào nó một cái để hệ thống đưa ra nhắc nhở đi hả.
Lâm Phàm chỉ ra nghĩ mỗi cách này thôi.
Theo Lâm Phàm, hệ thống không gì không thể làm, đang lúc hắn muốn đi lên chạm thử một chút, nhưng vào lúc này, hư không đột nhiên chấn động.
Một vị chí cường giả xuất hiện.
Theo sau đó, liên tục có chí cường giả xuất hiện.
Đồng thời còn có Cổ Tộc Ma Thần.
Trong khoảng thời gian ngắn, rất nhiều Cổ Tộc Ma Thần và chí cường giả xuất hiện trong hư không.
Bọn họ nhìn hai phiến cửa đá, trên mặt đều lộ ra thần sắc ngưng trọng.
Đây là bí cảnh cuối cùng, là nơi mấu chốt quyết định có thể siêu thoát hay không.
Lâm Phàm nhìn bóng người rậm rạp chằng chịt trong hư không, trái tim ùm ùm nhảy loạn.
Những người này đều là chí cường giả, nếu như có thể chém chết hết bọn họ, không biết sẽ có bao nhiêu kinh nghiệm a.
Lâm Phàm cũng chỉ suy nghĩ một chút mà thôi, nếu thật sự muốn chém chết họ, chỉ bằng một mình hắn, nói không chừng sẽ bị trấn áp đến chết.
- Nhân tộc Đại Đế...
Đúng lúc này, một chí cường giả lanh mắt thấy được Lâm Phàm, ngữ khí trở nên ác liệt.
Mà thời điểm những chí cường giả và Ma Thần khác nghe tên kia gọi Lâm Phàm cũng đồng loạt quay đầu qua.
Nhân tộc Đại Đế, tồn tại mà bọn hắn căm hận nhất.
Lần đó thần vật phun trào, Nhân tộc Đại Đế này là người chiếm đoạt hầu như tất cả mọi thứ, bọn họ hận không thể trấn áp chết tên này.
Nhưng tìm hoài vẫn vẫn không thể thấy được hình bóng của hắn, không ngờ hôm nay Lâm Phàm vậy mà xuất hiện ở đây.
- Thiên Đường có đường ngươi không đi, Địa ngục không lối ngươi lại vào, Nhân tộc Đại Đế, ngươi còn dám xuất hiện.
Cổ Tộc Ma Thần Ôn Dịch vẻ mặt khiếp sợ, tức giận gầm thét.
Thân thể bị một đoàn sương mù xanh biếc bao vây, đây là ôn dịch thần thông, cho dù chí cường giả cũng sẽ bị ăn mòn, thuộc về Ma Thần cực kỳ cường hãn.
Giờ khắc này, không chỉ Ma Thần muốn động thủ, ngay cả nhóm chí cường giả cũng đang đưa mắt nhìn chằm chằm Lâm Phàm.
Lâm Phàm thấy tình huống trước mắt, nguyên bản muốn đứng ra chinh chiến một tràn võ mòm cho sướng miệng.
Nhưng ngay lúc này, Thủy Hỏa Đại Đế kéo hắn ra sau lưng mình.
- Hừ, hắn là người của bản Đế, các ngươi muốn làm gì?
Ngữ khí Thủy Hỏa Đại Đế bá đạo, vẻ mặt uy nghiêm, đối mặt với vô số chí cường giả vẫn không uý kỵ tí nào.
Đông đảo chí cường giả xung quanh đều nhíu chặt mày.
- Thủy Hỏa Đại Đế, đừng tưởng rằng thực lực ngươi cường hãn là có thể bảo vệ Nhân tộc này, trừ phi ngươi kêu hắn ói hết thần vật ra, nếu không, bọn ta sẽ không buông tha cho hắn.
Ôn Dịch Ma Thần nói.
- Không sai, nếu như bọn ta động thủ, ngươi cho rằng một mình ngươi có thể bảo vệ được hắn?
Nguyệt tộc lão tổ nói.
- Ai muốn giết Nhân tộc Đại Đế, chính là đối nghịch với ta.
Đúng lúc này, hư không đột nhiên nổ tung, một bóng người bá đạo xuất hiện.
- Đại Thánh...
Lâm Phàm nhìn thấy thân ảnh kia, sắc mặt trở nên vui vẻ.
Xèo!
Một ánh hào quang xuyên qua, trên người Đại Thánh mặc chiến giáp vô thượng, dáng người trác việt, chiến ý ngập trời đứng bên cạnh Lâm Phàm, sau đó quét mắt nhìn đông đảo chí cường giả xung quanh.
- Ai muốn đánh một trận với ta?
Đại Thánh bá đạo nói, sau đó nhìn Lâm Phàm.
- Ta đi tìm ngươi nhưng không tìm được, thì ra ngươi và Thủy Hỏa Đại Đế đã sớm tới đây.
Lâm Phàm cười cười, hắn biết, nếu có việc quan trọng thế này, Đại Thánh tuyệt đối sẽ không quên mình.
Thủy Hỏa Đại Đế kinh ngạc liếc mắt nhìn Lâm Phàm, nàng quả không ngờ hắn và Đại Thánh thân thiết như thế.
- Đại Thánh, chiến giáp này của ngươi?
Lâm Phàm nhìn Đại Thánh một thân chiến giáp màu đen, tò mò hỏi.
Hắn cảm nhận được một luồng chiến ý vô biên từ trên chiến giáp này, tựa như có thể chọc thủng bầu trời.
Cỗ chiến ý này thần uy vô tận, không thể địch nổi.
Sau khi mặc chiến giáp vào, thực lực Đại Thánh ít nhất tăng lên một nửa so với trước đây, trực tiếp xâm nhập hàng ngũ chí cường giả đỉnh cao.
- Ừm.
Đại Thánh gật đầu.
Chiến giáp này do hắn phân tán vào trong rất nhiều thế giới khác nhau qua vô số kỷ nguyên trước, bởi vì khi mặc chiến giáp này vào, hắn sẽ không còn là Đại Thánh vui vẻ yên tĩnh nữa, mà là chí cường Đại Thánh, chiến thiên chiến địa.
- Đại Thánh, ngươi cũng muốn bảo vệ tên Nhân tộc này ư?
Không vì có Đại Thánh đến mà có thể làm đông đảo chí cường giả từ bỏ ý định trấn áp Lâm Phàm.
Chỉ là hiện tại Đại Thánh đứng bên cạnh tên Nhân tộc, khiến bọn họ cảm thấy hơi vướng tay vướng chân mà thôi.
- Ha ha, không ngờ tiểu bằng hữu vậy mà đã đến cùng Thủy Hỏa Đại Đế rồi, muốn tìm được ngươi quả thật không dễ dàng a
Một đạo âm thanh hùng hùng vang lên từ phía xa.
Ầm ầm!
Thanh âm này tựa như sấm sét, khiến tâm trí đông đảo chí cường giả chấn động, sắc mặt bọn họ đồng loạt biến đổi.
Cổ Tộc Ma Thần nghe thấy thanh âm này, sắc mặt cũng đại biến, tựa như có thù hận rất sâu.
Một luồng sức mạnh cực hạn xuyên qua hư không trực tiếp đập vỡ bình phong không gian.
- Hóa ra là Bàn Cổ huynh.
Lâm Phàm nhìn người tới, trong lòng vui vẻ.
Con mẹ nó, như thế mới đúng chứ, bên cạnh mình chắc chắn sẽ có người.
Bàn Cổ Ma Thần vừa xuất hiện, đám chí cường giả đều trở nên yên lặng như tờ.
Trong rất nhiều chí cường giả, sức chiến đấu của Bàn Cổ Ma Thần được công nhận là số một, không ai có thể ngăn cản.
Mà hiện giờ Bàn Cổ Ma Thần lại có quen biết với Lâm Phàm, tình huống hiện trường đã sinh ra biến hóa khác.
Thủy Hỏa Đại Đế nhíu chặt mày, thật sự không nghĩ rằng tên này không chỉ quen Đại Thánh mà còn có giao tình với Bàn Cổ Ma Thần, thật sự vượt qua tưởng tượng của nàng.
- Chư vị, mong chư vị nể mặt Bàn Cổ ta, bây giờ bí cảnh cuối cùng sắp mở, xin các vị có thể khoan dung độ lượng một chút.
Bàn Cổ Ma Thần nói.
Sắc mặt đông đảo chí cường giả biến đổi, cuối cùng chỉ có thể gật đầu, bọn họ còn có thể làm gì được chứ.
Bàn Cổ Ma Thần mở miệng, bọn họ còn có thể làm gì?
Nếu quả thật đánh nhau, bọn họ chắc chắn sẽ chịu thương tổn, hơn nữa Nhân tộc này nham hiểm cực kỳ, đến thời điểm đó ai chịu thiệt, vẫn chưa biết được.
Đặc biệt là Bàn Cổ Ma Thần, ẩn chứa sức mạnh không phải thứ mà bọn họ có thể chống đỡ.
Hắn gần như đại biểu cho sức mạnh cực hạn.
- Đã như vậy thì quên đi.
Cuối cùng, đông đảo chí cường giả quyết định buông tha.
Có điều, từ trong ánh mắt bọn hắn, Lâm Phàm vẫn nhìn ra vấn đề.
Đám người này rõ ràng đang suy tính thời điểm khi tiến vào bí cảnh, bọn họ sẽ tìm cơ hội giết mình đây mà.
Nhưng Lâm Phàm lại không sợ, còn mong chờ nữa là khác.
Vào bí cảnh đi rồi biết, không biết hươu chết về tai ai đâu, coi chừng bồi cả mạng mình vào ấy chứ.
Lâm Phàm vẫn quan tâm việc sau khi mở cánh cổng trước mắt này ra hơn, hắn đang rất tò mò, không biết sau đây sẽ xảy ra chuyên gì?
Chỉ đành đợi đến thời gian tiến vào rồi tìm hiểu mà thôi.